“Nếu đến lúc khai chiến mới phát hiện Huyết Sát Các cũng không mạnh như trong tưởng tượng của bổn thừa tướng, vậy thì sẽ thuận thế giết chết hắn cùng Toại Nguyên Vương Triều luôn.
Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó lại từ phía sau đâm cho một đao cũng không muộn”
...
“Gã thừa tướng của Phá Thế Vương Triều này sẽ không ngu xuẩn như vậy chứ, chắc hẳn là trong lòng đã nghĩ ra chủ ý xấu xa gì rồi.
Nhưng mà đứng trước lực lượng tuyệt đối, mấy thứ mưu kế này chẳng qua cũng chỉ là trò trẻ con."
Dạ Mệnh tự lẩm bẩm một câu rồi ném chiếc gương cho Toán Loạn Thiên, nói: "Thứ này cứ đưa ngươi giữ đi”
“Vâng”
“Đúng rồi, chuyện mà ta để ngươi đi điều tra, đã làm được đến đâu rồi?”
Nghe Dạ Mệnh hỏi, Toán Loạn Thiên cúi đầu trả lời: “Căn cứ vào số liệu mấy ngày nay, bề ngoài Yên Thủy Vương Triều có hai gã Dưỡng Thần Cảnh, âm thầm ẩn giấu hắn là còn hai hoặc ba người nữa.
Phá Thế Vương Triều.
Ba vương triều cộng lại, Dưỡng Thần Cảnh hắn là khoảng trên mười, dưới hai mươi gã”
“Chỉ có hơn mười gã thôi à, vậy theo lời ngươi nói, Bách Lý Tông thì sao?"
Bách Lý Tông là việc mấy ngày trước đây Toán Loạn Thiên mới báo cáo với Dạ Mệnh, nói là nhận được tin tình báo Yên Thủy Vương Triều có chút liên hệ với một thế lực lục phẩm ở Thiên Nguyên Châu. Thế lực này chính là Bách Lý Tông.
“Hồi bẩm các chủ, theo thuộc hạ được biết, nếu tức không có sai sót thì tông chủ Bách Lý Tông hắn là đã tiếp cận Động Phủ Cảnh, tu vi thuộc về bán Động Phủ.
Trong tông môn, trưởng lão Dưỡng Thần Cảnh cũng phải đến hơn hai mươi người, trong đó có không ít cao thủ thất trọng, bát trọng.
Còn đệ tử trong tông, thuộc hạ tính sơ cũng có đến hơn sáu ngàn người.
“Mới chỉ bước một chân vào Động Phủ, vậy thì không sao” Dạ Mệnh cười trừ.
Đợi khi khống chế được ba vương triều, nhận được phần thưởng cho nhiệm vụ chính từ hệ thống, đến lúc đó, cho dù có là thế lực lớn cỡ ngũ phẩm, hắn cũng chẳng có gì phải sợ nữa.
Thời gian nhanh chóng trôi đi.
Chỉ thoáng một cái đã qua ba ngày.
Giống như lời Viên Phong đã nói lúc trước.
Ngày hôm đó, hoàng đế đương nhiệm của Phá Thế Vương Triều băng hà!
Dưới sự âm thăm thao túng của Viên Phong, nhị hoàng tử mà Viên Phong phụ tá đã thuận lợi nhờ vào một số tin đồn xấu của các hoàng tử khác mà leo lên đỉnh hoàng vị.
Trong lúc nhất thời, triều đình tuy có rung chuyển nhưng vì Viên Phong đã bố trí tỉ mỉ nên chỉ trong vòng mấy canh giờ đã nhanh chóng ổn định lại.
...
Yên Thủy Vương Triều.
"Tại sao lại băng hà ngay trong giờ phút quan trọng này chứ? Mấy này trước, lúc trắm và lão già kia đàm đạo, tuy lão có suy yếu, nhưng cũng nên chết nhanh như vậy mới đúng?"
Tuy Phúc Mộc Chu cau mày nhưng vẫn nhìn xuống đám đại thần bên dưới.
“Vậy tân đế của Phá Thế Vương Triều có ý kiến gì về trận chiến ngày mai không?”
“Khởi bẩm bệ hạ, thần mới vừa mới nhận được tin tức mới nhất mà Phá Thế Vương Triều truyền đến. Toàn bộ kế hoạch vẫn tiến hành như bình thường”
“Vậy được. Truyền lệnh xuống, thông báo cho. từng lộ quân, buổi trưa ngày mai sẽ chính thức xuất quân tấn công Toại Nguyên Vương Triều!"
“Vâng”
Toại Nguyên vương cung.
Vẻ mặt Từ Nhai Sinh còn chưa hoàn hồn, quay về phía Toán Loạn Thiên: “Xin hỏi Toán đại nhân, tính chân thực của chuyện này có được mấy phần?”
Toán Loạn Thiên: “Chín phần."
Dù Từ Nhai Sinh chưa đến mức quá giật mình, nhưng sắc mặt rõ ràng là đã nhợt nhạt đi không ít.
Lúc này, tình thế tổng thể của Toại Nguyên Vương Triều so với lúc trước đúng là đã khá hơn rất nhiều.
Nhưng vẫn có một số người bất mãn.
Nếu tin tức ba đại vương triều đều tuyên chiến với Toại Nguyên Vương Triều bị tiết lộ ra ngoài.
Tất nhiên là vương triều mới chưa ổn định được bao lâu này sẽ phải chịu một đả kích khổng lồ.
Quy mô rối loạn so với lúc trước chỉ có lớn hơn chứ không hề nhỏ hơn.
“Chuyện này ngươi có thể yên tâm. Bởi vì chỉ cần giao cho chúng ta là được rồi. Triều đình không cần phải ra bất kỳ một quân một tốt nào."
Nghe xong, vẻ mặt Từ Nhai Sinh ngơ ngẩn không biết phải nói gì.
Mấy triệu đại quân cùng hơn mười vị Dưỡng Thăn Cảnh đấy!