Tô Noãn bước ra khỏi thang máy, cơn tức giận trên người cô ta lập tức toát ra.
Cô ta muốn chất vấn Lộ Nam tại sao lại để Tô Bắc xuất hiện ở đây.
Nhưng cô ta biết bây giờ cô ta chưa có tư cách này. Cô ta và Lộ Nam mới gặp nhau nên không biết gì hết.
Một năm qua, cô ta không biết Lộ Nam đã thay đổi bao nhiêu.
Không những thế, nếu cô ta trực tiếp đến hỏi sẽ dễ dàng khiến Lộ Nam Hyểu lầm gì đó.
Tô Noãn suy nghĩ một lúc lâu mới ổn định tâm trí.
Không được, bây giờ mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu, cô ta không thể làm loạn mọi thứ.
Cô ta nghĩ một lúc, rồi đi đến phòng giám đốc.
Phía giám đốc rõ ràng đã có người chào hỏi, anh ta đối với cô ta rất khách sáo.
Không những thế, còn chuẩn bị cho cô ta một văn phòng riêng.
Nhìn mọi thứ trong văn phòng, trái tim Tô Noãn mới ổn định trở lại.
Xem ra, cái tên Tô Bắc trong lòng Lộ Nam vẫn chiếm vị trí lớn.
Như vậy phần thắng của cô ta sẽ nhiều hơn.
Tô Noãn sắp xếp mọi thứ. Cô ta nhìn thấy cửa văn phòng không có ai mới lấy điện thoại ra, gọi điện cho ông G.
Rút kinh nghiệm từ hai lần trước, lần này Tô Noãn gọi điện thoại bình tĩnh thuật lại sự việc, không đem theo bất cứ cảm xúc phức tạp nào của mình vào trong lời nói.
“Alo, ông G, xin chào. Thực ra hôm nay tôi không nên gọi điện cho ông. Dù sao gần đây suốt ngày làm phiền đến ông. Vừa nãy khi đi làm xảy ra chút việc khiến tôi không thể không gọi cuộc điện thoại này cho ông. Tôi gặp Tô Bắc ở trước cửa thang máy, ông G, ông có biết việc cô ta đến tập đoàn Thịnh Thế làm việc không?” Tô Noãn hỏi.
Giọng điệu của cô ta rất bình tĩnh, nhưng mà không thể che giấu được giọng điệu dò hỏi của cô ta,
Giọng nói của người đàn ông trong điện thoại dường như khá lạnh lùng, giống như vũ bão.
“Cái gì? Tô Bắc đến tập đoàn Thịnh Thế làm việc sao!” Giọng điệu của ông ta rất khó tin.
Tô Noãn lập tức hiểu ra, hóa ra ông G này cũng không biết chuyện Tô Bắc tới đây làm việc.
Vậy thì dễ dàng rồi, để ông ta lại giải quyết vấn đề này là tốt nhất.
Tốt nhất là để Cố Niên Thành biết và để anh ta quản Tô Bắc.
“Ông G, nghe giọng điệu của ông hình như ông không biết chuyện này phải không. Thực ra, cô ta đến đây làm việc thì làm việc. Nhưng mà chức vụ của cô ta là trợ lý tổng giám đốc. Ông nghĩ xem nếu để cô ta ngày nào cũng tiếp xúc với Lộ Nam, tôi sợ một ngày nào đó cô ta đột nhiên nhớ ra chuyện một năm trước, vậy thì sự cố gắng trong một năm nay của chúng ta chẳng phải đều vô ích rồi sao. Ông yên tâm, chỉ cần tôi nắm được bí mật của tập đoàn Thịnh Thế, tôi chắc chắn sẽ nói với ông ngay!” Tô Noãn thêm mắm thêm muối, nói Tô Bắc là trợ lý của Lộ Nam, và đưa ra gợi ý để người đàn ông bí ẩn này biết rằng cô ta chắc chắn sẽ giúp đỡ ông ta có được lợi ích lớn nhất.
Đối phương im lặng một lúc lâu mới mở lời.
Nhưng Tô Noãn nghe được ra giọng nói của ông ta có chút dữ dội, ông ta đang cố gắng kìm nén sự tức giận của mình.
“Được, tôi biết rồi. Nếu cô không có gì khác, tôi cúp máy trước đây. Ngoài ra, cô đừng hành động vội vàng. Chuyện này, tôi tự có cách xử lý!” Người đàn ông bí ẩn nói xong, cúp máy điện thoại.
Tô Noãn không nói nên lời.
Lần này biết tức giận rồi chứ, nếu đã biết vậy thì đừng để Tô Bắc trở về thành phố Nam Hy!
Chỉ cần cô ta không xuất hiện bên cạnh Lộ Nam, chẳng phải sẽ không có chuyện gì nữa sao!
Bây giờ lo lắng có ích gì chứ!
Tô Noãn lạnh lùng đi đến bàn làm việc và bắt đầu làm việc.
Khi Tô Bắc nhìn thấy Tô Noãn, cô có một dự cảm không lành trong lòng.
Sau khi cô lên lầu, Lộ Nam vẫn chưa đi làm.
Cô định đi tìm Tô Linh Ngọc, muốn tìm hiểu công việc của trợ lý phải làm những gì.
Kết quả là cô vẫn chưa đi đến bàn làm việc của Tô Linh Ngọc đã bị giọng nói của một người đàn ông gọi lại.
“Tô Noãn!” Vân Phàm ngạc nhiên nhìn Tô Bắc.
Anh ấy ở lại Mỹ hai ngày, xử lý nốt công việc bên đó, tìm người tiếp nhận rồi mới đêm qua mới trở về nước.
Bây giờ anh ấy vẫn chưa biết Lộ Nam muốn Tô Bắc đi theo anh ấy, làm trợ lý đặc biệt, tìm hiểu về công việc.
Tô Bắc nhìn thấy Vân Phàm, mỉm cười lịch sự.
Trước khi đến làm việc, cô đã tìm kiếm một số thông tin về Vân Phàm.
Dù sao sau này cô phải đi theo Vân Phàm, cô bắt buộc phải tìm hiểu rõ người trợ lý họ Vân này.
Theo thông tin cô tìm được, năng lực làm việc của anh ấy rất giỏi, có mối quan hệ rất tốt với Lộ Nam. Lộ Nam rất coi trọng anh ấy, đãi ngộ và mức lương của anh ấy, người khác không thể so sánh lại được.
Hôm nay Tô Bắc trong nháy mắt đã nhìn ra, người trợ lý này thực sự có một khí chất phi phàm, chắc chắn không phải là người bình thường.
Chắc rằng Lộ Nam cũng không nỡ chuyển người trợ lý giỏi như vậy đi nơi khác. Để anh ấy làm cánh tay đắc lực của Lộ Nam, anh ấy chắc chắn sẽ có ích.
“Trợ lý Vân, xin chào, tôi là Tô Noãn!” Tô Bắc mỉm cười nói.
Vân Phàm sững sờ.
Anh ấy biết Tô Bắc đã được tìm thấy, nhưng anh ấy không biết Tô Noãn cũng đã tìm thấy rồi.
Vân Phàm cau mày.
Mặc dù trước đây anh đã từng ghét Tô Noãn, nhưng giờ nhìn thấy cô lịch sự đứng trước mặt anh, anh cũng không thể nói lời tổn thương người khác.
Dẫu sao, mọi người đều là người văn minh.
“Cô đến đây làm gì?” Vân Phàm lạnh lùng hỏi.
Tô Bắc giật mình.
“Anh vẫn chưa biết phải không, trợ lý Vân, tổng giám đốc Lộ đã đồng ý để tôi đi theo anh học tập, làm trợ lý đặc biệt của anh ấy!” Tô Noãn mỉm cười giải thích.
Vân Phàm hầu như không có chút do dự nào.
“Không thể nào!” Anh ta nói dứt khoát.
Làm sao Lộ Nam có thể để một người phụ nữ như vậy làm trợ lý đặc biệt của anh ấy được chứ!
Chẳng phải tổng giám đốc trước đây rất ghét người phụ nữ này sao?
Bây giờ, Tô Bắc đã tìm thấy rồi, sao tổng giám đốc còn để người phụ nữ này chen vào đây.
Vân Phàm càng nghĩ càng không thể tin được!
Anh cau mày nhìn Tô Bắc.
“Tô Noãn, cô nói như vậy không có gì để thuyết phục cả, tôi sẽ không tin cô đâu, cô đừng gây rối ở đây nữa. Một năm trước, tổng giám đốc của chúng tôi rất ghét cô, bây giờ anh ấy cũng sẽ không thay đổi. Tôi khuyên cô hãy bỏ đi, mau đi đi, đừng xuất hiện ở đây nữa. Những chuyện cô làm một năm trước đủ để cô chết vô số lần rồi, cô mau đi đi!” Vân Phàm nhanh chóng nói.
Bây giờ anh ấy chỉ có thể khuyên Tô Bắc mau chóng rời đi.
Nếu không, sau khi Lộ Nam đến, nhìn thấy người phụ nữ này đứng ở đây, không chừng sẽ lại tức giận.
Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Vân Phàm, Tô Bắc cau mày.
Cô suy nghĩ một chút.
“Trợ lý Vân, tôi nghĩ anh đã hiểu lầm gì đó. Tôi thực sự là được tổng giám đốc Lộ đồng ý tới đây làm việc. Hôm qua anh ấy đã quyết định xong công việc của tôi rồi. Không tin, anh có thể nhìn xem, đây là thẻ làm việc tôi nhận tại bộ phận nhân sự!” Tô Bắc nói xong, đưa thẻ làm việc của mình cho Vân Phàm xem.
Vân Phàm cau mày, bước tới gần Tô Bắc, anh ấy nhìn rõ tên và chức vụ trên thẻ làm việc.
Vân Phàm vẫn không thể tin nổi, anh cau mày nhìn Tô Bắc.
“Bất luận cô có nói thế nào, tôi cũng sẽ không tin lời nói của cô. Thẻ làm việc này, chắc chắn là cô dùng thủ đoạn không chính đáng để lấy được. Tôi khuyên cô nên biết điều, mau chóng rời khỏi đây, hoặc tôi sẽ gọi bảo vệ đến mời cô rời đi. Nếu không, đợi đến khi tổng giám đốc của chúng tôi đến, sẽ không đơn giản như vậy đâu!” Vân Phàm lạnh lùng nói.
Tô Bắc tức giận.
“Trợ lý Vân, tôi nghĩ rằng sau này chúng ta cùng phải hỗ trợ công việc của Lộ Nam nên tôi mới khách sáo như vậy. Con người anh sao lại không có đầu óc như thế, lại còn nhỏ mọn nữa, chắc chắn là vẫn chưa có bạn gái phải không. Tôi nói cho anh biết, đích thực là Lộ Nam gọi tôi tới đây. Hôm qua khi tôi đến công ty, thư ký Tô cũng có mặt. Anh không tin thì bây giờ chúng ta có thể đi hỏi cô ấy, hoặc là chí ít anh hãy đợi Lộ Nam đến, chúng ta sẽ xem chuyện này là thật hay giả! Bây giờ tôi đi ra, lát nữa Lộ Nam đến, anh biết điều tôi nói đều là thật, không phải anh sẽ lại phải mời tôi quay về sao. Đi đi lại rất rắc rối, rất phiền phức. Anh đừng nghĩ nhiều nữa, lời tôi nói đều là thật, chúng ta đợi Lộ Nam đến đi!” Tô Bắc nói xong, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, không để tâm sắc mặt khó coi của Vân Phàm.
Vân Phàm không thể tin được, Lộ Nam sẽ để Tô Noãn đến Thịnh Thế làm việc.
Mặc dù Tô Noãn trước mặt anh ta, nói năng rất rõ ràng rành mạch, cũng không nói những lời bẩn thỉu. So với Tô Noãn ngày trước, giống như là được tái sinh vậy.
Nhưng mà, anh vẫn không thể tin được,
Nếu cô ta đã nói chắc chắn như thế, vậy thì đợi tổng giám đốc đến rồi nói sau!
Miễn là cô ta không sợ cơn thịnh nộ của tổng giám đốc, anh cũng không quan tâm.
Thời qua trôi qua từng phút.
Vân Phàm dường như sợ Tô Bắc sẽ làm chuyện gì xấu, anh ngồi bên cạnh Tô Bắc, không nói một lời, như thể đang theo dõi cô.
Sau khoảng mười phút, cánh cửa thang máy mở ra, Lộ Nam cuối cùng cũng đến.
Anh vừa đi được vài bước, nhìn thấy Tô Bắc và Vân Phàm ngồi đó lườm nhau.
Lộ Nam nhanh chóng bước tới, anh cau mày.
“Vân Phàm, cậu đang làm gì vậy, không đi làm việc còn ngồi ngây người ở đây làm gì. Đợi tăng ca hay sao!” Lộ Nam tức giận nói.
Vân Phàm liếc nhìn Tô Bắc một cách cảnh giác.
“Tổng giám đốc, Tô Noãn nói là anh để cô ta đến đây làm việc. Tôi không tin, cãi nhau với cô ta vài câu, cô ta ngồi đây không chịu đi. Bây giờ, anh nói với cô ta, anh không thể nào để cô ta đến Thịnh Thế làm việc, có phải không?” Vân Phàm nhìn Lộ Nam, nhanh chóng nói.
Theo sự hiểu biết trước đây của anh về Lộ Nam, Lộ Nam chắc chắn sẽ mỉa mai Tô Noãn vài câu. Anh không hề coi trọng người phụ nữ như Tô Noãn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!