“Ô, đúng là giống y như lúc trước... Được thôi.”
Hình như Toại Quảng đã nghĩ ra điều gì đó khi nhìn thấy cảnh tượng vào lúc này, khẽ thở dài
Bỏ chạy về vương cung Toại Nguyên ở phía dưới.
Phương Chính Quân ngay lập tức nhìn chằm chằm vào Liễu Phật Nhiên: “Ngươi đã bị thương nặng, chỉ cần có sơ hở thì không hắn không có cơ hội giết chết ngươi”
“Ngươi có thể thử xem.”
Lại bắt đầu một vòng chiến đấu mới trên bầu trời
....
Vương cung Toại Nguyên.
Toại Quảng lảo đảo quay lại đây.
Tay phải sử dụng linh khí để miễn cưỡng làm tốc độ chảy ra của dòng máu đang không ngừng tuôn ra ở ngực.
“Phương thừa tướng nói đúng, là bổn vương đã quá tự phụ, cho dù vận khí của vương triều hiện đã cạn kiệt, nhưng chỉ cần có thể dưỡng lành vết thương này thì chưa chắc không thể giao chiến với Liễu Phật Nhiên đang trọng thương, cố gắng xoay chuyển tình thế” Toại Quảng chịu đựng cơn đau và lẩm bẩm.
"Từ đốc trưởng, ngươi đến đúng lúc lảm, bổn vương hiện đang bị thương nặng, ngươi dìu bổn vương đến vương thất cấm địa để dưỡng thương đi” Toại Quảng nhìn thấy Từ Nhai Sinh đột nhiên xuất hiện thì lên tiếng phân phó.
“Vâng” Từ Nhai Sinh khẽ gật đầu.
Điều mà Toại Quảng không nhận ra chính là sắc mặt và giọng điệu của Từ Nhai Sinh lúc này đã hoàn toàn khác với trước đây.
Chỉ là Toại Quảng hiện đang bị trọng thương và đang ở trên bờ vực của cái chết, đâu còn có thời gian để ý đến chi tiết này.
Khi Từ Nhai Sinh chỉ còn cách Toại Quảng một mét thì lập tức cảm nhận được sát khí, Toại Quảng sợ hãi: "Ngươi!"
Chỉ thấy trong mắt Từ Nhai Sinh lộ ra tia lạnh lùng, trong tay cầm một con dao nhỏ lập tức đâm vào bụng của Toại Quảng!
“Bệ hạ, xin lỗi!” Giọng nói thì thầm của Từ Nhai Sinh truyền vào bên tai của Toại Quảng.
Toại Quảng trợn to hai mắt.
Chức vị Đốc Sát Sứ này chính là lưỡi dao của vương thất kể từ khi khai quốc đến nay.
Trong mỗi một nhiệm kỳ Tổng Đốc Sát Sứ, không người nào là không trung thành với vương thất, bọn họ luôn sẵn lòng vào nơi nước sôi lửa bỏng vì vương thất.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng Đốc Sát Sứ của nhiệm kỳ này lại phản bội vương thất.
Làm ra hành vi giết vua đại nghịch bất đạo này!
“Tại, tại sao?"
Khi nghe thấy tiếng nghỉ ngờ này thì trong mắt của Từ Nhai Sinh vẫn không chút tình cảm, nhanh nhẹn rút con dao ra khỏi bụng Toại Quảng.
Cơ thể ngã phịch một tiếng xuống đất.
Nhìn chằm chằm vào Toại Quảng có thể chết bất cứ lúc nào.
Hắn ta nói: "Bệ hạ, ta hỏi ngươi một câu, trong mắt của ngươi, mạng sống của bá tánh là gì?”
Toại Quảng — người cảm nhận thấy mạng sống đang trôi đi nhanh chóng đã thành thật nói ra suy nghĩ thực sự trong lòng mình khi nghe thấy vậy: “Như là rơm rác, là con cờ có thể vứt bỏ và lợi dụng bất cứ khi nào."
“Ha” Từ Nhai Sinh cười lạnh lùng.
“Khi ta vừa mới gia nhập Đốc Sát Sứ thì vốn muốn làm hết sức mình để giúp đỡ bàn dân thiên hạ Nhưng khi địa vị của ta ngày càng lên cao thì ta phát hiện rằng sự việc không như ta tưởng tượng, ta đã nhìn thấy sự xấu xa của vương thất, hôn quân không ngừng, số lượng người chết khống lồ của bá tánh ở biên giới Lúc đó ta đã biết, nếu thực sự muốn giải cứu thì phải loại bỏ khối u ác tính thực sựt”
“Cho nên, ngươi giết bổn vương?"
Sau khi Toại Quảng nói xong câu cuối cùng thì sắc mặt nhợt nhạt cười nhạo: “Ha ha, vậy ngươi có biết rằng nếu bây giờ không còn vương triều của ta thì những vương triều nhìn chằm chằm như hổ đói ở xung quanh chắc chắn sẽ tấn công ồ ạt vào Toại Nguyên Vương Triều của ta. Tất cả lúc đó mới thực sự là sinh linh đồ thán!”
Dứt lời.
Một gợn sóng xuất hiện trong hư không ở bên cạnh Từ Nhai Sinh.
Hắc Vệ đột nhiên xuất hiện.
Từ Nhai Sinh nhìn thấy Hắc Vệ đột nhiên xuất hiện, tuy giật mình nhưng vội vàng chắp tay: "Bái kiến Hắc Vệ đại nhân”
“Ngươi làm rất tốt, yên tâm, sau khi Huyết Sát Các nắm quyền kiểm soát của vương triều thì Huyết Sát Các bọn ta chắc chắn có thể làm được những gì ngươi đã nói” Hắc Vệ bình tĩnh nói.
Trước đây cũng từng nói rằng Huyết Sát Các thực sự đã xúi giục rất nhiều người trong Đốc Sát Sứ.
Và trong số đó có Tổng Đốc Sát Sứ trưởng của Bộ Đốc Sát đương thời = Từ Nhai Sinh!
Sau đó, gã ta đưa mắt nhìn sang Toại Quảng đang thoi thóp.
“Còn ngươi... Sẽ trở thành nền tảng cho Huyết Sát Các của ta đi lên một tầng cao hơn!”
Một luồng khí tức kiềm nén dâng lên!
Con ngươi của Toại Quảng cũng mở to đến cực điểm trước khi chết: “Dưỡng Thần bát trọng thiên!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!