“Tông chủ, chỉ là đối phó một thế lực bàng môn tà đạo bất nhập lưu thất phẩm mà thôi, cần điều động lớn vậy sao?" Một vị trưởng lão không nhịn được nói.
Nghe vậy, Ninh Phong Hạ giải thích: “Có thể đánh chết Chu Nguyên và hai vị trưởng lão khác chứng minh thế lực của Huyết Sát Các không thế khinh thường”
“Đương nhiên, quan trọng nhất là Bách Lý Tông ta lâu rồi không ra tay, Thiên Nguyên Châu đã dăn quên lăng sức mạnh của của chúng ta rồi. Chúng ta cần mượn cơ hội lần này, khiến Thiên Nguyên Châu lần nữa nhận thức lại uy danh Bách Lý Tông.”
Ninh Phong Hạ nói thắng vào vấn đề.
Mấy vị trưởng lão nghe xong đều đăm chiêu gật đầu, sau đó chắp tay với Ninh Phong Hạ: “Không hổ là tông chủ, mưu tính sâu xa, lão phu tâm phục khẩu phục.”
“Ha ha ha, Mộc trưởng lão khách khí.”
“Đúng rồi, bên phía Minh Hoàng tiến triển thế nào?"
Ninh Phong Hạ đột nhiên lại hỏi.
“Khởi bẩm tông chủ, Phúc Minh Hoàng thiên tư cực cao, loáng thoáng thấy được một tỉa đại khí vận quấn thân. Sau khi nhập bản tông tu luyện không tới ba năm đã là Động Linh Thất trọng thiên. Hơn nữa bên Vô Cực Môn có trưởng lão ngỏ ý muốn thu hẳn làm quan môn đệ tử.” Một vị trưởng lão bẩm báo.
Nghe được ba chữ Vô Cực Môn, Ninh Phong Hạ mừng rỡ không thôi.
“Tốt! Rất tốt!"
“Nếu có thể xử dụng Minh Hoàng đặt nền móng. quan hệ với Vô Cực Môn, Bách Lý Tông chúng ta nhất định có thể trăm năm thuận buồm xuôi gió, nâng cao một bậc!”
Tuy Bách Lý Tông là thế lực lục phẩm rằng tiếng tăm lừng lẫy khắp Thiên Nguyên Châu nhưng thật sự tính ra thì bá chủ Thiên Nguyên Châu cách Bách Lý Tông xa vạn dặm.
Mà Vô Cực Môn vừa nhắc tới chính là bá chủ đích thực của Thiên Nguyên Châu hiện nay!
Bởi vì Vô Cực Môn chính là thế lực ngũ phẩm duy nhất toàn Thiên Nguyên Châu!
Tại Thiên Nguyên Châu, thế lực lục phẩm to nhỏ tính ra có hơn mười, nhưng cộng tất cả lại cũng không dám đối địch với Vô Cực Môn.
Lý do ư?
Vì Vô Cực Môn là ngũ phẩm, sở hữu cường giả Động Phủ Cảnh trấn giữ! Động Phủ Cảnh so với Dưỡng Thần Cảnh thì chẳng khác nào một trời một vực.
Ví như Thiên Nguyên Châu từng có một thế lực lục phẩm tên là Thanh Liên Kiếm Phái không biết tự lượng sức mình, mưu toan khiêu khích địa vị bá chủ của Vô Cực Môn. Kết quả Vô Cực Môn chỉ phái ra một vị cường giả Động Phủ Cảnh Nhị trọng thiên, thanh kiếm phái to lớn như vậy, hơn mười vị Dưỡng Thần Cảnh, ngàn Động Tiên Cảnh cũng diệt sạch chỉ trong một đêm!
Sau khi biết tin, các thế lực khắp Thiên Nguyên Châu đều mất hết can đảm.
Từ đó về sau, không kẻ nào thiếu ánh mắt dám khiêu khích uy danh Vô Cực Môn nữa.
“Thông báo toàn tông môn và đệ tử nội, ngoại môn, bảy ngày sau Bách Lý Tông sẽ tiêu diệt Ma đạo tà tông Huyết Sát Các đang ngủ đông ở Toại Nguyên Vương Triều!”
“Rõ!"
“Tuân lệnh Tông chủ!"
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Ngày này, Bắc Bộ Thiên Nguyên Châu xảy ra hai chuyện lớn.
Một là, Toại Nguyên Vương Triều luôn xếp hạng bét Bắc Bộ chợt phái binh linh công chiếm ba tòa vương triều còn lại!
Mà khiến người đứng xem cảm thấy cổ quái là ba 'vương triều kia gần như không phản kháng chút nào đã bị Toại Nguyên Vương Triều chiếm lĩnh thành công.
Tuy nhìn sao cũng thấy không thích hợp vô cùng nhưng không ảnh hưởng đến Toại Nguyên Vương Triều vươn lên thành vương triều mạnh nhất Bắc Bột
Yên Vũ quận từng là một quận thành tương đối nối tiếng của Yên Thủy Vương Triều, chẳng qua bây giờ đã là lãnh thổ thuộc về Toại Nguyên.
“Thật quái lạ. Không ngờ sau khi Toại Nguyên 'Vương Triều công chiếm ba vương triều còn lại xong mà không hề đuổi tận giết tuyệt quan viên nguyên triều. Như vậy cũng không nói, còn để cho vài quận chủ và nha môn một số địa phương giữ nguyên chức vị và quyền lợi, chỉ cần sau này nghe theo mệnh lệnh của Toại Nguyên Vương Triều là được.”
Một tráng hán ngồi trong tửu quán nốc từng ngụm rượu ngon lành thơm nức, vừa uống vừa thảo luận với người khác.
“Đúng vậy. Nhưng ta đoán toàn bộ đều là Huyết Sát..."
Bạn tốt ngồi đối diện tráng hán đang định nói chuyện, tráng hán kia nghe đến đây đã tỉnh rượu một nửa, vội vàng che miệng hắn lại
Sau khi nhìn quanh bốn phía, phát hiện không có nhân vật gì khả nghĩ mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Sau đó nhỏ giọng nói thầm bên tai hẳn ta: "Đại ca! Huynh không sợ chết thật à!"