“Ý¡ tỷ tỷ này muốn ủy thác nhiệm vụ sao?”
Giọng nói non nớt như hài tử bỗng nhiên phát sinh từ bên dưới chiếc mặt nạ của người trước mắt.
Nghe được âm thanh này, Phong Nguyệt Tuyết sửng sốt. Tiểu hài tử?
Hơn nữa nghe âm tuyến thì có thể thấy đây là một cậu bé. “Tỷ tỷ?”
Giọng điệu nghi ngờ khiến Phong Nguyệt Tuyết hơi sững người tỉnh táo lại chỉ trong nháy mắt. Phong Nguyệt Tuyết vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Mời tỷ tỷ đi theo ta.”
Nam hài xoay người chậm rãi đi về một phương hướng.
Phong Nguyệt Tuyết chỉ có thể đi theo.
Trong đoạn đường đi này, Phong Nguyệt Tuyết phát hiện một việc.
Nàng nhìn thấy ở bên ngoài Kinh Đô Các trống rỗng, vốn tưởng rằng phân các này của Huyết Sát Các cũng không có người nào.
Vừa đi vào nhìn thì thấy tầng thứ nhất trước mắt mình bây giờ liền có không ít hơn mấy trăm người tụ tập ở đây. Hơn nữa tất cả đều đang xếp hàng chờ.
Mà trong lúc Phong Nguyệt Tuyết kinh ngạc không thôi, một giọng nói tức giận lập tức hấp dẫn sự chú ý của nàng.
“Mẹ kiếm, Huyết Sát Các các ngươi có lầm hay không? Lão tử chỉ muốn các ngươi giết chết một tên Động Tiên Cảnh nhất trọng thiên, các ngươi lại muốn thu của ta một trăm kl nh thạch trung phẩm, thật sự coi lão tử là thịt cá để mặc các ngươi tùy ý làm thịt đúng không?”
Một hán tử hình thể cao to vạm vỡ mở miệng hét lớn.
Đứng trước mặt hắn là một gã sát thủ nhất đẳng hàng chữ Nhân đến từ Huyết Sát Các, trên mặt có mang mặt nạ.
Hắn bình tĩnh nhìn hán tử giận tím mặt trước mắt.
“Không chấp nhận thì rời đi, đi thong thả không tiễn.”
Giống như bị những lời này triệt để kích thích, hán tử đột nhiên giơ tay phải lên lấy cái búa lớn giắt ở sau lưng bổ xuống, tu vi Động Tiên Cảnh tam trọng thiên bộc
phát ra.
Một màn này dọa đám người đứng xếp hàng ở phía sau hán tử, bọn hắn vội vàng lui về phía sau.
€ó người còn không thèm để ý đến hình tượng kinh hô một tiếng.
“Đó không phải là Cự Phủ Man Ngưu mà trong trận đấu trước, hắn đã đánh chết Thiên Hồ chân nhân tu vi Động Tiên Cảnh tứ trọng thiên đó sao?”
“Tại sao hắn lại ở chỗ này?” “Hoá ra là hắn, thảo nào dám gây chuyện ở phân các của Huyết Sát Các, khẳng định là nhìn thấy vừa xây thành ở đây xong, lại không có nhiều cường giả
Huyết Sát Các trú đóng.”
“Được rồi đừng nói nữa, nếu bị nghe được là chúng ta chết chắc đấy.”
'Tên sát thủ trước sau vẫn vô cùng bình tĩnh: “Ta khuyên ngươi tốt nhất nên buông vũ khí ngay đi, nếu không hôm nay chính là ngày chết của ngươi.”
Hán tử nghe xong thì cười phá lên, giống nghe được chuyện thiên phương dạ đàm gì vậy.
Vẻ mặt hắn ta rất thích thú, hỏi: “Ngày chết? Thật không dám giấu giếm, ông nội của ta chính là trưởng lão Phục Địa Môn, lục phẩm tông môn, mà Phục Địa Môn bọn ta chính là người vừa mới hiến cho Huyết Sát Các các ngươi một mạch khoáng linh thạch giá trị liên thành đấy. Ta nói này, cho dù Toán đại nhân có thể tính trời tính đất của Huyết Sát Các các ngươi tới đây cũng phải cho ta một phần thể diện đấy, giết ta ư, ta đang đưa đầu ra đây, ngươi dám giết...”
Câu nói của hắn ta đột nhiên bị cắt ngang, sau đó, mọi người bị diễn biến tiếp theo dọa cho ngây người hết rồi.
Máu văng tung tóe.
Đôi mắt hán tử trợn to, miệng há hốc, nhưng lại không cách nào phát ra âm thanh.
Bịch một tiếng. Một cái đầu văng xuống lăn lóc trên mặt đất. Sau đó thi thể không đầu cũng ngay lập tức ngã xuống theo. Máu tươi không ngừng từ miệng vết thương thảm
không nỡ nhìn kia trào ra, cảnh tượng đó thật là làm cho người ta buồn nôn.
Ánh mắt mọi người lập tức cùng đổ dồn lên người đã ra tay kia. Người ra tay rõ ràng là sát thủ Huyết Sát Các lúc nãy đang đứng trước mặt hán tử.
Bây giờ hắn ta đang cầm mảnh vải cẩn thận lau chùi loan đao dính đầy máu trong tay.
“Ta thành toàn cho ngươi.” Sát thủ nheo mắt cười nói.
Sau khi lau chùi sạch sẽ vết máu trên loan đao trong tay xong, hắn ta đưa tay vào ngăn tủ phía dưới lấy ra một bình ngọc lưu ly nhỏ chứa đầy chất lỏng màu xanh lá, ném xuống thi thể không đầu kia.
Xoảng!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!