Khi Ninh Hán bay ngược ra sau, Lục Châu lại lần nữa đuổi theo đánh ra một quyền!
Tổng cộng ba quyền đều nện vào ngực Ninh Hán, ba quyền đánh ra liên tục khiến Ninh Hán bay vào tế thiên đài, toàn thân nện mạnh vào sàn nhà đá xanh tạo thành một hố lớn.
Lục Châu lăng không quan sát hố đá.
Trải qua lần chiến đấu này, Lục Châu càng hiểu thêm về cách sử dụng lực lượng phi phàm để chiến đấu.
Không cần dùng một chiêu để khống chế kẻ địch, Lục Châu hoàn toàn có thể sử dụng ít lực lượng phi phàm hơn để đánh bại đối phương. Lại thêm hiện tại Lục Châu đã là tu vi Nguyên Thần cảnh, ba quyền vừa rồi chỉ tiêu hao một phần tư lực lượng phi phàm, tổng cộng toàn bộ cuộc chiến hắn chỉ mới dùng có một phần ba lực lượng.
Nếu là trước đây, Lục Châu cần khoảng hai phần ba lực lượng phi phàm mới đạt được hiệu quả như hiện tại.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Đám người Hoanh Cu Học Phai va Thai Hư Học Cung đều đứng như trời trồng, không ngừng nuốt nước bọt. Chẳng ai dám lên tiếng về cái chết của Tưởng Nhân Nghĩa và Trương Xán.
Kiếm cương như thuỷ triều vừa rồi đã xoắn nát cả hai người.
Trái tim Hoa Trọng Dương đập rộn ràng, mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng.
Thật là một lão đầu độc ác!
Một kẻ am hiểu luyện thể như Ninh tướng quân lại bị chính sở trường của mình đánh bại, hơn nữa đối phương còn là một lão đầu.
Mẹ nó hắn biết tìm ai để nói lý lẽ đây?
Hoa Trọng Dương không dám động lấy một chút! Hắn sợ Lục tiền bối lòng dạ hẹp hòi, còn ghi hận mâu thuẫn nho nhỏ trước đó giữa hai người.
Trong hố đá ...
Ninh Hán gắng gượng ngồi dậy, hai mắt trừng to nhìn Lục Châu lơ lửng trên bầu trời. Gương mat han phủ đầy tro bui đat cat, lồng ngực hom sâu vao trong, rõ ràng đã bị thương không hề nhẹ.
Đám người cất tiếng kinh hô! Chịu đựng ba quyền nặng nề như thế mà hắn vẫn không chết?
Thật mạnh!
Ninh Hán run rẩy nâng tay lên chỉ vào Lục Châu. "Nắm đấm ... thật, thật cứng."
Hắn cố nén trọng thương, cắn răng nói: "Làm ... làm sao, làm được?"
Lục Châu nhìn Ninh Hán chăm chú suốt ba giây rồi khí phách đáp:
"Khi nắm tay nắm lại thành quả đấm, ngươi sẽ phát hiện vận mệnh nằm ở trong lòng bàn tay mình ... "
Phốc --
Ninh Hán phun ra một ngụm máu tươi rồi ngoẹo đầu sang bên, không còn hơi thở. Hai mắt hắn còn mở trừng trừng không thể nhắm lại.
Một tên vũ phu mà thôi, nghe nói như vậy đã chết không nhắm mắt.
Nói nhảm thôi mà ngươi cũng xem là chân lý? Lục Châu âm thầm dè bỉu. Người nói vô ý, người nghe hữu tâm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!