Khí vận này là sức mạnh cuối cùng của hắn ta, nếu cái này cũng bị cướp đi, vậy hẳn ta thật sự sẽ hai bàn tay trắng.
Đừng nói báo thù, mấy ngày tu hành sau này có thể sống sót hay không cũng là vấn đề!
Nhưng bất kể hắn ta gào thét như thế nào, nét mặt của Dạ Mệnh cũng không hề thay đổi chút nào.
Nếu như hẳn ta vẫn có khí vận màu tím hoặc màu vàng, đương nhiên hắn không dám tùy tiện động thủ cướp đoạt khí vận. Dù sao bốn chữ khí vận phản phệ
cũng không phải là nói đùa.
Nhưng giờ phút này khí vận của Phúc Minh Hoàng đã rơi xuống tới màu lam nhạt, thấp thoáng rớt xuống màu xanh biếc. Vậy tình hình cũng khác nhau rất lớn.
Loại khí vận phản phệ cấp này, đối với cơ thể tu vi Thánh Cảnh của hẳn mà nói là việc cực kỳ dễ dàng, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn chọn ra tay vào lúc này.
Việc cướp đoạt khí vận ước chừng kéo dài khoảng ba phút.
Cho đến khi khí vận của Phúc Minh Hoàng từ màu lam nhạt rớt xuống đến màu trắng bình thường nhất mới thôi. Rốt cuộc sau khi ép không ra bất kỳ sức
mạnh khí vận nào nữa, động tác của Dạ Mệnh mới ngừng lại.
Đôi mắt của Phúc Minh Hoàng lộ ra vẻ âm u, hơi ngây ra như phỗng. Bởi vì hắn ta biết, quãng đời còn lại sau này của mình xong rồi!
Khi khí vận vừa mới bị cướp đoạt, hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng căn cơ tu vi của mình cũng bị tổn hại rất lớn. Cuộc đời này có thể chen vào Động Linh lục trọng thiên hay không cũng là cả một vấn đề.
Càng đừng nói Dưỡng Thần Cảnh này đã là cảnh giới xa không thể chạm.
“Huyết Sát Các... Huyết Sát Các...”
“Ta muốn giết ngươi!”
Hai mắt đục ngầu đờ đẫn của Phúc Minh Hoàng đột nhiên dâng lên sát ý. Hắn †a bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Mệnh.
Tu vi bùng nổi “Thiên La Bát Phương Thuật!” Phúc Minh Hoàng quát lớn một tiếng.
Cả người hắn ta hiện ra từng đường vân, hoa văn màu lam nhạt. Tay trái của hắn ta đánh về phía Dạ Mệnh.
“Đã hoàn toàn nhập ma.”
Dạ Mệnh liếc mắt một cái đã nhìn thấu tình huống trên người của Phúc Minh Hoàng. Tâm ma nhập thể, thần trí hỗn loạn.
Cho dù tỉnh lại được, cả đời này cũng gần như phế di.
“Đáng tiếc, ai bảo ngươi là kẻ thù của ta chứ?”
Dạ Mệnh than nhẹ một tiếng.
Đồng thời ý niệm vừa động, trong phút chốc một luồng lực lượng khổng lồ từ trên người hắn trào ra... Trực tiếp đánh bay cả người Phúc Minh Hoàng lên cây cổ
thụ, khiến hắn ta hôn mê bất tỉnh, có vẻ như đã tắt thở rồi.
Dạ Mệnh xoay người, bóng dáng chợt lóe lên rồi biến mất.
Chỉ chốc lát, hồn về bản thế. Dạ Mệnh từ từ mở hai mắt. Trông thấy màn hình ảo công bố ở trước mặt, khiến hắn hơi kích động.
[Nhiệm vụ nhánh hạn chế thời gian: Giết chết Phúc Minh Hoàng đứa con của khí vận, hơn nữa cướp đoạt chỗ cơ duyên khí vận này. Thời hạn: Trong vòng bảy ngày]
[Đã hoàn thành.] [Khen thưởng: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền: 1] “Hệ thống, triệu hồi hắn ta ra đây đi.” Trong lòng Dạ Mệnh lẩm nhẩm một tiếng. Hắn vừa dứt lời. Một vầng sáng trắng lập lòe trước mặt. “Tiểu tăng Diệp Vô Tâm bái kiến các chủ đại nhân.” Một nhà sư trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng cà sa màu trắng chắp một tay
trước ngực, nhắm mắt bước ra từ vầng sáng trắng. Đồng thời bảng thuộc tính cũng hiện ra theo.
[ Họ tên: Diệp Vô Tâm 1] [ Thân phận: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền của Huyết Sát Các] [ Tu vi: Đan Hồn Cảnh cửu trọng thiên]
[ Công pháp: Đại Lực Kim Cương Chưởng, Phật Áo Dĩ Thuật, Bát Long Kim Viên Quyền, La Hán Tọa Tăng... ]
[ Giới thiệu vắn tắt: Đến từ thế giới huyền huyễn bậc trung nào đó, là Phật tử mới của một trong ba ngôi chùa lớn Kim Cang Tự, bởi vì ngoài ý muốn trong lòng nảy sinh tình cảm với một vị nữ ma giáo, cuối cùng cũng bắt đầu cá nước thân mật. Sau khi chuyện bị phát hiện, nữ ma giáo bị nhiều cao thủ trong chùa Kim Cang Tự giết chết, Diệp Vô Tâm từ Phật nhập ma, sau khi giết sạch tất cả nhà sư trong chùa Kim Cang Tự, lấy được danh hiệu “Ma Phật 2.6”]
Dạ Mệnh xem hết một chuỗi chữ dài giới thiệu ngắn gọn. Trong lòng không nén khỏi ngạc nhiên thú vị.
Người này có cả một câu chuyện đấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!