"Chỉ truyền nam không truyền nữ?" Minh Thế Nhân nghi hoặc nói.
Lãnh La đi đến trước mặt Lục Châu, chắp tay hành lễ. Lục Châu gật đầu với hắn xem như đáp lời.
Lãnh La quay đầu giải thích với Minh Thế Nhân:
"Từ xưa đến nay trong các đời vương triều đều dùng văn võ trị quốc, bá tánh bình dân giỏi lắm cũng chỉ luyện được đến Thối Thể cảnh, nếu may mắn thì vào được Thông Huyền cảnh hoặc Ngưng Thức cảnh. Nếu muốn tiếp tục tu hành chỉ có cách bái nhập tông môn, dựa vào thiên phú và nỗ lực của bản thân để trèo lên cao. Quốc gia muốn hưng thịnh đâu chỉ dựa vào vũ lực, thế nên văn mới có đất dùng. Chỉ là phe phái này từ trước đến nay chỉ nhận đệ tử nam, một số thiên kim tiểu thư muốn cầu học cũng chỉ có thể thuê lão sư tư thục về dạy. Vì thế hiện nay trong triều, dương thịnh âm suy."
"Cho đến ngày nay Nho môn hưng thịnh vẫn là nhờ vào hai phe văn và võ."
Những điều này giống với ký ức trong não hải Lục Châu. Hắn chỉ không ngờ thế giới nay lại tương tự như Trai Đất thời cổ đại, chỉ khác ở chỗ tại Đại Viêm không có cảnh nam tôn nữ ti.
Trong việc tu hành, rất nhiều tông môn cũng tôn sùng nữ đệ tử mạnh mẽ.
"Thật đáng chê cười." Minh Thế Nhân nói.
"Năm trăm năm trước, Tả Ngọc Thư phong hoa tuyệt đại ... sau khi đoạn tuyệt với Nho môn thì sống ẩn dật không ra mặt nữa, chẳng ai biết bà ta đã đi đâu." Giọng điệu của Lãnh La có vẻ rất thưởng thức dạng cường giả này.
"Đợi bà ta đến đây rồi hỏi là được chứ gì." Minh Thế Nhân nói.
Lãnh La kinh ngạc. "Bà ta muốn tới Ma Thiên Các?”
"Đúng vậy, bà ta muốn ra mặt cho chưởng môn Phong Thanh Hà của Chấn Thương Học Phái."
Neu la truoc kia, Ta Ngoc Thu muon ra mat cho Phong Thanh Ha thì co lẽ Lãnh La sẽ thấy lo lắng thay cho Các chủ. Nhưng bây giờ ... Các chủ đã là cao thủ cửu diệp, bà ta còn ra mặt cái nỗi gì?
"Không biết tự lượng sức mình." Lãnh La nói.
Lục Châu khẽ vuốt râu. "Chuyện này cứ gác lại đã. Lãnh trưởng lão có chuyện
gì?”
Lãnh La khom người nói: "Lãnh mỗ muốn thỉnh giáo phương pháp tấn thăng cửu diệp của Các chủ.”
Rốt cuộc cũng đến. Vấn đề này Lục Châu cũng đã ngờ tới, bèn hỏi: "Ngươi muốn xung kích lên cửu diệp?"
Lãnh La đáp: "Cửa đã ở trước mắt, nếu không đẩy ra xem thử một lần thì cuộc đời này sẽ mãi mãi hối tiếc."
Tu hành giả bát diệp làm gì có người nào không muốn tấn thăng cửu diệp? Lục Châu vuốt râu, gật đầu nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!