Còn chưa kịp mở miệng, Lục Châu đã nói trước:
"Sáng sớm mai lão phu muốn gặp Thẩm Lương Thọ. Lời này lão phu sẽ không lặp lại lần thứ hai."
Chu quản sự sửng sốt.
Đúng lúc này, Tiểu Diên Nhi gọi ra pháp thân Bách Kiếp Động Minh, toà pháp thân cao một trượng xuất hiện tạo ra âm thanh cộng hưởng nguyên khí, khiến đám tu hành giả xung quanh không rét mà run.
"Mẹ ơi ... cao thủ Nguyên Thần cảnh!”
“Pháp thân đã khai diệp ... đây ... đây là ... "
Đám tu hành giả sắc mặt trắng bệch.
Tiểu Diên Nhi cười thành tiếng, chỉ tay vào mặt người vừa lên tiếng: "Sợ chết khiếp rồi hả? Lá gan thật bé ... Sư phụ, người gọi pháp thân ra cho bọn hắn được thêm kiến thức đi!"
Lục Châu: “ ... "
Lục Châu ngang đầu nhìn lỗ hong lớn tren nóc phòng rồi đưa tay coc đầu Tiểu Diên Nhi một cái. “Không được hồ nháo."
Tiểu Diên Nhi ôm đầu, không dám quậy nữa. "Sư phụ, đồ nhi biết sai."
Lục Châu chắp tay sau lưng rời khỏi phòng.
Một tên tu hành giả thấy thế lập tức hiểu ra, vội nói: "Ta đi chuẩn bị cho ngài một gian ... gian phòng mới."
Tiểu Diên Nhi nhảy chân sáo ra ngoài, quay đầu làm mặt quỷ với nam tử trung niên cầm tinh thạch trên tay: "Ta suýt nữa thì quên ... các ngươi không xứng được thấy pháp thân của sư phụ ta!"
Nói xong nàng theo chân sư phụ đến một gian phòng khác.
Chờ hai người rời đi, Chu quản sự quay sang nhìn nam tử trung niên.
Nam tử trung niên gần như sắp khóc: "Chu quản sự ... ngài ... ngài đại nhân đừng chấp tiểu nhân ... Lão đầu kia thật, thật sự là, là Thần Đình cảnh mà ... Ta mà nói láo, chết không yên thân -- "
Trong mắt Chu quản sự lộ ra tia máu, một cước vừa rồi đã khiến hắn bị trọng thương.
Thần Đình cảnh hay không, chả lẽ hắn không có mắt nhìn?
Chu quản sự nhìn sang đám tu hành giả trong sân viện, hạ lệnh:
"Thông tri cho Thẩm lão gia, bảo ngài mau, mau tới đây ... " Sau đó hắn nhìn về phía nam tử trung niên cầm tinh thạch trên tay, trầm giọng nói: "Ngươi có thể cút rôi.”
Chữ "cut" này đối với người làm việc trong trang viên, nếu không phải là chết thì cũng là bị biến thành người mù câm điếc.
Sinh ý nơi này sao có thể tuỳ tiện để người ta truyền ra? Cút, chẳng qua là cách dùng từ sao cho uyển chuyển mà thôi.
Nam tử trung niên nghe vậy toàn thân lảo đảo, mặt xám như tro tàn.
Lục Châu ngồi xếp bằng trong phòng, lĩnh hội Thiên thư.
Không biết đa qua bao lau, ben tai han đột nhien vang len tieng thong bao --
[Ting - ký chủ lĩnh hội Nhân tự Thiên thư một trăm lần, ban thưởng Thiên Thư Khai Quyển (trung).]
Lục Châu mở mắt.
Rốt cuộc cũng đã lĩnh hội quyển Thiên thư chữ Nhân được trăm lần, tốn hao không ít thời gian. Hiện tại Thiên Thư Khai Quyển đã có hai phần thượng và trung, chỉ còn thiếu phần “hạ" chưa tìm được.
Phần này hẳn là nằm ở Vu Hàm Sơn ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!