U Minh Giáo đi được đến ngày hôm nay đã rất khó khăn, lưu lại núi xanh không lo không có củi đốt. Vu Chính Hải hắn cũng đã chết không ít lần. Đời này hắn bị ức hiếp còn ít hay sao?
Vu Chính Hải ngang đầu nhìn thang Lục Châu. "Ai làm nấy chịu."
"Rất tốt."
Lục Châu chắp tay sau lưng nói: "Lão phu không bắt nạt ngươi. Lão phu không sử dụng nguyên khí, nếu ngươi có thể thắng, lão phu sẽ bỏ qua cho ngươi."
Vu Chính Hải ngỡ ngàng. Hắn không hiểu tại sao lão nhân này cứ cố ý nhẳm vào mình. Không oán không thù, chẳng thể hiểu nổi!
Vụt!
Vu Chính Hải xông tới, tung ra một quyền. Lục Châu nghiêng người né tránh, hai vai chạm nhau.
Ầm! Vu Chính Hải bị chấn bay ra ngoài --
[Ting - trừng trị Vu Chính Hải, thu hoạch được 500 điểm công đức.]
“Chỉ có thế?"
Lục Châu ren luyện Thối Thể không hề kém hơn Vu Chính Hải.
Vu Chính Hải lại lồm cồm bò dậy, lần nữa xông lên. Chẳng lẽ không có nguyên khí mà hắn còn đánh không lại một lão đầu hay sao?
Không thể nào!
Quyền cước như mưa công kích về phía Lục Châu. Lục Châu ung dung không vội, đơn chưởng đón đỡ toàn bộ quyền phong.
Âm! Vu Chính Hải lại bay ra ngoài.
[Ting - trừng trị Vu Chính Hải, thu hoạch được 500 điểm công đức.]
“Lại lần nữa!"
Vu Chính Hải nhịn xuống cơn đau, tiếp tục nhào tới.
Cứ thế hết lần này tới lần khác.
Hoàng Thời Tiết và Hoa Trọng Dương không hề rời đi, cả hai đều há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
"Đây là ... cửu diệp đánh bát diệp?" Hoàng Thời Tiết không thể tin nổi.
Cảm giác như trưởng bối đánh vãn bối, không hề có lực hoàn thủ.
"Nếu không được tận mắt nhìn thấy, ta cũng chẳng tin đâu."
"Thế nhưng ... tại sao Lục tiền bối lại nhằm vào Giáo chủ như thế?"
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
Hải Loa cô nương đứng phía sau chợt thò đầu qua khe hở giữa hai người để quan sát trận đấu.
Hoàng Thời Tiết nhìn nàng một cái rồi ngẩng đầu nhìn Hoa Trọng Dương.
Hoa Trọng Dương hiểu ý hắn, lắc đầu nói: "Không thể."
Nếu dùng Hải Loa làm con tin thì hai phe thật sự sẽ kết tử thù. Đến lúc đó sẽ liên luy đến cả Bồng Lai Môn và U Minh Giáo. Huống hồ gì Hoa Trọng Dương cũng không làm nổi chuyện vô liêm sỉ như thế.
Âm!