Vu Chính Hải hài lòng gật đầu.
Không uổng công thưởng cho ngươi. Người biết nói chuyện thì nên nói nhiều một chút.
"Chín vị tiên sinh đều kinh tài tuyệt thế như vậy, có thể hiểu được vị tổ sư gia Ma Thiên Các kia truyền kỳ tới mức nào."
Thẩm Lương Thọ khen thần tượng xong chợt nghĩ, không thể cứ nâng lên mãi, cũng phải hạ xuống một chút để nịnh nọt Lục tiền bối.
Nói chuyện là một loại nghệ thuật. Nói hay thì đi lên đỉnh phong nhân sinh, mà nói dở thì xuống thẳng địa ngục.
Thẩm Lương Thọ tiếp tục nói:
"Đương nhiên Lục tiền bối cũng là anh hào cửu diệp. Nay tu hành giới đã bước vào thời đại trảm kim liên, ai nấy đều truy cầu cửu diệp, các đại tông môn thì toàn lực tu hành. Người có thể bước vào cửu diệp sớm hơn những người khác, đương nhiên là nhân vật hạng nhất trong tu hành giới. Huống chi Lục tiền bối lại hành xử khiêm tốn, không quá rêu rao. Về điểm này thì Cơ lão tiền bối còn cần phải học tập ngài."
Vu Chính Hải cũng nói hùa theo: "Gia sư đúng là hơi rêu rao một chút, khiến chư vị chê cười rồi."
Lục Châu nhíu mày, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao ngoại giới đều đổ hết tội lỗi của đám nghiệt đồ này lên đầu mình, lại còn đẩy Lục Châu lên vị trí số một trên Hắc Bảng.
Hoàng Thời Tiết thấy cơ hội lôi kéo đối phương đã đến, bèn nói:
"Ta và Vu giáo chủ có quan hệ rất tốt, vốn đang muốn trợ giúp Vu giáo chủ đánh hạ Kinh Châu, nếu được Lục tiền bối ra tay tương trợ ... Bồng Lai Môn nguyện làm thuộc hạ để Lục tiền bối tuỳ ý điều động."
Lục Châu không trả lời bọn hắn mà quay đầu nhìn về phía Tư Vô Nhai. "Còn ngươi?"
Tư Vô Nhai vẫn luon giữ im lặng, không biet đang suy nghĩ cai gì. Luc Chau để Tư Vô Nhai roi khỏi Ma Thiên Các là vì muốn nhìn xem hắn sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào.
Nay xem ra Tư Vô Nhai đã có quyết định.
Tư Vô Nhai mỉm cười nói: "Lục tiền bối đã chịu đến chỗ này hẳn là có yêu cầu. Mời ngài nói ra điều kiện của mình."
Mọi người quay đầu nhìn về phía Lục Châu.
Đúng vậy, bọn hắn đã quên mất chuyện này. Cửu diệp ra tay, đừng nói là đánh hạ Kinh Châu, muốn đánh hạ Thần Đô cũng có hy vọng.
Người như vậy rốt cuộc sẽ yêu cầu điều gì đây?
Trong lòng Vu Chính Hải có chút căng thẳng nhìn vị lão nhân trước mặt.
Lục Châu thản nhiên nói: "Lão phu muốn toàn bộ thiên hạ."
Đám người cả kinh. Toàn bộ đại điện rơi vào tĩnh mịch.
Vu Chính Hải trầm mặc thật lâu rồi mới lên tiếng: "Lục tiền bối, ngài đang nói đùa ta sao?"
Hắn mất nhiều thời gian đánh hạ giang sơn này như vậy, mục đích cũng là toàn bộ thiên hạ. Lời này của Lục cửu diệp chứng tỏ người đến không thiện.
"Khẩu vị của lão phu vẫn luôn như thế." Lục Châu đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!