Hai người ôm nhau rất lâu, đột nhiên Tô Bắc đẩy Lộ Nam ra.
“Được rồi, em đói bụng rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi!” Cô xấu hổ cúi đầu, có chút không dám nhìn Lộ Nam.
Mặc dù hai người đã thổ lộ với nhau.
Nhưng dù sao cũng vừa mới bắt đầu, Tô Bắc vẫn rất ngại ngùng.
Lộ Nam cười đưa tay xoa đầu cô.
“Được rồi, thay quần áo đi rồi chúng ta ra ngoài!” Vẻ mặt anh tràn đầy ý cười.
Tô Bắc gật đầu, hai người về phòng thay quần áo.
Tô Bắc vẫn luôn cúi đầu không dám nhìn vào mắt Lộ Nam nên khi ra khỏi cửa liền va đầu vào lưng anh.
Lộ Nam vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều nhìn cô.
“Đồ ngốc, đã đồng ý với anh rồi mà còn xấu hổ như thế. Vậy sau này nếu quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước nữa, có phải em sẽ lấy tay che mặt cả ngày luôn không!” Lộ Nam nhìn Tô Bắc nói một cách trêu đùa.
Tô Bắc ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ vô cùng.
“Anh đang nói linh tinh gì thế, ai muốn tiến thêm một bước với anh hả? Nằm mơ đi!” Tô Bắc nói xong, ngượng ngùng chạy vào trong thang máy.
Nhìn bóng lưng xinh xắn động lòng người của cô, yết hầu Lộ Nam không nhịn được trượt lên xuống.
Làm sao đây? Thật muốn ăn cô luôn mà!
Lộ Nam nhanh chóng bước theo.
Lên xe.
Không biết Tô Bắc nghĩ đến điều gì, cô xoay người nhìn Lộ Nam, bỗng nhiên cất lời: “Lộ Nam, tuần này chúng ta không về, ba mẹ anh sẽ không nói gì chứ?”
Lộ Nam lắc đầu.
“Có lẽ không đâu, anh đã giải thích với họ rằng cơ thể em không thoải mái nên họ có thể thông cảm cho chúng ta tuần sau về!” Lộ Nam dịu dàng trả lời.
“Hừ! Đều tại anh, nói em mang thai cái gì chứ, bây giờ người nhà đều tin là thật rồi. Anh nói xem vở kịch này của chúng ta phải diễn tiếp thế nào, chuyện này căn bản không giấu được, sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ…” Tô Bắc chau mày, lo lắng nói.
Lộ Nam bỗng bật cười.
“Bắc Bắc, hay là chúng ta biến giả thành thật có được không?” Lộ Nam nhìn Tô Bắc, nói một cách trêu đùa.
Tô Bắc đưa tay đẩy mặt anh sang hướng khác.
“Mơ đẹp đó! Đừng nói linh tinh nữa, mau lái xe đi, chúng ta còn phải đi ăn nữa!” Tô Bắc buồn rầu nói, tâm tư cô gái nhỏ hiện ra rõ ràng.
Lộ Nam bất đắc dĩ lắc đầu, cô gái nhỏ này hằng ngày rất thông minh lanh lợi, gặp chuyện tình cảm là lại mơ mơ hồ hồ.
Nhưng mà, anh rất thích.
Đã ở bên nhau rồi thì chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.
Giờ anh sẽ tha cho cô trước, để cô từ từ chấp nhận.
Lộ Nam nhìn Tô Bắc thật sâu rồi xoay người khởi động xe.
Vốn dĩ Lộ Nam định đưa Tô Bắc đi ăn đồ Tây.
Kết quả Tô Bắc không hiểu ý cứ đòi đi ăn lẩu nhúng.
Nhìn tiệm lẩu trước mặt, khuôn mặt tuấn tú của Lộ Nam hơi đen xuống.
“Anh đi ăn lẩu nhúng cùng em đi mà! Lâu lắm rồi em không được ăn, thật sự sắp chảy nước miếng rồi…” Tô Bắc kéo cánh tay Lộ Nam làm nũng.
Mặc dù Lộ Nam muốn vào nhà hàng Tây.
Dù sao nhà hàng Tây cũng thích hợp để yêu đương hẹn hò, gia tăng tình cảm!
Nhưng mà trước giọng nói mềm mại nhỏ nhẹ của Tô Bắc, anh chỉ có thể đồng ý.
“Được được được! Đi ăn lẩu với em, có điều sau này không được làm hỏng bầu không khí như thế nữa. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta ở bên nhau mà em lại tùy tiện qua loa đi ăn lẩu như vậy, trong lòng anh cảm thấy rất kỳ quái!” Lộ Nam lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
Tô Bắc hoạt bát gật đầu.
“Ây da, anh yên tâm đi, sau này nhất định em sẽ cùng anh đi ăn đồ Tây!” Tô Bắc cười nói.
Khi ăn lẩu, Tô Bắc chọn nước dùng cay đặc biệt.
Cô bị cay phải hít vào không ngừng nhưng càng ăn lại càng vui.
Lộ Nam nhìn cô với vẻ bất đắc dĩ.
Có lẽ, đây chính là niềm vui của cô!
Chỉ có điều, thật sự không giống ai!
Ăn cơm xong, Tô Bắc vốn dĩ muốn kéo Lộ Nam đi ăn ở những quán ven đường.
Cô nhớ trước đây ở gần đường Nam Đại có một quán ẩm thực đường phố, đồ ăn vặt ở nơi đó quả thật có thể nói là tuyệt nhất.
Cô nghe Vân Phàm nói, Lộ Nam căn bản không ăn những đồ ven đường này.
Cô đột nhiên muốn xem xem, khi anh nhìn thấy mình ăn đồ ven đường rốt cuộc sẽ có vẻ mặt gì.
Anh là người mắc bệnh sạch sẽ trầm trọng, thấy mình ăn đồ ăn ven đường rồi anh còn dám hôn mình không?
Tô Bắc vừa nghĩ vừa cười trộm.
Lộ Nam thanh toán xong liền thấy cô đang cười hết sức vui vẻ.
“Em đang cười gì vậy?” Lộ Nam nhướn mày hỏi.
Tô Bắc cười híp mắt nhìn anh: “Không có gì, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?”
Cô cho rằng Lộ Nam chắc chắn sẽ hỏi ý kiến cô.
Ai ngờ, Lộ Nam lại trực tiếp đưa ra quyết định.
“Chúng ta đi xem phim đi, anh đã đặt vé xong rồi!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc ngây ngẩn cả người, anh đã mua vé rồi.
Anh cố ý đúng không, có lẽ anh đã đoán ra chắc chắn mình sẽ không dẫn anh đi làm những chuyện người bình thường hay làm!
“Nếu anh mua vé rồi thì anh đi đi!” Tô Bắc bĩu môi, không vui nói.
“Ý của em là em sẽ không đi xem phim với anh sao?” Lộ Nam chau mày, nhìn Tô Bắc không chớp mắt.
Tô Bắc “ừm” một tiếng.
“Đương nhiên không muốn đi rồi, em muốn đi ăn đồ ăn ven đường, anh sẽ đi cùng em chứ?” Tô Bắc cười vô tội.
Lộ Nam chau mày lại.
“Bắc Bắc, chúng ta có thể làm chút gì khác không?” Lộ Nam khó xử nhìn cô.
“Không được!” Vẻ mặt Tô Bắc kiên quyết, không cho Lộ Nam cơ hội thương lượng.
Lộ Nam hít sâu một hơi.
Phải đi ăn những thứ bẩn thỉu đó sao?
Khuôn mặt kiêu ngạo của Tô Bắc giống như muốn nói anh mà không đồng ý thì em sẽ không để ý tới anh đâu.
Cuối cùng, Lộ Nam chỉ đành thoả hiệp.
“Được rồi, anh đã đặt vé xem phim xong, phim cũng sắp chiếu rồi, chúng ta đi xem phim trước, xem xong rồi anh đi ăn cùng em có được không?” Lộ Nam nhẹ giọng dỗ dành cô.
Tô Bắc chớp chớp mắt, đôi mắt to bỗng loé lên, vô cùng xinh đẹp.
“Được thôi, vừa hay lúc nãy em cũng ăn no rồi, lát nữa xem phim xong đi ăn đồ ăn vặt, vừa vặn!” Tô Bắc cười nói.
Lộ Nam lập tức muốn hộc máu, sớm biết như vậy anh đã không phải vắt óc suy nghĩ khuyên cô.
“Được rồi, bà nội của anh, chúng ta đến rạp chiếu phim trước có được không?” Lộ Nam hỏi.
Lần này anh đã nhớ kĩ, không dám tự quyết định, sợ Tô Bắc không vui.
Tô Bắc gật đầu: “Được, chúng ta đi thôi!”
Tới rạp chiếu phim Lộ Nam liền đi lấy vé trước, một mình Tô Bắc đứng đó, trong tay cầm cốc Coca, nhìn ngang ngó dọc.
Khi Lộ Nam cầm vé quay lại, nhìn thấy cô đứng đó không nhúc nhích.
Lộ Nam đi tới, vỗ nhẹ vai cô.
“Bắc Bắc, đi thôi, anh đã mua vé xong rồi!” Lộ Nam nói, giơ hai tấm vé quơ quơ trước mặt Tô Bắc.
Tô Bắc gật đầu: “Đi thôi!”
Nói xong ánh mắt cô rời khỏi nơi nào đó.
Lộ Nam vô thức nhìn theo hướng đó, thấy một người đàn ông cười hèn hạ đang ôm một cô gái, động tay động chân trước mặt mọi người.
Người phụ nữ kia cười đẩy tay anh ta ra, vừa nũng nịu vừa tán tỉnh người đàn ông.
Diện mạo người phụ nữ kia rất quyến rũ, trang điểm đậm gần như không nhìn ra đường nét ban đầu.
Nhưng Lộ Nam nhớ rất rõ, vài ngày trước khi đang bàn chuyện công việc, trên bàn rượu có một chủ tịch đầu trọc đã dẫn theo người phụ nữ này tham gia.
Anh không nhịn được lắc đầu, ôm Tô Bắc đi về phía phòng chiếu phim.
Tô Bắc không biết sao mà vẻ mặt hơi ảm đạm, dường như không còn vui vẻ như vừa nãy.
Lộ Nam cũng không biết vì sao, anh chỉ đơn thuần cho là Tô Bắc không muốn xem phim nên mới không vui.
Hai người đi tới phòng chiếu phim, trong đầu Lộ Nam bỗng loé lên.
Anh nhớ ra thân phận người đàn ông kia.
Đó không phải là ông chủ của bất động sản Lý thị, Lý Vân Khải sao?
Thời gian trước trong một buổi tiệc rượu, ba anh ta còn dẫn anh ta tới giới thiệu cho mình.
Lộ Nam xoay người nhìn Tô Bắc.
Vừa nãy vì sao Tô Bắc lại nhìn bọn họ, là vô ý nhìn lướt qua sao.
Hay là… trước đây họ có quen biết.
Không thể trách Lộ Nam lại nghĩ như vậy, cảm xúc Tô Bắc trước sau thật sự thay đổi quá lớn.
Hai người tìm đến chỗ ngồi rồi ngồi xuống, Tô Bắc ngạc nhiên nhìn xung quanh.
“Lộ Nam, hôm nay người đi xem phim rất ít sao? Ngoài hai chúng ta ra sao lại không còn ai khác thế?” Tô Bắc khó hiểu nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam ho nhẹ một tiếng, sờ lên xấp vé xem phim trong túi.
“Có lẽ hôm nay ít người, chúng ta thật may mắn, tới liền bao rạp luôn! Nghe nói bộ phim này được đánh giá không tệ, nghiêm túc xem đi, đừng nghĩ lung tung nữa!” Lộ Nam vừa nói vừa xoay đầu Tô Bắc lại.
Tô Bắc bĩu môi, được rồi, coi như bao rạp đi.
Cô hít một hơi thật sâu, lần này trở về cô vẫn chưa gặp lại Lý Vân Khải.
Không ngờ bỗng nhiên hôm nay lại thấy anh ta trong tình cảnh này, đúng là thú vị!
Dù sao, Lý Vân Khải cũng là mối tình trong sáng ngây thơ nhất của cô khi học đại học, Tô Bắc không muốn ác ý bịa đặt về anh ta.
Nhưng đầu tiên là anh ta lên giường với Diệp Nhiễm, bây giờ lại dây dưa không rõ với những ngôi sao nhỏ này.
Bỗng nhiên cô thấy vô cùng may mắn, may mà năm năm trước cô đã nhìn rõ bộ mặt thật của Lý Vân Khải nên rời khỏi anh ta.
Nếu không chỉ có thể dây dưa không ngừng.
Phim đã được chiếu, tình tiết trầm bổng hấp dẫn, rất nhanh đã thu hút Tô Bắc.
Vừa bắt đầu nhân vật chính đã rơi vào biến cố lớn nhất cuộc đời, nhà tan cửa nát.
Khi bị lạc, anh ta bỗng có được siêu năng lực, trở nên đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Tô Bắc xem rồi chậm rãi hòa mình vào tình tiết của bộ phim.
Cô thấy nhân vật chính bất lực, không thể làm gì với những người bị nhiễm bệnh dịch đó, chỉ có thể cực kỳ bi ai nhìn từng người chết đi.
Tô Bắc xem mà khóe mắt đỏ hoe.
Cuối cùng, nhân vật chính cũng tìm được cách chữa bệnh dịch, khi anh ta muốn đến đỉnh thế giới lấy thuốc giải, phải chia xa nữ chính, hai người hôn nhau nồng nhiệt.
Tô Bắc thấy vô cùng cảm động.
Bỗng nhiên tay cô bị Lộ Nam kéo lại.
Tô Bắc ngạc nhiên quay đầu, cô còn chưa phản ứng lại đã bị Lộ Nam hôn lên môi.
Tô Bắc chống bàn tay nhỏ bé trước ngực anh, nhỏ giọng ai oán hai tiếng liền bị Lộ Nam hôn đến đầu óc choáng váng.
Cuối cùng cô chỉ đành mặc cho anh làm xằng làm bậy.
May mà trong rạp chiếu phim chỉ có hai người họ.
Sau khi hôn xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Bắc đỏ như muốn nhỏ ra máu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!