“Chút tài mọn cũng dám đem ra múa rìu qua mắt thợ, xem ta đây!"
Tráng hán cao to lúc trước, không biết móc đâu ra một món pháp bảo Huyền giai thượng phẩm.
“Khai Thiên Phủ, bổ cho ta!!”
Hai tay hắn ta nắm cán ru, dùng sức chém ra một luồng khí sắc bén về phía tường đất và bão cát trước mặt! Sóng khí cuồn cuộn, công kích như thiên lôi liệt thế. Ầm ầm bổ xuống!
Rầm rầm!
Bầu trời nhấc lên một đám mây hình nấm nho nhỏ, âm thanh âm bao phủ phạm vi mười ngàn thước.
Bên trong tường.
Phốc!
“Mạnh thật” Ngũ trường lão phun mạnh ra một ngụm máu tươi, ho khan mãnh liệt
“Chỉ là một kích đã có thể khiến phòng ngự của †a cùng Ngũ trường lão xảy ra chấn động lớn đến vậy. Bên ngoài, kẻ vừa ra tay tu vi hình như không đến Dưỡng Thần bát hay cửu trọng thiên, vậy nhất định là đối phương đã sử dụng một món pháp bảo ít nhất cũng phải là Huyền giai thượng phẩm"
Mặc dù Phong trưởng lão không thổ huyết, nhưng sắc mặt cũng không tốt đẹp gì.
“Chư vị trưởng lão kiên tr lát nữa, đợi tông chủ mở đại trận xong, chính là thời điểm chúng ta phản kích” Hai hàng lông mày Lưu Bị Cường nhíu chặt vào. với nhau.
....
“Hở, vẫn chưa phá được à, nhưng mà cũng sắp rồi, chờ ta bổ thêm một nhát nữa, chắc cũng đủ rồi” Tráng hán cao lớn hơi giật mình.
“Chờ ngươi bổ thêm một rìu nữa, địch nhân đã dùng bí thuật chạy thoát từ lâu rồi”
Lúc này, người mặc áo bào đen có thêu chữ Huyền đã biến thành một nam tử áo xanh. Nửa khuôn mặt được che giấu dưới chiếc mặt nạ màu bạc. Nửa gương mặt lộ ra ngoài thì bôi đầy son phấn, nhìn qua có chút dở dở ương ương.
“Ha ha ha, vẫn là xem tạp gia đi”
Tạp gia: người có kiến thức, cái gì cũng biết
Mộ Vô Tình học theo nữ tử, tay phải chụm thành hoa lan chỉ, đặt ở dưới cảm, cười khanh khách.
“Hoa Kiều Lạc Vũ”
Tay trái Mộ Vô Tình xuất ra một chiếc quạt xếp màu hồng nhạt, phẩy về phía trước.
Bầu trời không biết từ đâu bay xuống từng mảnh từng mảnh cánh hoa anh đào. Hoa rơi như mưa, xinh đẹp đến cực điểm.
Hàng mi dài như nữ tử của Mộ Vô Tình khẽ chớp, tròng mắt hơi híp lại.
Những thứ kia nhìn có vẻ xinh đẹp, nhưng cánh hoa anh đào xinh đẹp kia lại hóa thành những thanh phi kiếm cực nhỏ màu hồng nhạt. Lấy hàng ngàn mà tính bay về phía bão cát tường đất kia.
Phi kiếm hồng nhạt tuy không thể làm tan rã những lớp phòng ngự này, nhưng phía trong bão cát và tường đất vẫn có thể loáng thoáng nghe được vài tiếng kêu thảm thiết thê lương.
“Á! Tay của ta!"
“Đáng chết, đây là chiêu thức cổ quái đến mức nào chứ, tại sao lại chưa từng nghe thấy?”
Một trưởng lão vẻ mặt nhắn nhó nhìn một thanh phi kiếm hồng nhạt đang cằm trên tay mình. Lúc này có một ít phi kiếm đột nhiên biến về hình dáng ban đầu.
Bình tĩnh mà quan sát lại khiến người ta khó mà tin được.
Những cánh hoa anh đào có vẻ mềm mại mỏng manh này lại có thể dễ dàng đâm xuyên qua thân thể của một vị cao thủ Dưỡng Thần Cảnh.
“Được rồi."
Đứng ở trung tâm, đôi mắt tràn ngập thâm thuý của Ninh Phong Hạ mở ra, nhẹ giọng quát: “Bách Lý Hãng Hà Trận, khởi trận cho bổn tông chủ."
Ở phía sau, năm ngọn núi sừng sững cách đó không xa, dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang khẽ rung lên. Cầu vồng bắn ra từ phong chủ, lao thẳng lên mái vòm.
Chợt.
Nền trời mười mấy dặm xung quanh đều bị từng trận phù văn bao phủ. Đây cũng là một trong những căn cơ của Bách Lý Tông
Bách Lý Hằng Hà Trận.
Có người nói thủy tổ khai sơn ra Bách Lý Tông, ngoài việc là một vị cao thủ Động Phủ Cảnh cửu trọng thiên, thì còn là một vị trận pháp sư tỉnh thông trận pháp Đạo.
“Trận pháp Huyền giai cực phẩm, đây chính là nội tình của Bách Lý Tông à?”
Có người cười, ngâm nga nói.
Khoảnh khắc Bách Lý Hằng Hà Trận xuất hiện, nước sông không ngừng liên tục từ trên không trút xuống dưới.
“Cẩn thận, thứ nước này có năng lực trùng kích ba hồn bảy vía” Một vị sát thủ hàng chữ Huyền có kiến thức không tăm thường chậm rãi nói.
“Băng nguyên nho nhỏ thôi mã, xem ta dùng đại hoả làm nó bốc hơi hết luôn này!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!