"Loa?" Lục Châu nhìn vỏ ốc trong tay nàng, khẽ gọi. "Lại đây."
(Chú thích: từ 'Lạc' đọc là luò, 'Loa' đọc là 'luo', phát âm na ná nhau nên Lục Châu nghĩ nàng nói tên mình là Hải Loa.)
"Vâng."
Hải Loa cô nương ngoan ngoãn đi đến bên người Lục Châu đứng, nàng ngoan đến mức tưởng chừng như là cháu gái của Lục Châu, khiến đám người xung quanh trợn tròn mắt nhìn.
Tên quân nhân thủ thành trầm giọng nói: "Phụng mệnh Văn đại nhân, tế thiên đài không cho phép tế tự người sống. Ta phải đưa cô gái này đi. Trong thời kỳ đặc thù này, ai vi phạm quân lệnh, trảm!"
Hoa Trọng Dương nhìn về phía đám dân chúng đứng cách xa tế thiên đài cả trăm mét, lúc này mới phát hiện chẳng biết từ khi nào sau lưng bọn họ đã có hơn ngàn tướng sĩ uy phong lẫm liệt đứng chực chờ.
Lục Châu nhìn tên quân nhân thủ thành. "Cô gái này có duyên với lão phu, ngươi không đưa đi được."
"Hử?" Ánh mắt tên tướng quân thủ thành trầm xuống.
Luc này, đại đe tử Thai Hư Học Cung Tuong Nhan Nghĩa đứng trên tế thiên đài chắp tay nói: "Thì ra là Ninh tướng quân, đệ nhất cao thủ dưới trướng Văn Thư tướng quân."
"Hoành Cừ Học Phai Trương Xán tham kiến Ninh tướng quân."
Trong lòng Hoa Trọng Dương lạnh ngắt, tại sao Ninh Hán lại xuất hiện ở đây ...
Nếu là chính diện đơn đả độc đấu, Hoa Trọng Dương cũng có thể đấu tay đôi với người này. Nhưng vừa rồi bị tập kích đột ngột nên Hoa Trọng Dương đã bị chấn thương.
Ninh Han cực kỳ am hiểu can thân chiến đau, han là cỗ máy giết người trên sa trường. Trước khi tiến đánh Kinh Châu, U Minh Giáo đã nghiên cứu kỹ càng về Văn Thư và đám bộ hạ của hắn, Ninh Hán chính là một trong những đối tượng trọng điểm cần được xử lý ... Không ngờ lại gặp phải gã ở chỗ này.
Sau lần đầu giao phong, Hoa Trọng Dương không dám khinh thường lấy một chút. Nếu cỗ máy giết người này biết được thân phận thật sự của hắn thì hậu quả khó mà lường được.
Phó tướng đã có năng lực như thế thì một trong bát đại thống lĩnh Văn Thư tướng quân sẽ còn mạnh đến mức nào?
Khi xua thống soai tam quan Nguy Trac Ngon dưới sự giúp đỡ của Lý Cẩm Y đã trở thành người quyền cao chức trọng, tay nắm trọng binh. Vậy mà hắn lại không cách nào so sánh được với bát đại thống lĩnh. Có thể thấy câu nói Thần Đô có ngoạ hổ tàng long chẳng phải là lời nói đùa.
Ninh tướng quân xuất hiện khiến đám người Hoành Cừ Học Phái và Thái Hư Học Cung từ bỏ tranh đoạt. Thần Đô muốn bắt người, bọn hắn chỉ có thể ngoan ngoãn rúc sang một bên.
Hải Loa cô nương vẫn đứng yên quan sát nhất cử nhất động của mọi người. Trong mắt nàng không có sợ hãi và bối rối, chỉ tràn ngập tò mò ...
Ninh tướng quân nhìn Lục Châu nói: "Vừa rồi ngươi nói cái gì?"
“Lão phu từ trước đến nay không lặp lại lần thứ hai bao giờ."
Lục Châu không thèm để ý tới Ninh tướng quân nữa mà nhìn về phía Hoa Trọng Dương, thản nhiên nói: "Đi thôi."
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hải Loa cô nương, rời khỏi tế thiên đài.
Hải Loa nghi hoặc hỏi: “Đi đâu?”
"Ngươi muốn đi đâu thì đi đó." Lục Châu khẽ đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!