Trên mặt Dạ Mệnh vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhìn chăm chú vào vị đệ tử Chân Nguyên Tông đang nổi giận đùng đùng này, hẳn nói: “Đây chính là đệ tử chân truyền của đại tông Nhị Phẩm à? Nhìn đạo tâm này của ngươi, thành tựu sẽ chẳng ra sao”
“Ngươi đã muốn làm người điên, thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi!”
Thần sắc Trường Thanh Phong Thụ nghiêm túc: “Chân Võ Tướng Thần!"
Soạt soạt.
Phía sau Trường Thanh Phong Thụ đột nhiên xuất hiện một vị pháp tướng cao lớn.
Pháp tướng có thần thái trang nghiêm, tay cầm một thanh Yển Nguyệt Đao, sát khí nghiêm nghị.
“Đây là, luồng khí tức này... Chẳng lẽ là công pháp Thiên giai!"
Trần Triệt Thủy giật nảy cả mình.
Cho dù Trần Triệt Thủy đã là Động Phủ Cảnh, lúc này cũng có thể cảm nhận được pháp tướng phía sau Trường Thanh Phong Thụ rất mạnh. Công pháp Địa giai cơ bản là không thể có được uy năng như vậy.
Trở lại bên này, Chân Võ Tướng Thần lớn như vậy vung Yến Nguyệt Đao lên, trực tiếp bổ mạnh về phía Dạ Mệnh.
Rầm!
Một âm thanh nặng nề khiến cho mọi người lấy lại tỉnh thần. Bao gồm cả Trần Triệt Thủy, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.
Chiêu thức dùng công pháp có giá trên trời của Trường Thanh Phong Thụ rốt cuộc lại bị người ta dễ dàng đỡ được!
"Ngươi..."
Hai mắt Trường Thanh Phong Thụ trợn tròn nhìn người thanh niên từ đầu đến cuối mình chưa từng đặt vào mắt này.
Chỉ thấy ngón trỏ phải Dạ Mệnh giơ lên.
Chỉ dựa vào một ngón tay để đỡ thanh Yến Nguyệt Đao lớn như vậy.
“Ngươi rốt cuộc là..."
Lời nói đến phân nửa, Dạ Mệnh lại sấm vang chớp giật mà bước tới, đưa tay tát thêm một cái nữa.
Trường Thanh Phong Thụ lập tức quay cuồng trong không trung, pháp tướng sụp đổ.
Cả người bay ngược về phía sau mấy trăm thước, đụng trúng một cây cột trụ cực lớn.
Phụt!
Trường Thanh Phong Thụ phun ra một ngụm tiên huyết đỏ tươi, khí tức uể oải suy sụp.
Mà vẻ mặt chuẩn bị xem kịch vui của mọi người đều trở thành tái nhợt hết cả. Đệ tử chân truyền của Chân Nguyên Tông lại bị người ta đánh bại như vậy?
Ngay sau đó, hai mắt mọi người không khỏi có chút giật mình hoảng hốt.
Không đúng, dù sao Trường Thanh Phong Thụ cũng là Dưỡng Thần Cảnh cửu trọng thiên, cảnh giới như vậy mà cũng không lại đánh Dạ Mệnh. Tu vi của Dạ Mệnh...
Suy nghĩ tỉ mỉ kỹ càng lại, tu vi của Dạ Mệnh ít nhất cũng phải ở trên Dưỡng Thần Cảnh cửu trọng thiên!
Bên trên Dưỡng Thần Cảnh cửu trọng thiên là gì chứ? Là Động Phủ Cảnh đấy!
Tất cả mọi người đều vô ý thức hít sâu một hơi khí lạnh. Trần Triệt Thủy sớm đã nhịn không được, ra tay tần nhẫn.
Dạ Mệnh là Động Phủ Cảnh thì thế nào, chẳng lẽ còn cao hơn Động Phủ Cảnh ngũ trọng thiên như hẳn ta được hay sao?
Ngược lại, nếu như Trường Thanh Phong Thụ thật sự xảy ra điều gì tổn thất ở chỗ của hẳn ta, hắn ta và Vô Cực Môn phía sau lưng chắc chắn sẽ không chịu nổi.
Dù sao đối phương cũng là một thế lực lớn Nhị Phẩm, nhân mạch trải rộng khắp các nơi ở Đông Lâm Đạo Châu.
Chỉ cần nhẹ nhàng động đậy một ngón tay, đã có thể khiến mình lưu lạc tới tình cảnh vạn kiếp bất phục, sống không bằng chết!
"Giỏi cho một Huyết Sát Các, bản môn chủ có lòng tốt mời các ngươi đến đây, các ngươi lại rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, còn dám tổn thương khách quý của bản môn chủ, chết chưa hết tội!"
“Nạp mạng đi, cửu kiếm Trảm Long Thuật!" Trần Triệt Thủy quát lớn.
Toàn thân bộc phát ra khí tức Động Phủ ngũ trọng thiên, làm cho cây cỏ trong phạm vi hơn mười dặm xung quanh không ngừng đung đưa, mặt đất giống như gặp phải thiên tai, cuồng phong gào thét.
Chín thanh phi kiếm loại nhỏ chỉ dài khoảng chừng hai tấc bay vút ra từ bên dưới áo bào của Trần Triệt Thủy.
“Chậc chậc, tám thanh kiếm Huyền giai cực phẩm, một thanh Địa giai hạ phẩm, không hổ là Trần môn chủ, uy lực của Động Phủ Cảnh có thể khiến người ta đuổi theo không kịp” Quan chủ Bạch Vân Quan Lục xá, vuốt râu tấm tắc nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!