“Đồ nhi ... "
"Ngươi cho rằng thất đại môn phái sẽ bị ngươi áp chế hay sao?"
Câu hỏi này khiến Tư Vô Nhai á khẩu không thể đáp lời. Suy cho cùng mọi thiết lập của thế giới này đều phải dựa vào nắm đấm. Thất đại môn phái đã ôm lòng liều chết, cho dù ngươi có uốn ba tấc lưỡi cũng chẳng thể thuyết phục nổi bọn hắn rút lui.
Sau khi nhìn qua chiến trường dưới chân núi, Tư Vô Nhai đã dao động rất nhiều. Thất đại môn phái đến cửu diệp cũng có can đảm vây công sao có thể bị một chút nhược điểm khống chế?
Lúc này, Lãnh La, Hoa Vô Đạo và các đệ tử Ma Thiên Các cũng đã quay trở lại.
Đến trước đại điện, thấy Lục Châu đứng đó, tất cả mọi người đều khom người hành lễ --
"Bái kiến Các chủ."
“Bái kiến sư phụ!"
"Sư phụ thần uy cái thế, thiên hạ vô địch. Cửu diệp vừa xuất hiện chẳng ai dám tranh phong!"
Câu vỗ mông ngựa quá sức lộ liễu khiến mọi người tê cả da đầu.
Lục Châu vuốt râu gật đầu nói: "Giải xuống đi."
"Vâng." Tư Vô Nhai cung kính đi theo Chu Kỷ Phong trở về động diện bích.
Lục Châu ngẩng đầu nhìn thoáng lên bầu trời đêm. Hắn vốn định phân phó mấy chuyện nhưng bây giờ đã quá khuya, bèn nói: "Tất cả giải tán đi."
"Cung tiễn Các chủ."
"Cung tiễn sư phụ."
Lục Châu phất tay áo đi về phía Đông Các.
Cửu diệp chưa đi, ai có can đảm nhúc nhích? Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, giữ vững tư thế khom người hành lễ.
Kể cả Lãnh La và Hoa Vô Đạo.
Trong hoàng thành Thần Đô, Trường Thanh Cung.
Tại thư phòng, đương kim hoàng đế Lưu Thương đang viết viết vẽ vẽ, không ngừng vung bút chấm mực.
Bên ngoài chợt truyền đến tiếng bước chân nôn nóng của nội thường hầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!