Phó động chủ chợt điểm danh hai người.
"Có thuộc hạ."
Nam tử tuấn mỹ và một người khác trong năm người lần lượt đứng ra.
“Chúng ta quyết định giao nhiệm vụ xử lý Huyết Sát Các cho hai ngươi. Rõ phải làm thế nào rồi chứ?"
"Thiên Dạ Quân nhất định hoàn thành nhiệm vụ."
Thiên Dạ Quân cũng là một nam tử tuấn mỹ với làn da tái nhợt. Hắn ta chắp tay đáp lại.
“Thỉnh Động chủ đại nhân và Phó động chủ đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định giết sạch đám sát thủ kiến hôi này không dư một mảnh, chặt đứt ý tưởng cuồng vọng xa không thể thành của Huyết Sát Các."
"Tốt." Phó động chủ gật đầu.
Sau đó, Phó động chủ tiếp tục nói: "Còn ba người các ngươi cần tiếp tục hoàn thành bước cuối cùng bố trí Huyết Luyện Đại Trận đi."
"Tranh thủ thu phục trong tháng này, thời gian chúng ta còn lại không nhiều."0
“Rõ."
Một nơi khác, Toán Loạn Thiên đang đánh cờ với Dạ Mệnh trong phòng.
"Sao rồi?"
Dạ Mệnh nhoẻn miệng cười, tay phải gắp một quân cờ, từ từ hạ bàn.
Một quân hết cờ.
Toán Loạn Thiên cười khổ, lắc đầu nói:
“Kỳ nghệ của Các chủ thật cao minh, Loạn Thiên tự nhận không bằng."
Đúng lúc này.
Cốc cốc cốc.4
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
"Vào đi."
Dạ Mệnh nói. Một sát thủ chữ Huyền chậm rãi đi vào.
"Bái kiến Các chủ đại nhân, Toán đại nhân."5