Sợ rằng uy lực của một kích này đã nhắm thẳng vào một cao thủ Dưỡng Thần Cảnh tam trọng thiên.
Nhưng ai ngờ được.
Tên sát thủ Huyết Sát Các chỉ buông một tiếng “Ồ!”, ngữ điệu tràn ngập ý giễu cợt, châm chọc. Hình như hắn ta không hề để một chiêu nay này vào trong mắt.
“Hãi Cốt Chỉ Thứ." Âm thanh có chút âm trầm của sát thủ vang lên, náo động cả không gian.
Ầm ầm ầm ~ Từng chiếc gai xương cực lớn, cao ngất đâm lên từ mặt đất.
Những gai xương này vây quanh sát thủ Huyết Sát Các, giống như một thành luỹ được làm từ sắt thép, không gì phá nổi
Mười thanh phi kiếm ảo va chạm với gai xương, tia lửa văng khắp nơi, sóng khí cuồn cuộn.
Chấp sự ngoại môn nhìn mười thanh phi kiếm ảo làm cách nào cũng không phá nổi phòng ngự của gai xương.
Hình như hắn ta đã nhận ra được điều bất thường trong đó, thần sắc lập tức thay đổi, nói: “Đáng chết! Đây là công pháp Huyền giai cực phẩm!”
Cực phẩm chính là công pháp cao nhất trong Huyền giai, đặt ở Khai Kiếm Môn bọn họ thì cũng là công pháp bí mật dùng để trấn phái. Chỉ có đệ tử chân truyền hoặc là chấp sự nội môn mới có cơ hội tiếp xúc và tu luyện.
Đừng nhìn hắn ta cũng nắm giữ một ít công pháp Huyền giai, nhưng mấy thứ này chẳng qua chỉ là hạ phẩm, nhiều lắm là trung phẩm, nếu muốn so giai cấp với công pháp Huyền giai cực phẩm của đối phương thì kém hơn không chỉ một hai bậc thôi đâu.
Mười thanh phi kiếm ảo bị đánh tan.
Đám gai xương cực lớn vây xung quanh sát thủ kia cũng từ từ rút xuống dưới mặt đất.
“Các chủ đại nhân có lệnh, đánh nhanh thắng nhanh." Giọng nói của hẳn ta chợt trở nên lạnh lẽo
“Niệm Cốt Thứ.”
Chấp sự ngoại môn lập tức sinh lòng cảnh giác, cẩn thận quan sát bốn phương tám hướng và mặt đất, nhưng lại không phát hiện bất kỳ động tĩnh nào.
Ngay lúc hắn ta suy nghĩ nên chuẩn bị đề phòng công kích tiếp theo..
Phập phập.
Âm thanh thân thể vỡ tan vang lên lụp bụp.
Chấp sự ngoại môn cảm nhận được đau đớn kịch liệt trên người, ánh mắt nhìn xuống, đồng tử lập tức co rút lại thành một đường thẳng.
Phần bụng của hắn ta, vậy mà lại bị một cái gai xương đâm xuyên qua.
“Sao lại thế...."
"Trong lòng hắn ta khiếp sợ không thôi.
Rõ ràng là bốn phía không hề có gai xương chui lên, công kích này xuất hiện như vậy nào chứ... Khoảnh khắc hắn ta còn hoang mang khó hiểu, trong đầu chợt nghĩ đến một khả năng cực kỳ đáng sợ.
“... Gai xương này là xương của mình ư?”
Chỉ trong giây lát.
Phập phập!
Toàn thân hắn ta, từ trên xuống dưới có hằng hà sa số gai xương đâm ra.
Cảnh tượng vô cùng thê thảm, cực kỳ đẫm máu.
Nhìn thứ đã không thể coi là thi thể trước mặt, bóng dáng sát thủ Huyết Sát Các cũng nhanh chóng biến mất.
Ở trung tâm Tiểu động thiên Lân Thiên.
Dạ Mệnh lười biếng nằm trên ngọn cây đại thụ cao chớt vót. Bên cạnh, Phong Thanh Trúc đang dùng đôi tay nhỏ xinh mềm mại của mình, nhẹ nhàng xoa bóp hai vai hắn.
Dạ Mệnh lộ ra vẻ thoải mái, nghe ba người đến bẩm báo về nhiệm vụ đã hoàn thành.
“Khởi bẩm các chủ đại nhân, dựa theo mệnh lệnh của ngài, chúng thuộc hạ đã hoàn tất việc thanh trừ tất cả tu sĩ hướng tây nam” Tay phải Tử Huyền đặt lên vai trái, hơi cúi người, làm ra một động tác cực kỳ quý tộc.
“Tu luyện giả của ba thế lực Lục Phẩm là Thiên Trọng Sơn, Kim Ô điện, Vân Khởi Sơn Trang, đã bị tiêu diệt toàn bộ, quyết không để cá lọt lưới” Vạn Lục Hàng chắp tay thi lễ nói.
“Đông, Nam, Bắc, nếu không phải người trong các, lão nô đều giết hết rồi” Thái Thánh Cung nở nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó, Thái Thánh Cung lại nói tiếp: “Trong số những người lão nô đã giết, còn có hai gã tà tu, tu luyện tà môn ma đạo. Gốc bảo dược này là do lão nô lấy được từ trên người bọn chúng.”
Thái Thánh Cung lấy Huyết Hồn Hoa ra, hai tay vận khởi linh khí, chuyển nó đến chỗ Dạ Mệnh,
Dạ Mệnh hơi chuyển động ý niệm, Huyết hồn Hoa liền trôi lơ lửng đến trước mặt hắn.
“Bên trong đoá hoa này có một cỗ lực lượng rất kỳ quái. Xem ra chắc chắn không phải là bảo dược Huyền giai tầm thường.