Đúng lúc này, từ trong hố sâu bay ra một đạo thân ảnh, đánh mạnh về phía Phong Thanh Hà.
Ầm! Phong Thanh Hà bay ngược ra sau.
Minh Thế Nhân nâng tay, Ly Biệt Câu lơ lửng trong lòng bàn tay hắn. "Quả nhiên ngươi rất mạnh, mạnh tới mức buộc ta phải sử dụng một phần ba thực lực."
Phong Thanh Hà thông minh một đời lại hồ đồ trong phút chốc. Khi hạ xuống đất, hắn cau mày, cố nhịn xuống cơn đau nhức truyền tới. "Thổ độn?"
"Một chút kỹ xảo tầm thường, học chơi thôi." Minh Thế Nhân chậm rãi bước
tới.
Phong Thanh Hà có thể sống sót trong tay Cơ lão ma cửu diệp, vậy mà lại bị một đệ tử nho nhỏ của Ma Thiên Các tính kế, sao hắn có thể cam tâm.
"Vậy thì cùng chết đi -- "
Phong Thanh Hà vỗ vào đan điền, xông về phía trước. Ông! Minh Thế Nhân đột nhiên gọi ra pháp thân!
Phong Thanh Hà trầm giọng nói: "Tam diệp? Đúng là không biết tự lượng sức!" Hai tay hắn không ngừng đánh ra chưởng ấn.
Minh Thế Nhân đột nhiên lăng không bay lên, Ly Biệt Câu trong tay cứng rắn chống đỡ thế công của Phong Thanh Hà.
Oanh! Hai tay Minh Thế Nhân run lên nhưng vẫn đứng vững, ngược lại người bị chấn bay là Phong Thanh Hà.
Phong Thanh Hà bị đánh bay, hai mắt trợn to, không dám tin nhìn Minh Thế Nhân đang lăng không đuổi theo.
“Tứ diệp?"
Khoe miệng Minh Thế Nhân nhếch lên thành một nụ cười, vũ khí thiên giai trong tay loé lên hàn mang. "Ngươi rất được, sắp bức ta sử dụng tới hai phần ba thực lực!"
Phong Thanh Hà cảm thấy da đầu run lên. Hắn đã khinh địch! Vì để giảm bớt hậu quả do khí hải thiêu đốt nên hắn không bộc phát lực lượng!
"Ngươi không giết được ta!" Phong Thanh Hà tiếp tục giãy giụa.
Nhưng thân ảnh Minh Thế Nhân đã thoắt một cái biến mất.
Phong Thanh Hà căng thẳng. Trong khoảnh khắc bị chấn bay ngược, hắn vô cùng sợ hãi. Đây thật sự là áp lực của một Nguyên Thần cảnh tứ diệp sao?
Vù!
Hàn mang hiện lên. Phong Thanh Hà đáp xuống đất, hắn cũng nhìn thấy đạo hàn mang vừa rồi.
Dường như không phát sinh chuyện gì khác.
Hư ảnh của Minh Thế Nhân dừng lại ngay sau lưng Phong Thanh Hà.
Chiến đấu kết thúc.
Minh Thế Nhân mỉm cười cầm Ly Biệt Câu quan sát một chút rồi lắc đầu, nhặt một phiến lá dưới đất lên lau lau lưỡi đao.
Phong Thanh Hà cười ha hả. "Ta đã nói rồi, ngươi không giết được ta!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!