Thiếu niên và các sát thủ vừa cùng vào lân thiên lở nhỏ không lâu thì Dạ Mệnh và Phong Thanh Trúc cũng tới nơi.
Hắn đưa mắt nhìn thoáng qua thi thể yêu xà khổng lồ cách đó không xa: "Xem ra đã giải quyết xong”
Phong Thanh Trúc gật đầu: “Nhìn miệng vết thương thì hắn là vừa chết không lâu, thời gian đối phương tiến vào Tiểu động thiên đại khái là khoảng vài khắc trước thôi”
“Ừ, mấy người Ngục Chân cũng vào rồi”
“Chúng ta cũng vào đi” Dạ Mệnh nói.
“Vâng, công tử” Phong Thanh Trúc dịu dàng đáp.
Hai người đồng thời tiến vào Tiểu động thiên Lân Thiên. Hình ảnh trước mắt bắt đầu xoay chuyển.
Dạ Mệnh phát hiện bản thân đã xuất hiện tại một mảnh đất hoàn toàn khác biệt, Bốn phía núi non vây quanh, mây mù lượn lờ. Ánh nắng rạng rỡ chiếu lên mặt đất phía xa.
Đây là lần đầu tiên Dạ Mệnh bước vào một bí cảnh từ khi đi vào thế giới này đến giờ, đáy lòng tò mò không thôi.
Linh khí ở đây thật đồi dào, ngoại trừ Trấn Ngục Ma Các ra thì nơi này chính là nơi khá nhất trong số những nơi mình từng đi qua. Chẳng trách nói có thể sở hữu một tòa Tiểu động thiên tương đương với có đủ tài nguyên để thăng cấp thành thế lực ngũ phẩm. Thì ra nguyên nhân là thế' Dạ Mệnh thầm nghĩ.
Phong Thanh Trúc hỏi dò: “Công tử, giờ chúng ta đi đâu?"
“Đương nhiên là tìm đồ” Dạ Mệnh cười đáp.
Thứ nằm giữ quyền chủ đạo một bí cảnh bình thường theo lý thì là một bảo vật đặc thù nào đó.
Bảo vật này không phải pháp bảo, lại có khả năng thao tác một phương thiên địa vận chuyển, thần kỳ vô cùng.
Chẳng qua thứ như vậy ẩn giấu thật sâu, ngay cả cường giả Đan Hồn Cảnh cao hơn Động Phủ Cảnh một bậc cũng chưa chắc tìm ra được.
Chẳng qua...
Thái Hư Kinh của Dạ Mệnh có thể so với đồ thư quán cổ bao quát rất nhiều ghi chép từ xưa tới nay. Trong biển tri thức rộng lớn mờ mịt này, đương nhiên cũng có pháp môn tìm kiếm bảo vật trong bí cảnh.
Tuy Dạ Mệnh mới chỉ sở chạm tới ngạch cửa của pháp môn này, nhưng vẫn có thể nhận ra từng đợt rung động nhè nhẹ từ bảo vật Tiểu động thiên Lân Thiên tản ra.
Dạ Mệnh suy nghĩ một lát, nhìn về một phương hướng: “Tây Nam có khác thường, chúng ta đi bên đó."
Đám người Lục Thanh Kiếm đã tiến vào một khu rừng rậm um tùm tại một trong các tòa núi lớn.
“Thế nào, có thể cảm ứng được tình huống đại khái trong phạm vi mười dặm xung quanh không?”
Lục Thanh Kiếm quay đầu nhìn về phía một người đang quỳ gối phía sau mình.
Người kia chính là Đường chủ Giới Luật đường của Thanh Phong Kiếm Thành - Việt Thanh Phong. Lúc này hắn ta dán hai tay sát mặt đất, nghe ngóng động tĩnh khắp mười dặm xung quanh.
Sau đó, hắn mở bừng hai mắt nói: “Lục sư huynh,Tiểu động thiên này có cổ quái, ngăn chặn toàn bộ. thuật của đệ. Giờ đệ tra xét động tĩnh trong phạm vi mười dặm cũng rất gắng sức."
Lục Thanh Kiếm nghe vậy thì gật đầu: "Ta biết, lát nữa ta sẽ dẫn đường. Linh khí Tiểu động thiên này nồng đậm lại đồi dào như vậy chỉ sợ sẽ sinh ra yêu thú không đơn giản, nói không chừng còn có đại yêu Động Phủ Cảnh cũng nên”
Hiếm khi giọng Lục Thanh Kiếm trầm trọng như vậy.
Nếu thật gặp gỡ đại yêu Động Phủ Cảnh thì chỉ e toàn bộ tu luyện giả vừa tiến vào Tiểu động thiên đều phải chết. Dù sao giữa Động Phủ và Dưỡng Thần cách biệt cả một trời.
Bốn thế lực chia binh làm bốn đường, đều đi về phía các phương hướng khác nhau tìm kiếm, ai cũng không dám cam đoan hành trình này chính mình còn có cơ hội bình yên vô sự trở về.
Chỉ nháy mắt đã qua một ngày trong Tiểu động thiên.
Mà bên ngoài, các thế lực khắp Thiên Nguyên Châu cũng đã tề tụ tại lối vào.
“Xem ra đã có thế lực khác nhanh chân đến trước chúng ta”
Một thanh niên cầm chiết phiến, đến từ Toán Quái Môn, một trong các thế lực lục phẩm tới từ Bắc Bộ cười nói, thoáng liếc nhìn xác xà yêu đã chết thấu một ngày cách đó không xa.
“Miệng vết thương của xà yêu vẫn còn lưu lại kiếm ý, vừa thấy là biết do một vị thuộc Thanh Phong Kiếm Thành của Nam Bộ gây ra."