Tô Bắc quay đầu nhìn màn ảnh lớn.
Trong phim, nhân vật chính đã lấy được thuốc giải giúp mọi người tiêu trừ bệnh dịch, trả lại cho mọi người một thế giới tươi đẹp.
Tô Bắc trừng mắt nhìn Lộ Nam: “Anh nhìn đi, hại em không biết tình tiết như thế nào, nhân vật chính lấy được thuốc giải ra sao, em không xem được gì hết!”
“Ngoan! Đừng tức giận, tức giận sẽ không xinh đẹp nữa. Mấy bộ phim dạng này đều có kịch bản như nhau, sắp kết thúc rồi, không xem cũng được, làm sao quan trọng bằng việc chúng ta hôn nhau chứ!” Lộ Nam nói bất chấp đạo lý.
Tô Bắc không nói gì liếc mắt khinh thường, chẳng phải đã nói là tổng giám đốc bá đạo à!
Sao giờ lại biến thành du côn lưu manh rồi, lẽ nào do mình dạy bảo có gì sai sót?
Hai người anh một câu em một câu, chớp mắt đã hết phim.
Ra tới sảnh chiếu phim, Tô Bắc nói muốn đi vệ sinh.
Lộ Nam đứng ở ngoài đợi, tay cầm nước uống chờ Tô Bắc ra.
Đột nhiên anh nghe thấy một giọng nam.
“Tổng giám đốc Lộ, thật trùng hợp, anh cũng tới xem phim à!” Lý Vân Khải đi về phía Lộ Nam, vui mừng chào hỏi anh.
Phía sau anh ta còn có người phụ nữ trang điểm đậm khi nãy.
Lộ Nam lạnh nhạt “ừm” một tiếng rồi không nói gì nữa.
Lý Vân Khải cười ngượng ngùng.
Mặc dù biết người có thân phận như Lộ Nam chắc chắn vô cùng cao ngạo lạnh lùng.
Nhưng không ngờ với mình mà anh cũng lạnh lùng hờ hững như vậy.
Vẻ mặt Lý Vân Khải có chút cứng ngắc.
Ba đã nói với anh ta, người đàn ông này quyền lực ngút trời, trên thế giới này, chuyện mà anh không làm được vô cùng ít ỏi.
Chỉ cần nghĩ tới lời ba nói, Lý Vân Khải lại không nhịn được muốn nịnh bợ Lộ Nam.
“Tổng giám đốc Lộ, anh tới đây xem phim một mình sao?” Lý Vân Khải cười hỏi, giống như một con chó giữ nhà xum xoe đứng trước mặt Lộ Nam.
Lộ Nam xoay người, lạnh lùng nhìn Lý Vân Khải một cái.
“Tổng giám đốc Lý rất rảnh sao?” Anh lạnh nhạt hỏi.
Lý Vân Khải ở công ty bất động sản nhà anh ta đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc.
Nhưng khi Lộ Nam nghe Vân Phàm báo cáo tình hình các xí nghiệp lớn ở thành phố Nam Hy.
Anh ấy nói, Lý Vân Khải đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc nhưng suốt ngày ở bên ngoài ăn chơi đàn đúm.
Nếu không phải ba anh ta có chút bản lĩnh thì đoán chừng đã sớm phá sản.
Lý Vân Khải nghe thấy lời này của Lộ Nam, vẻ mặt lập tức có chút khó coi.
Ánh mắt người phụ nữ đứng sau lưng anh ta cũng trở nên có chút khinh thường.
Nhưng anh ta lại không dám đắc tội Lộ Nam.
Anh ta đành cười gượng một tiếng.
“Nếu tổng giám đốc Lộ bận thì tôi không làm phiền anh nữa!” Lý Vân Khải nói xong, gần như là kéo người phụ nữ kia chạy trối chết.
Lộ Nam “hừ” lạnh một tiếng, anh không ưa nhất là kiểu con nhà giàu này.
Nếu ba mẹ đã để lại cho mình sản nghiệp lớn như vậy, tại sao lại không thể khiến nó trở nên lớn mạnh hơn chứ!
Lộ Nam anh khinh thường nhất loại người không có lý tưởng và tham vọng như thế này.
Anh bội phục Cố Niên Thành gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, tán thưởng cậu chủ con nhà giàu Cận Đông có tham vọng, là kiểu con nhà giàu làm nên việc lớn.
Anh xem thường nhất là loại đàn ông như Lý Vân Khải, một kẻ không làm nên được trò trống gì.
Tô Bắc đi ra liền thấy khuôn mặt lạnh lùng của Lộ Nam.
“Anh sao thế? Chỉ có một lúc mà mặt đã đen vậy, không phải là có ai chọc giận anh đấy chứ?” Tô Bắc ngạc nhiên nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam lắc đầu.
“Không có, chỉ là vừa nãy nhìn thấy Lý Vân Khải của bất động sản Lý thị, cảm thấy ba kiếm tiền cho con trai tiêu thật là có chút châm chọc mà thôi!” Trong giọng nói Lộ Nam mang theo một tia châm biếm.
Sắc mặt Tô Bắc thay đổi, vừa ngẩng đầu liền thấy Lý Vân Khải vừa ra tới cửa rạp chiếu phim.
Đôi mắt cô khẽ lóe lên, tâm trạng không thay đổi nhiều.
“Ồ, vậy à! Chúng ta đi thôi!” Tô Bắc nói xong thì kéo cánh tay Lộ Nam muốn rời đi.
Ra khỏi rạp chiếu phim, Lộ Nam lái xe lại đây.
Anh quay đầu nhìn Tô Bắc.
“Chúng ta đi đâu ăn đồ ăn vặt đây?” Lộ Nam hỏi.
Tô Bắc lắc đầu.
“Em không muốn ăn, em hơi mệt, muốn về nhà ngủ, ngày mai còn phải đi làm nữa!” Giọng Tô Bắc hơi mệt mỏi.
Lộ Nam nghĩ một chút rồi gật đầu.
“Vậy hôm khác đi ăn cùng em sau, về nhà trước đã!” Lộ Nam nói xong thì khởi động xe, đi về phía chung cư ở trung tâm thành phố.
Về đến nhà, Lộ Nam ném áo khoác lên ghế sofa rồi vào phòng sách làm việc.
Tô Bắc trở về phòng ngủ rửa mặt, khi đắp mặt nạ, cô định lấy điện thoại ra chơi một lát.
Cô tìm một lúc lâu mới phát hiện điện thoại mình không ở trong phòng ngủ.
Tô Bắc bất đắc dĩ lắc đầu, ra ngoài tìm điện thoại.
Cô lục túi xách một lúc nhưng cũng không tìm thấy.
Cô nghĩ một lát mới nhớ ra khi xem phim xong, lúc đi vệ sinh cô đã đưa điện thoại cho Lộ Nam nhờ anh cầm giúp.
“Lộ Nam, điện thoại em đâu?” Tô Bắc lớn tiếng hỏi.
Lộ Nam đang xử lý tài liệu, anh nghĩ một chút rồi thuận miệng đáp: “Ở trong túi áo khoác anh, em tự lấy đi!”
“Ừm!” Tô Bắc chu miệng rồi cầm áo khoác Lộ Nam lên.
Cô vừa mới thò tay vào liền sững sờ.
Không phải chứ, Lộ Nam để nhiều tiền trong túi áo vậy sao?
Tô Bắc hơi tò mò, cô vừa lấy ra nhìn thử liền lập tức trợn tròn mắt.
Một xấp vé xem phim dày cộp.
Đây là may mắn mà Lộ Nam nói? Bao rạp sao?
Tô Bắc vừa ngẩng đầu liền thấy Lộ Nam vội vã từ trong phòng sách đi ra.
Sau khi nói xong anh mới nhớ ra mình vẫn chưa kịp vứt xấp vé xem phim đi.
Nhưng khi anh ra thì đã không kịp nữa rồi.
Anh thấy một xấp vé xem phim thật dày trong tay Tô Bắc.
Lộ Nam mất tự nhiên cười gượng hai tiếng: “Ừm thì, anh thấy hôm nay ít người mua vé, vì để tăng doanh thu cho rạp chiếu phim, anh liền tiện tay mua hết luôn!”
Tô Bắc cười híp mắt nhìn anh.
“Em đúng là lần đầu biết được thì ra tổng giám đốc Lộ cũng có lòng tốt lấy việc giúp người khác làm niềm vui đó, vậy sao anh không mua luôn toàn bộ vé của cả rạp phim đi! Em đã nói mà, lúc em vào nhà vệ sinh nghe thấy rất nhiều người nói không mua được vé xem phim lúc tám giờ, kết quả cả phòng chiếu phim đó của chúng ta không có một bóng người. Không phải chỉ là xem phim thôi à, có cần thiết phải vậy không?” Tô Bắc không còn lời nào để nói.
Lộ Nam nhanh chóng lắc đầu.
“Tuyệt đối không đến mức đó, vợ anh nói rất đúng, rạp chiếu phim không có quan hệ gì với anh hết, việc gì anh phải mua hết vé chứ! Hôm nay tuyệt đối chỉ là tiện tay thôi, sau này sẽ không làm vậy nữa!” Lộ Nam thề với Tô Bắc.
Tô Bắc ngẩng đầu nhìn trần nhà.
“Lộ Nam, sao anh cứ thích nói lung tung thế nhỉ, ai là vợ anh chứ, đang nói chuyện xem phim với anh mà anh chỉ toàn nói lung tung với em!” Tô Bắc tức giận nói.
Lộ Nam nhìn Tô Bắc không chớp mắt.
“Thế nào? Đã lấy giấy chứng nhận kết hôn với anh rồi còn không thừa nhận mình là vợ anh?” Lộ Nam cười nói.
Tô Bắc ngây người.
Giấy chứng nhận kết hôn!
Cô bỗng thở dài bất đắc dĩ, hình như ngày thứ hai kết hôn họ đã đi lấy giấy chứng nhận rồi.
Tình cảm của họ dường như phát triển ngược!
Người khác đều là yêu nhau trước rồi mới kết hôn.
Còn họ là kết hôn trước rồi mới yêu.
Quả nhiên rất khác biệt!
Tô Bắc ngẩng đầu nhìn Lộ Nam.
“Ngày mai em vẫn còn nhiều việc lắm, không nói lung tung với anh nữa!”
Cô giơ xấp vé xem phim trong tay lên rồi nói tiếp: “Đây là lần đầu cũng là lần cuối, lần sau không được vậy nữa, nếu không anh đi mà tìm người khác xem phim cùng!”
Tô Bắc nói xong, thuận tay vứt xấp vé xem phim vào thùng rác rồi đi về phòng.
Lộ Nam thính tai nghe thấy dường như Tô Bắc vừa đi vừa nói: “Nếu em không thay đổi được những thói hư tật xấu này của anh, em sẽ không họ Tô!”
Lộ Nam bỗng lệ rơi đầy mặt.
Anh có một dự cảm, những ngày tháng tương lai sẽ không dễ sống!
Trên mặt anh nở một nụ cười thản nhiên.
Roi da nhỏ, thủ đoạn biến thái gì đó cứ tới đi, anh sẽ không từ chối đâu!
Chỉ cần người đó là Tô Bắc là được!
Tô Bắc đã sớm trở về phòng ngủ say.
Cô căn bản không ngờ tới, tổng giám đốc Lộ đã tính toán xem làm thế nào để ăn sạch cô vào bụng.
Ngày hôm sau, trợ lý Tô Bắc giúp Cố Thiên Doanh tuyển đã tới.
Cô gái nhỏ tên là Tiểu Lam, là người thông minh, lanh lợi, rất biết làm việc, Tô Bắc liếc mắt một cái đã nhìn trúng.
Buổi sáng Tô Bắc bận giúp Cố Thiến Doanh sàng lọc kịch bản, sắp xếp lịch trình, chuẩn bị những công việc tiếp theo.
Cố Thiến Doanh quay Huyết Linh Lung xong, cô định để cô ấy nhân độ hot này thu hút sự chú ý của mọi người, đóng một bộ phim càng có tính thử thách hơn.
Buổi chiều, Tô Bắc tới trường quay của phim Huyết Linh Lung.
Ngày mai sẽ chính thức khai máy, hôm nay thợ trang phục và thợ trang điểm đang thiết kế tạo hình cho các diễn viên.
Tô Bắc qua xem, thuận tiện cùng Cố Thiến Doanh tham gia bữa tiệc tối.
Tiểu Lam là cô gái rất biết làm việc.
Khi Tô Bắc tới, cô ấy không chỉ chăm sóc ổn thoả cho Cố Thiến Doanh mà còn khiến những người ở trường quay cũng yêu thích.
Tô Bắc không nhịn được cảm thán, cô thật sự đã giúp Cố Thiến Doanh tìm được một trợ lý tốt, đến ngoại giao cũng giúp cô xử lý rồi.
Cô cười đi tới, vỗ vai Tiểu Lam: “Cô bé, làm tốt nhé!”
Tiểu Lam kích động liên tục gật đầu.
Tô Bắc thấy Cố Thiến Doanh đã trang điểm xong, đang từ trong phòng trang điểm bước ra.
Thật sự là đẹp ngây người, cô ấy giống như một nàng tiên nữ xinh đẹp tuyệt trần, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Trong lòng Tô Bắc cảm thấy, chắc chắn Cố Thiến Doanh có thể diễn tốt nhân vật Huyết Linh Lung này.
Sau khi trang điểm xong, tất cả các diễn viên tập trung một chỗ rồi chụp ảnh chung để tuyên truyền trên mạng, sau đó Cố Thiến Doanh liền đi tẩy trang.
Tô Bắc tìm hiểu qua tất cả các diễn viên bộ phim này, giúp Cố Thiến Doanh chú ý một chút người nào có thể kết giao còn người nào thì không thể.
Giới giải trí là một thùng thuốc nhuộm, mặc dù bạn không tính kế người khác nhưng khó đảm bảo sẽ không bị người khác tính kế.
Đặc biệt là người như Cố Thiến Doanh, vừa mới ra mắt đã nhận vai nữ chính.
Hiện nay cô ấy đã khiến bao nhiêu người phải đỏ mắt, đoán chừng bản thân cô ấy cũng không nghĩ tới.
Sau khi Cố Thiến Doanh ra thì Tô Bắc để Tiểu Lam về.
Tối nay cô sẽ tham gia bữa tiệc cùng Cố Thiến Doanh nên Tiểu Lam có thể về nghỉ ngơi trước.
Đến khi Cố Thiến Doanh chính thức quay phim, e rằng Tiểu Lam sẽ bận rộn.
Vì bữa tiệc tối nay đều là những nhân vật lớn có liên quan tới bộ phim này.
Vì để Cố Thiến Doanh càng thêm giống với hình tượng Huyết Linh Lung, Tô Bắc đã cố ý tới cửa hàng tạo hình, tạo cho cô ấy một hình tượng “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!