Người mở miệng là người đến từ Yên Thủy Vương Triều, là lão giả lam y vẫn luôn nhằm mắt dưỡng thần suốt đường đi kia.
“Đừng tưởng rằng ngươi là Dưỡng Thần bát trọng thiên thì hay lắm, ngươi có ý gì?"
Nam tử thấy lão giả lam y đó cắt ngang mình thì tức tối nói.
ròng mắt đục ngầu của lão giả lam y nhìn chăm chú vào tường cao bên kia, giọng điệu vô cùng nghiêm trọng: “Đối phương có cường giả, hơn nữa... rất mạnh!"
Vừa nói ra lời này, trong thoáng chốc bầu không. khí trở nên tĩnh lặng.
“Tôn lão, ông đang nói đến cường giả sao? Chẳng lẽ cao thủ của Huyết Sát Các được nhắc đến trong tin tức tình báo tới rồi?" Nam tử lùn hỏi.
Cùng lúc đó, mấy vị ở cảnh giới Dưỡng Thần khác cũng nhìn về phía lão giả mặc áo màu xanh.
Lão giả mặc áo màu xanh chính là quốc sư của Yên Thủy Vương Triều, ông ta không chỉ có tu vi đã tiến vào cảnh giới Dưỡng Thần bát trọng thiên, hơn nữa còn có tài bói toán rất cao siêu.
Từ trước tới nay danh tiếng của ông ta vang xa khắp các vương triều xung quanh.
Đừng nhìn nam tử lùn lúc trước vẫn luôn giễu cợt ông ta, thật ra khi nghe đến hai chữ cường giả, trong lòng hẳn ta đã âm thầm cảnh giác.
Một người có thể để cho một Dưỡng Thần bát trọng thiên gọi là cường giả thì tu vi của đối phương ít nhất cũng là Bát Trọng Thiên, nói không chừng còn có thể là Cửu Trọng Thiên
“Không phải, ta đã từng dùng Thông Thiên Nhãn quan sát cao thú Huyết Sát Các từ phía xa, mặc dù thực lực có thể ngang bằng với ta, nhưng ta chắc chắn rằng đó không phải là hẳn”
“Lưng khí tức này tất mạnh mẽ, có thể so sánh thì ta giống như hồ nước, còn đối phương... lại là biển lớn Vương Dương”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Có cần phải phóng đại đến mức như vậy không?
Chẳng lẽ Toại Nguyên Vương Triều còn có thế. xuất hiện một người đã đạt tới cảnh giới Động Phủ hay sao?
Ở đây, ngoại trừ ông lão mặc áo màu xanh thì người ở cảnh giới Dưỡng Thần bát trọng thiên thì người còn lại chính là đại thống lĩnh của Thiên Bình Vương Triều tên là Lưu Kiếm Công.
Lưu Kiếm Công hừ lạnh một tiếng nói:
“Hừ, có gì phải ngạc nhiên đâu chứ, ở đây chúng ta có bảy người ở cảnh giới Dưỡng Thần. Còn có mười vạn đại quân tinh nhuệ thân xác đã đạt tới Uẩn Linh Cảnh, với lực lượng như vậy có thể thừa sức tiêu diệt cả một vương triều hùng mạnh. Chẳng lẽ ông cho rằng chúng ta sẽ bị đánh bại bởi một vương triều rách nát đã hết sạch khí vận này sao?"
Nghe thấy câu này, những người vốn dĩ bị lời nói của Tôn lão làm cho kinh ngạc đã nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Quả thật là như vậy, bảy người ở Dưỡng Thần Cảnh, cộng thêm mười vạn đại quân tinh nhuệ, nếu họ còn thất bại thì đó mới đúng là điều vô lý.
Lúc này Lưu Kiếm Công muốn tự mình ra tay.
Giọng điệu của Lão Tôn gấp gáp nói: “Tới rồi”
“Các ngươi chính là liên quân các vương triều mà công tử nhắc đến sao?”
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên.
Trần Phá Hiểu đang ở trên tường thành, nhìn nữ tử mặc áo màu xanh lá đột ngột xuất hiện trước mặt mình với vẻ mặt cung kính.
Còn về lý do tại sao lại cung kính như thế, chính là bởi vì trên eo của nữ tử đó có đeo một lệnh bài bằng thiết sắt màu đen ghi chữ “Huyền”.
Nhìn thấy tấm lệnh bài này, Trần Phá Hiểu không khỏi nhớ lại một vài chuyện cách đây không lâu.
Trần Phá Hiểu đã nhìn thấy được Toại Nguyên Vương Triều càng ngày càng thối nát lụi bại từ lâu.
Cũng giống như Từ Nhai Sinh, không, còn sớm hơn hắn ta một chút.
Hẳn ta đã gia nhập vào Huyết Sát Các vào hơn mười ngày trước.
Mà Từ Nhai Sinh có thể nhanh chóng gia nhập như vậy, nguyên nhân cũng có một phần nhỏ là do hắn ta đã âm thầm góp sức ở trong đó.
Sở dĩ làm như vậy là bởi vì trước khi Toán Loạn Thiên đến tìm Từ Nhai Sinh.
Người đầu tiên tìm đến thật ra là hẳn ta, thống lĩnh nắm giữ trong tay mình hơn mười vạn đại quân ở biên giới
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!