Mặt mũi ba võ tướng Dưỡng Thần Cảnh của Hành Phong Vương Triều đang có mặt đều tái nhợt, không chút màu máu.
La Tiện cũng không ngoại lệ.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như mưa. Hai chân run rẩy miễn cưỡng đứng vững.
Nếu không phải Dạ Mệnh còn có chút mong đợi khác với người này, uy áp đặt lên hắn tương đối nhẹ nhàng hơn người khác thì có lẽ giờ này đường đường hoàng đế Hành Phong Vương Triều đã quỳ phục xuống mặt đất như văn võ bá quan hai bên rồi.
Thậm chí đầu của bọn họ cũng đặt sát trên mặt đất.
“Đây... đây là... Động... Động Phủ Cảnh?” La Tiện miễn cưỡng lắp bắp, giọng nói lộ vẻ khiếp sợ.
Lúc ông ta còn nhỏ từng gặp một vị tán tu Động Phủ Cảnh thần bí vi hành Hành Phong Vương Triều.
Khi đó toàn bộ Hành Phong Vương Triều cũng giống như bây giờ, đều quỳ rạp phủ phục trước vị cường giả Động Phủ Cảnh kia. May là cường giả Động Phủ Cảnh thần bí kia không có địch ý gì, sau khi xuất hiện chỉ tìm ông ta hỏi thắm một chút chuyện của phụ hoàng, tiếp đó biến mất không thấy tăm hơi.
Đến nay ông ta còn nhớ rõ rành mạch, tuy rằng vị Động Phủ Cảnh kia không cố ý phóng thích uy áp, nhưng luồng khí tức khiến kẻ khác hít thở không thông kia vẫn khắc sâu trong đầu mọi người
Khí tức mà ông ta nhớ rõ khủng khiếp như ở ngay. trước mắt.
Điều duy nhất La Tiện nhận thấy được là lưỡng khí tức lúc này ông ta đối mặt còn mạnh hơn vị tán tu Động Phủ ông ta gặp khi nhỏ nhiều lầm.
Hơn nữa còn không phải chỉ mạnh hơn chút ít mà thôi!
Huyết Sát Các vậy mà có Động Phủ Cảnh ư?"
Đây là ý tưởng trong đầu chúng đại thần lúc này Trong nhận thức của bọn họ, toàn Thiên Nguyên Châu này cũng chỉ có thế lực ngũ phẩm như Vô Cực Môn mới có thể sở hữu cường giả Động Phủ Cảnh mà thôi, các thế lực khác đều không có.
Không ngờ Các chủ của Huyết Sát Các mà bọn họ cho rằng cùng lắm là thế lực lục phẩm lại là một vị cao thủ Động Phú Cánh thâm tàng bất lộ. Mà từ tình huống tới xem còn không phải Động Phủ bình thường.
“Bản sứ giả lại chưa nói cho các ngươi quyền lợi lựa chọn” Dạ Mệnh cười lạnh.
Thoáng cái, hắn cũng không cười nữa, bình tĩnh nhìn vẽ phía La Tiện, uy áp trong điện cũng thoáng giảm xuống:
“Bản sứ giả thấy La bệ hạ là một người thông minh. Chắc ngươi biết phải làm thế nào rồi chứ?”
La Tiện ngơ ngác suy nghĩ khoảng nửa khắc.
"Ôi..” La Tiện thở ra một hơi dài, cũng nói: “Ta biết, ta đồng ý giao dịch với Huyết Sát Các. Từ nay về sau, Hành Phong Vương Triều toàn nghe theo lệnh Huyết Sát Các”
Thật là quyết định sáng suốt” Dạ Mệnh hờ hững cười, đồng thời ý niệm thoáng động, uy áp vẫn đè nén toàn triều hoàn toàn tiêu biến.
Cùng với đó, một tiếng găm phẫn nộ truyền ra từ phía chúng quan văn đứng bên trái:
“Bệ hạ! Không thể!”
Một lão giả mặc áo bào đỏ thẫm từ giữa bước ra La Tiện thấy lão giả áo đỏ thì đôi mắt hơi mỏi mệt thoáng rung động.
Lão nhân trước mắt chính là lão trọng thần quản lý sự vụ trong ngoài triều đình từ khi phụ hoàng còn tại thế. Ông ta tích cóp lực lượng trong triều đình từng chút một, thậm chí còn mạnh hơn tân Đế vừa đăng cơ không lâu. Đương nhiên, những thứ này đều không phải quan trọng nhất.
Quan trọng nhất là lão trọng thăn này chính là người đưa ra kiến nghị giao Tiểu động thiên Lân Thiên cho Vô Cực Môn. Mượn đó gây dựng quan hệ với Vô Cực Môn.
“Ý ta đã quyết, Hà thượng thư đừng nói thêm nữa."
La Tiện sợ Dạ Mệnh không vui nên lập tức phú quyết, ai biết lão giả áo đỏ nghe lời này lập tức chửi ầm lên: “La Tiện! Ngươi điên rồi sao! Cũng dám cấu kết với thế lực dơ bẩn như Huyết Sát Các. Đến lúc đó Hành Phong Vương Triều ta chẳng những danh dự bị hủy còn phải thừa nhận lửa giận ngút trời của Vô Cực. Môn”
Vẻ mặt La Tiện lập tức thay đổi, lông mày cau chặt.
Hắn ta nhìn lão giả này không vừa mắt lâu lắm rồi, chỉ là ngại với vài chuyện nên không dám trực tiếp ra tay mà thôi. Không ngờ lão giả này còn quá điên, dám quang minh chính đại nói ra lời như vậy.
La Tiện nơm nớp lo sợ nhìn về phía Dạ Mệnh Đang định giết lão giả này để bồi tội thì Dạ Mệnh lại nói.