Đúng lúc này ...
Trên bầu trời có mấy tu hành giả ngự kiếm phi hành bay về phương bắc, ai nấy đều mặc bạch bào, tốc độ cực nhanh.
Hoa Trọng Dương ngẩng đầu nhìn lên, khẽ nhíu mày nói: "Hoành Cừ Học Phái?" Sau đó vội vàng chắp tay nói với Lục Châu. "Lão tiên sinh, ta còn có việc, hẹn gặp lại."
Nói xong hắn tung người nhảy lên không trung, bay về phía bắc Kinh Châu Thành.
Lục Châu lấy làm kỳ quái, Hoành Cừ Học Phái là một trong các đại phái của Nho môn, rất nhiều năm nay đều làm việc khiêm tốn, sao hôm nay lại xuất đầu lộ diện?
Sau khi thập đại danh môn biến mất, chẳng lẽ những môn phái kia bắt đầu ngo ngoe muốn động rồi?
Thời đại trảm kim liên đã đến, hẳn là các môn phái đều nghĩ trăm phương ngàn kế để gia tăng thực lực cho tông môn mình.
Lục Châu không nghĩ nhiều nữa, quyết định đạp không bay theo. Dốc hết tốc lực phi hành!
Hoa Trọng Dương đang ngự không phi hành, đột nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện Lục Châu đang đuổi theo ở phía sau, tốc độ rất nhàn nhã.
Hắn lại nhìn về phía đám người Hoành Cừ Học Phái trước mặt, lúc này trong lòng khẽ động. Gừng càng già càng cay, gấp gáp đuổi tới rất dễ xảy ra chuyện, thế là hắn thả chậm tốc độ.
"Lục tiền bối cung muốn đến tế thiên đai xem nao nhiệt sao?"
Tế thiên đài? Lục Châu nhớ lại lời tiểu nhị trong khách điếm nói, bèn đáp: “Đúng vậy."
Hoa Trong Dong nghe vay moi giat mình nhan ra, su tình phức tạp hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều.
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một buổi tế sống bình thường như mọi năm, với tu vi thất diệp của hắn thì một mình tới đó cũng có thể nắm được đại cục. Nay xem ra, có Hoành Cừ Học Phái nhúng tay, lại có cả tiền bối Bồng Lai Môn, chuyện này rõ ràng không hề đơn giản.
Nói một cách khách quan thì Hoa Trọng Dương càng có hảo cảm với Bồng Lai Môn hơn.
Từ xua đen nay, Nho mon trị vì thien hạ. U Minh Giao đanh chiếm thiên hạ này đưong nhiên se đac toi voi rat nhiều tu hanh gia Nho mon làm quan trong Thần Đô.
"Lục tiền bối có biết thông tin gì về lần tế sống này không?" Hoa Trọng Dương bay song song với Lục Châu, dùng cương khí ngăn cản toàn bộ cương phong.
“Không biết gì nhiều."
Lục Châu chỉ ước gì hắn bay chậm lại ... Nguyên Thần cảnh nhất diệp như Lục Châu làm sao đuổi kịp thất diệp như Hoa Trọng Dương!
Trừ phi Lục Châu sử dụng Bạch Trạch. Nhưng một khi Bạch Trạch xuất hiện thì thân phận Lục Châu sẽ lập tức bị bại lộ.
Hoa Trọng Dương ngẫm nghĩ rồi nói:
“Nghe nói nữ tử này không rõ lai lịch, là một người tà ác. Có người nói nàng ta đến từ Lâu Lan, có người nói từ Vô Tận Hải, tóm lại là rất tà môn. Từ sau khi nàng ta xuất hiện, bách thú xâm chiếm đất đai, phi cầm điên cuồng bạo loạn, đối với tu hành giới thì đây là điềm không may, đáng bị tế sống."
Noi xong, Hoa Trọng Dưong len lut quan sát biểu tình Lục Châu. Hắn muốn xác nhận xem lão nhân này có phải đến cướp người với hắn không.
Lục Châu đưong nhiên không co hứng thu với may chuyen nay, muc tiêu của Lục Châu chỉ có một, chính là Vu Chính Hải.
"Ngươi tin điều này?"
"Đương nhiên không tin!" Hoa Trọng Dương lắc đầu.