Dạ Mệnh có chút đau đầu.
Trong số các sát thủ Huyết Sát Các vốn không có người nào nắm giữ loại năng lực kỹ năng quan sát Thiên Nhãn, cho nên hắn chỉ có thể tự mình đi tìm.
Nhưng không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con. Chút đạo lý này han vẫn hiểu.
“Hiện tại vạn sự đã chuẩn bị xong, chỉ còn đợi làm xong việc vặt."
Dạ Mệnh ngồi ở trên ghế chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Cùng lúc đó, ở Nhập Nguyên Đạo Châu xa xôi, đại tông nhị phẩm là Chân Nguyên Tông. Một khối cự thạch khổng lồ trôi lơ lửng giữa không trung.
Bốn phía mây mù nhiễu loạn, hoàn toàn không có cách nào thấy rõ vật đặt trên thạch. Chỉ có những người bên trong mới có thể thấy rõ chân diện mục.
Trên toà cự thạch, một tòa kiến trúc có quy mô hồng thái, cung điện huy hoàng rộng mở.
Trong điện, hai bên trái phải là năm vị trưởng lão Nguyên Tông khí thế không tầm thường đang ngồi.
Tông chủ Chân Nguyên Tông là Khương Quảng Phách lắng lặng ngồi ở chủ vị tông chủ.
Hai mắt từ từ mở ra, tinh quang lóe lên rồi biến mất.6
"Hôm nay, bản tông chủ cho đòi chư vị trưởng lão tới Chân Nguyên điện nghị sự, chính là muốn hỏi một chút về chuyện Vân Giang Hải, trưởng lão nội môn của bổn tông nghiền nát mệnh bài của đệ tử chân truyền Trường Thanh Phong Thụ."
Tuy rằng Khương Quảng Phách già nua, nhưng hai mắt lại lộ vẻ thấu đáo hoàn toàn không hợp ý.
"Bẩm tông chủ, theo ý ta, chuyện này tất nhiên là những tông môn khác đã hạ thủ, tuyệt đối không thể nào là tán tu ra tay."