Khương Quảng Phách hừ lạnh một tiếng,
“Mấy năm này, đang lúc đệ tử nội môn của bổn tông thương vong tăng vọt, trong lòng một môn chủ nắm nội môn trong tay sẽ không để ý gì sao?"0
Chung Ngô trầm mặc không nói, chỉ có thể ngồi xuống. Lát sau có một giọng nói vang lên.
Một nam tử trung niên đứng dậy thở dài:
"Bẩm tông chủ, hai người ngã xuống, một rơi trong động tiên của tông ta, một thì rơi ở một nơi hẻo lánh tại Phúc Vân Châu."
“Có thể đánh người ta không kịp đề phòng, bỏ qua cho bổn tông trận pháp Vân trưởng lão bị một kiếm, tu vi của đối phương ít nhất là Thánh Cảnh.”
“Mà đồng thời, đệ tử chân truyền Trường Thanh Phong Thụ cũng bỏ mạng ở nơi khác trong khoảng thời gian này."
“Chỉ sợ hung phạm đều là cùng một người."
“Ùʹm."
Khương Quảng Phách từ từ nhắm hai mắt gật đầu:
"Nói tiếp đi."
“Thời điểm chúng ta phát hiện Vân Giang Hải, hồn phách đã bị trừ khử đến mức không còn một mảnh, không thể dùng phương pháp hồn phách."
"Đệ tử chân truyền Trường Thanh Phong Thụ rơi xuống và bị thiêu cháy chỉ sợ cũng chỉ có vậy."
"Mà mọi người đều biết, sở dĩ bổn tông chỉ phái một mình Trường Thanh Phong Thụ đi đến Thiên Nguyên Châu chính là vì để tránh tai mắt của người khác, cũng là để mở ra cửa vào tiểu thế giới, sau đó nắm Thiên Nguyên Châu vững vàng nằm trong tay."
“Sợ rằng hung phạm cũng ngờ ngợ rằng Thiên Nguyên Châu có khả năng có tiểu thế giới tồn tại, cho nên mới có thể một vốn một lời hạ sát thủ đối với đệ tử trong tông."
"Để không bị hung phạm đánh chết trong nháy mắt. Ta đề nghị, chi bằng phái một gã Bán Thánh Cảnh tới Thiên Nguyên Châu tự mình tra xét một phen, các vị thấy ý này thế nào?"4
Dứt lời, nam tử trung niên nhìn về phía mọi người tại đây.
Lúc này có người cau mày nói: "Ta cảm thấy không thích hợp, lỡ như sau đó bị phát hiện động tĩnh, có lẽ tiểu thế giới khó mà giữ được."
Nam tử trung niên nghe vậy, khóe miệng cong lên
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!