Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

Diệp Thiên Tâm trơ mắt nhìn vũ khí Đa Tình Hoàn đã đi theo mình suốt mười năm nay bị một chiêu Ma Đà Thủ Ấn cường đại của Lục Châu trói buộc, mất đi ánh sáng.

Ầm!

Nàng muốn ngăn cản hắn, đoạt lại vũ khí! Một khi mất Đa Tình Hoàn, cho dù hiện tại có trốn thoát được thì thực lực của nàng cũng sẽ sụt giảm cực lớn.

Lực lượng của Bích Hải Triều Sinh Quyết bắn ra, cuồn cuộn như sóng biển đánh về phía Lục Châu.

Chỉ tiếc…

Người nàng đang đối mặt đã từng là sư phụ của nàng, là kẻ còn hiểu rõ về Bích Hải Triều Sinh Quyết hơn cả nàng.

“Phá.”

Toàn thân Lục Châu bộc phát ra lực lượng sóng biển càng mạnh hơn.

Đẩy ngược về phía Diệp Thiên Tâm.

So sánh với lực lượng của hắn, Bích Hải Triều Sinh Quyết của Diệp Thiên Tâm chỉ là một dòng suối nhỏ, không có chút ý nghĩa.

Chỉ trong khoảnh khắc đã bị sóng lớn cuốn tới.

Ầm!

Lực lượng mạnh mẽ đập mạnh vào ngực Diệp Thiên Tâm.

Nàng kêu lên một tiếng đau đớn, khí huyết toàn thân chảy ngược, phốc…

Rơi thẳng xuống phía dưới.

“Thiên Lý Truy.”

Thân hình Lục Châu loé lên.

Trong chớp mắt đã xuống tới mặt đất.

Diệp Thiên Tâm toàn thân đau nhức kịch liệt, não hải trống rỗng… đau đớn không thể tả.

Ngay giây phút bị Bích Hải Triều Sinh Quyết đánh rơi xuống đất, nàng đã biết, mình thua rồi.

Chỉ là…

Thua thì thua, cớ gì lão già này lại còn tiếp tục sử dụng đại thần thông thuật Thiên Lý Truy? Muốn khoe khoang vũ lực với nàng sao?

Đối mặt với Lục Châu đang sử dụng đại thần thông thuật.

Tự đáy lòng Diệp Thiên Tâm nảy sinh tuyệt vọng.

Lão già này…

Đến một tia hy vọng cũng không cho nàng!

Lục Châu nhìn chằm chằm Diệp Thiên Tâm.

Đồng thời cũng quan sát sáu hướng tai nghe tám phương.

Hắn muốn xác định xem những ác đồ khác có ở phụ cận hay không.

Pháp thân khiến hắn có năng lực cảm ứng cường đại.

Tiếc là… không có ai.

Điều này thật là kỳ quái.

Theo suy đoán trước đó của hắn, chỉ dựa vào một mình Diệp Thiên Tâm hẳn là không có can đảm bày ra chuyện này.

Hơn vạn tu hành giả vây công Kim Đình Sơn đều chỉ có thể biến thành pháo hôi, huống chi lần này đến cả tu hành giả Nguyên Thần cảnh cũng không có. Toàn trường trừ Lục Châu ở trạng thái đỉnh phong ra cũng chỉ còn một mình Diệp Thiên Tâm đạt tới cảnh giới này.

Cây cao thì đón gió.

Ta không đánh ngươi thì đánh ai?

Lục Châu chậm rãi giơ tay lên.

Nguyên khí năng lượng dâng lên quấn quanh thân thể Diệp Thiên Tâm, chặt chẽ trói buộc nàng lại.

Diệp Thiên Tâm từ từ bị kéo đến trước mặt Lục Châu, năng lượng đặc thù nâng cơ thể nàng lên.



[Ting — bắt sống một tên ác đồ, lục đồ đệ Diệp Thiên Tâm, ban thưởng 1.000 điểm công đức.]

Bốn mắt chạm nhau.

Khoảng cách giữa hai người chỉ còn hai mét.

Trong mắt Diệp Thiên Tâm tràn ngập sợ hãi và rung động.

Cho dù là lúc còn bái sư học nghệ ở Kim Đình Sơn nàng cũng chưa từng cảm thấy sợ hãi như giờ phút này.

Khoảng cách quá gần… trái tim nàng đập nhanh kịch liệt, hô hấp cũng ngày càng dồn dập.

Vẻ mặt Lục Châu vẫn bình tĩnh như thường.

Cảm giác do trạng thái đỉnh phong mang lại khiến tâm hắn tĩnh lặng như nước.

Có thực lực sẽ có lực lượng, có lực lượng sẽ có khí thế.

“Diệp Thiên Tâm.”

Lục Châu lạnh nhạt mở miệng, ba tiếng đó giống như đánh thẳng vào tim nàng, “Khi sư diệt tổ, ngỗ nghịch bản toạ…”

“Lão già… ngươi, ngươi định làm gì?”

“Bản toạ sẽ thu hồi tất cả những thứ đã ban cho ngươi lúc trước.”

“A?”

Toàn thân Diệp Thiên Tâm run rẩy, hai mắt mở to.

Gương mặt vốn đang đỏ ửng trông rất xinh đẹp bỗng trở nên trắng bệch.

Nàng vốn định cầu xin tha thứ… nhưng nàng lại phát hiện lão ma đầu trước mắt đã giơ tay lên.

Dường như đã không còn có thể thương lượng nữa rồi.



Bàn tay già nua nâng lên một lực lượng nguyên khí hùng hậu.

Rồi nhẹ nhàng hất một cái.

Đoàn nguyên khí mạnh mẽ lập tức bắn ra.

Phốc ——

Bay thẳng một đường cực kỳ chuẩn xác về phía đan điền khí hải của Diệp Thiên Tâm.

Diệp Thiên Tâm ngơ ngác.

Cũng chính lúc này, nàng nghe được thanh âm vụn vỡ của đan điền khí hải mà nàng đã cố gắng tu luyện suốt nhiều năm nay, tiếng vỡ như pha lê vang lên, tan nát thành từng mảnh nhỏ.

Như một quả khí cầu nổ tung, toàn bộ nguyên khí bên trong lập tức tán ra ngoài.

Cảm giác này… nàng bây giờ đã biến thành một người bình thường.

Tu vi đã mất sạch.

Đối với một tu hành giả mà nói, trên đời này không có sự tình nào tàn nhẫn hơn việc bị huỷ đi tu vi.

Diệp Thiên Tâm vì muốn trở nên mạnh mẽ, không hề sợ hãi mà bái nhập Kim Đình Sơn. Trải qua bao nhiêu là trắc trở, trả giá bao nhiêu là nỗ lực, nàng mới có được địa vị và thành tựu như ngày hôm nay, hưởng thụ sự quỳ bái và kính sợ của người khác.

Mà ngày hôm nay đây, tất cả đều đã bị huỷ cùng với đan điền khí hải của nàng, tan thành mây khói.

Nàng hoàn toàn ngơ ngác.

Đến mức quên đi cả đau đớn.

Quên mất phải suy nghĩ.

Giây phút tê liệt ngắn ngủi qua đi, cơn đau đớn kịch liệt bùng phát trong cơ thể khiến nàng đau đớn đến không muốn sống.

Chỉ trong chốc lát, đầu nàng đã đổ đầy mồ hôi.

Diệp Thiên Tâm buồn bã cười một tiếng, gian nan ngẩng đầu, sự sợ hãi trong nội tâm lúc này đã hoàn toàn biến mất.



Nàng nửa như đang khóc, nửa như đang cười.

“Lão.. lão già… giết ta đi… ha ha ha…”

Lục Châu để ý thấy giá trị thù hận của Diệp Thiên Tâm đã tăng lên đến 60%.

Trong lòng hắn sinh nghi.

Cho dù tính cách Cơ Thiên Đạo táo bạo, làm đủ chuyện xấu, lại hở chút là đánh đập mắng chửi đồ đệ, nhưng hắn cũng chưa bao giờ làm ra chuyện khiến người ta nảy sinh lòng thù hận khổng lồ đến thế.

Diệp Thiên Tâm vì sao lại thù hận Cơ Thiên Đạo đến vậy?

Có điều… những chuyện này cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Lục Châu làm tất cả đều là để bảo vệ mình.

“Hồ đồ ngu xuẩn không thay đổi.” Lục Châu giơ tay tạo thành cương phong đánh “chát” một tiếng lên mặt nàng.

Trên gương mặt tái nhợt xuất hiện năm dấu ngón tay đỏ rực.

“Muốn chém muốn giết, muốn lóc thịt rọc xương, muốn làm gì ta cũng được. Ha ha ha… ha ha…” Diệp Thiên Tâm lại nở nụ cười buồn bã, ánh mắt nhìn về phía mặt đất. “Tứ sư huynh đáng thương, tam sư huynh đáng thương… bọn họ vốn có thể tránh thoát một kiếp này… bây giờ thì sao chứ?”

“Đều là tại ngươi, tại ngươi hại chết bọn họ! Từ nay về sau, trên đời sẽ không còn Kim Đình Sơn nữa.” Diệp Thiên Tâm vừa cười buồn vừa nói. Nàng muốn dùng những lời lẽ này để chọc giận Lục Châu.

Đáng tiếc Lục Châu vẫn y như cũ mặt không biểu tình.

Lục Châu nhìn sang bảng thời gian còn lại của Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong.

Chỉ còn năm phút.

Cho dù bây giờ hắn sử dụng Thiên Lý Truy cũng không còn kịp nữa.

Có điều Hệ thống không nhề lên tiếng thông báo lão tam lão tứ đã xảy ra chuyện, nó rõ hiện tại bọn họ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Lão tứ không phải là đồ ngu ngốc, sao có thể liều chết?

Lục Châu mở miệng nói.

“Ngu xuẩn.”

“Ngươi mắng ta?” Diệp Thiên Tâm khẽ giật mình. Trước kia lão ma đầu không hề mắng chửi người khác theo cách này.

“Chỉ cần một ngày bản toạ còn sống, thì không kẻ nào dám đè đầu cưỡi cổ Kim Đình Sơn.”

Nhìn bộ dáng tự tin của Lục Châu, Diệp Thiên Tâm thầm nuốt một ngụm nước bọt. Nàng một lần nữa nhớ tới lời sư tỷ từng nói —— sư phụ đã không còn giống như trước kia. Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ bây giờ hắn lại trở nên càng cao thâm khó lường hơn trước.

Lục Châu dùng một tay bắt lấy bả vai Diệp Thiên Tâm.

Diệp Thiên Tâm kinh hoàng hô lên một tiếng, sợ hãi đến mức nhắm mắt lại…

… Không có chết?

Khi nàng lần nữa mở mắt ra, hai người đang phi hành trên không trung.

Non sông gấm vóc, từng dãy núi liên miên không ngừng trôi tuột ra sau lưng.

Một đạo nguyên khí trong suốt tạo thành bình chướng bao bọc lấy hai người, ngăn cản cuồng phong bên ngoài.

Xoẹt.

“A…”

Đại thần thông thuật, Thiên Lý Truy.

Sao lại như thế?

Vì cái gì lão già có thể không ngừng nghỉ mà thi triển đại thần thông thuật?

Hắn không cần điều động nguyên khí sao?

Sao hắn làm thế được?

Đây không phải là hiệu lực do sử dụng Ma Nguyên bí được, cũng tuyệt đối không phải là một loại bí dược nào khác trên đời.

Cho dù hiện tại tu vi nàng đã mất hết nhưng kinh nghiệm tích luỹ nói cho nàng biết, trên người Lục Châu không có vết tích nguyên khí tập trung lại một chỗ, hoàn toàn khác biệt với tình trạng cơ thể khi sử dụng bí dược.

Nhưng mà… rõ ràng hắn đã già, rõ ràng hắn đã vô pháp tiếp tục dung nạp nguyên khí vào trong cơ thể!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!