Lời này tuy là nói với Lưu Bỉnh nhưng lại giống như đang nói với người trong cự liễn.
"Đua cong chua về!" Luu Bỉnh vung tay len, hai vị tuong quan lap tức bước lên đưa Vĩnh Ninh quay về chiến liễn.
Đoi thoại vừa dut, Hoa Trong Duong lap tuc danh ra mot don phu đau -
Một toà pháp thân cao tám trượng lập tức xuất hiện. "Bạch Ngọc Thanh, cùng ta kề vai chiến đấu."
"Được!"
Bạch Ngọc Thanh không gọi ra pháp thân, hai người công kích về phía Lưu Bỉnh nhanh như thiểm điện.
Chiến liễn bay ngược ra sau, sáu vị tướng quân xông ra nghênh đón.
Song phương lập tức lao vào kịch chiến, cương khí giao thoa! Đám binh sĩ bên dưới không ngừng lui lại.
Phanh phanh phanh!
Âm thanh pháp thân va chạm vang lên khiến người hoa mắt hỗn loạn.
Cáp Lạc lại gọi ra pháp thân lang vương, khoé miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh nhìn về phía cự liễn U Minh Giáo.
"Cáp Lạc, đối thủ của ngươi là ta!"
Dương Viêm và Địch Thanh nhảy ra khỏi cự liễn, nhào về phía phương trận của người dị tộc.
Tứ đại hộ pháp đã rời khỏi cự liễn.
Đám tu hành giả U Minh Giáo xung quanh cự liễn tụ tập lại một chỗ, đồng loạt điều động nguyên khí tạo thành tầng bình chướng bao trùm lên cự liễn.
Hạng Liệt cười ha hả: “Đúng là ý trời! Bốn tên thủ hạ đều không còn ở đây để bảo vệ ngươi! Vu Chính Hải, nhận lấy cái chết!"
Vừa nói hắn vừa tung ra một chưởng!
Một đạo ấn phù to lớn bay về phía cự liễn.
Oanh!
Ấn phù đập vào cự liễn rồi biến mất không còn tung tích.
"Hả?" Hạng Liệt nhướng mày nhìn về phía đường vân trên thân cự liễn, kinh ngạc nói: "Trận văn của Thiên Sư Đạo?"
Cùng lúc đó, Dương Viêm và Địch Thanh đang đại chiến với đám người dị tộc.
Toàn bộ Lương Châu Thành đều bị pháp thân chiếm cứ. Các tu hành giả trong Lương Châu Thanh chỉ cần ngang đầu nhìn lên đều có thể xem được cuộc chiến hoa lệ này.
Tứ đại hộ pháp chia thành hai đội đối chiến với hai phương thế lực.
Chỉ còn lại một chiếc cự liễn, sao có thể ngăn cản được công kích của cao thủ bát diệp Hạng Liệt?
Trong cự liễn ... vẫn cực kỳ an tĩnh.
Các đệ tử U Minh Giao rat kiên nhẫn bảo vệ cự liễn. Bọn họ hết lòng bảo vệ người ngồi bên trong, dù có phải nhận lấy cái chết.
Hạng Liệt nói: “Vu Chính Hải, xem ra ta đã coi thường ngươi rồi. Ngươi định nấp trong mai rùa cả đời phải không?"
Cự liễn vẫn không phát ra âm thanh đáp lời.
Trong lầu các.
Lục Châu không chú ý đến cuộc chiến của tứ đại hộ pháp mà đặt toàn bộ sự chú ý vào chiếc cự liễn của U Minh Giáo.
Lục Châu đang suy nghĩ, rốt cuộc Vu Chính Hải có ở trong đó hay không?
Thế cục này chỉ có Vu Chính Hải mới có thể nghịch chuyển!
Hạng Liệt cười ha hả, lại lần nữa nâng tay đánh về phía cự liễn.
Một ấn phù loại công kích của Đạo môn xuất hiện toả ra ánh sáng chói mắt.
Oanh!
Cự liễn lay động phát ra âm thanh ken két ... nhưng trận văn vẫn chưa vỡ ra.
"Hỏng bét, Giáo chủ ... đi mau!" Nhị thủ toạ Thanh Long Điện Vu Hồng nhảy
lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!