Hoa Trọng Dương nhìn nàng, không khỏi tấm tắc khen: "Thật khó có thể tưởng tượng đây là một tiểu cô nương không có nhà để về."
Cha mẹ nào lại có thể nhẫn tâm như vậy, đành lòng vứt bỏ một nữ nhi ngây thơ thuần phác lại xinh xắn động lòng người thế này.
Hải Loa có vẻ rất thích bộ quần áo mới trên người mình, nàng không ngừng xoay tròn tự mình nhìn ngắm bộ trang phục, trên mặt nở nụ cười vui sướng.
"Thích không?" Lục Châu hỏi.
"Thích ạ." Hải Loa mỉm cười, hai mắt tròn xoe. "Ông thật tốt."
Được phát thẻ người tốt rồi? Nha đầu này thật rất ngây thơ, không hiểu sự đời, kinh nghiệm sống chưa nhiều.
Về phương diện này thì Hải Loa cũng giống với Tiểu Diên Nhi, chỉ khác ở chỗ Tiểu Diên Nhi trước nay chưa từng bị thua thiệt, mà Hải Loa là kiểu người sẽ bị bắt nạt thật nhiều.
Việc nàng suýt bị người ta tế sống trên tế thiên đài chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Tất cả đã sẵn sàng. Hoa Trọng Dương khom người nói: “Lục tiền bối, thời gian không còn sớm, ban đêm ở Kinh Châu Thành sẽ cấm đi lại trên đường."
Lục Châu không thèm để ý đáp: "Không vội."
Sau đó hắn nhìn về phía Hải Loa. "Có đói không?"
Hải Loa sờ sờ bụng, khẽ gật đầu.
Hoa Trọng Dương bất đắc dĩ, đành phải theo chân hai người đến tửu lâu.
Trong tửu lâu, ba người ngồi cùng một bàn tròn với đầy thức ăn ngon. Lục Châu và Hoa Trọng Dương không ăn, chỉ nhìn chằm chẳm Hải Loa.
Hải Loa ăn cơm không nhanh, nàng ăn từng miếng từng miếng nhỏ, không giống như hổ đói, cũng không giống gà mổ thóc, mà giống như một con thỏ, nhai kỹ nuốt chậm.
Hải Loa rõ ràng không phải là con nhà bình thường.
"Nhà ngươi ở đâu?" Lục Châu lại hỏi lần nữa.
Hải Loa ngẩng đầu chỉ tay về phía đông, nói: “Rất xa, rất xa ... ”
"Ở đâu còn nhớ rõ không?" Hoa Trọng Dương cũng hứng thú hỏi.
Hải Loa lắc đầu.
“Chỗ các ngươi có địa hình hay vật gì đặc thù không?"
Hoa Trọng Dương muốn thông qua những điều này để phán đoán vị trí chính xác.
Hải Loa lại lắc đầu. "Không nhớ rõ."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!