Một lúc lâu sau, Tô Bắc mới mở lời.
“Cố Niên Thành, em muốn biết lý do vì sao em không thể đến Tinh Thần. Em thực sự không hiểu, tại sao công việc của anh lại ảnh hưởng đến em!” Tô Bắc nói.
Cố Niên Thành bất lực nhìn Tô Bắc.
“Noãn Noãn, em còn nhớ, nửa năm trước, khi em mang thai được khoảng tám tháng không?” Cố Niên Thành hỏi.
Tô Bắc gật đầu.
“Em đương nhiên là biết rồi, chuyện này có liên quan gì không?” Tô Bắc hỏi.
Cố Niên Thành gật đầu.
“Mặc dù không liên quan lắm, nhưng vẫn có chút liên quan. Người khác đều nói, công việc và cảm xúc của anh là hoàn toàn tách biệt. Anh sẽ không mang cảm xúc trong cuộc sống vào công việc. Đây là cách nghĩ của người khác về anh. Nhưng, anh cũng là một con người, anh cũng có đủ mọi cảm xúc, làm sao có thể làm được hết điều đó. Khi em mang thai tháng thứ 8, tâm trạng rất không tốt và cũng rất nóng nảy. Lúc đó, em thường cáu giận, anh cũng không biết phải an ủi như thế nào, trong lòng anh cũng khó chịu, không có nơi nào để trút giận. Thời gian lâu dần, anh đương nhiên đem cảm xúc vào trong công việc. Lúc đó, anh đang bàn chuyện làm ăn với tổng giám đốc Nhậm của Tinh Thần. Tổng giám đốc Nhậm thực sự rất tốt. Nhưng mà lần đó, khi bọn anh đang bàn chuyện hợp tác đã xảy ra tranh cãi. Lúc đó, anh nhận được cuộc gọi từ Mỹ, nói em đang tức giận, anh nhất thời tức giận, không để cho tổng giám đốc Nhậm còn chút thể diện nào trước mặt rất nhiều nhân viên. Cuối cùng sự hợp tác cũng không thành công. Nhưng, lúc đó trong phòng họp có quá nhiều người, em cũng biết chuyện này rất nhanh đã bị đồn ra bên ngoài. Mọi người đều cảm thấy anh và tổng giám đốc Nhậm đã kết thù. Mặc dù không nghiêm trọng như vậy, nhưng em đến Tinh Thần làm việc là không thể nào!” Cố Niên Thành giải thích với Tô Bắc.
Tô Bắc gật đầu.
“Hóa ra là như vậy à, em không biết điều đó. Cũng tại em, vừa mới đến thành phố Nam Hy, không điều tra rõ công ty đã vội vàng đi. Suy cho cùng, chuyện này cũng tại vì em, khiến anh lật mặt với người của Tinh Thần. Thực ra, khi em đến Tinh Thần phỏng vấn, em cảm thấy những người trong công ty họ thực sự rất tốt!” Tô Bắc nói, đưa tay và kéo cánh tay của Cố Niên Thành.
“Xin lỗi nhé, những chuyện này tất cả đều tại em, em lại còn trách ngược anh. Em thực sự quá tệ!” Tô Bắc tự trách nói.
Cố Niên Thành mỉm cười và lắc đầu.
“Không sao, phụ nữ mang thai đều như vậy, anh có thể hiểu được. Mặc dù mối quan hệ với Tinh Thần không tốt, nhưng mà cũng sẽ không đe dọa và chèn ép lẫn nhau. Chỉ là bây giờ mọi người đều nghĩ thế mà thôi, em cũng đừng nghĩ nhiều!” Cố Niên Thành nói.
Tô Bắc gật đầu.
“Ừm, em biết rồi!” Tô Bắc nói.
Cố Niên Thành ôm Cố Tử Tô, anh véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tử Tô.
“Noãn Noãn, vậy công việc cuối cùng em tìm được là gì?” Cố Niên Thành cúi đầu, không nhìn Tô Bắc.
Sắc mặt của Tô Bắc hơi cứng.
Nghĩ đến lời nói của Cố Niên Thành, anh nhấn mạnh hết lần này đến lần khác, đừng đi khiêu khích Lộ Nam.
Nhưng sau mấy lần gặp mặt và tìm hiểu, con người Lộ Nam cũng không tệ như tưởng tượng.
Bây giờ cô đã quyết định đến tập đoàn Thịnh Thế làm việc. Cô không nên nói với Cố Niên Thành bây giờ, đợi khi cô hoàn toàn ổn định, cô sẽ nói với anh sau!
Nghĩ đến đây, Tô Bắc hắng giọng.
“Niên Thành, không phải anh đã nói sẽ không hỏi đến công việc của em nữa sao? Anh hỏi thẳng như vậy, có phải là muốn kiểm soát cuộc sống của em không!” Tô Bắc nói, có vẻ không vui.
Cố Niên Thành ngẩng đầu nhìn Tô Bắc, nhanh chóng giải thích.
“Noãn Noãn, không phải như em nghĩ. Anh không có ý kiểm soát em, anh chỉ muốn hiểu hơn về công việc của em, anh sợ em gặp phải kẻ xấu mà thôi!” Cố Niên Thành nhanh chóng nói.
Tô Bắc suy nghĩ.
“Niên Thành, em rất thích công việc mới của em. Nhưng mà, em không muốn anh quan tâm nhiều đến công việc của em, biết em đang làm gì. Nếu công việc của em gặp khó khăn, có phải anh cũng định giúp em không. Em thực sự không cần điều đó. Bây giờ chúng ta thỏa thuận, nếu em không nói cho anh biết công việc của em là gì, anh cũng không được can thiệp vào, điều tra em. Nếu để em biết anh âm thầm điều tra em, em chắc chắn sẽ không tha thứ cho anh!” Tô Bắc lạnh lùng nói, vô cùng kiên định.
Nhìn biểu cảm của Tô Bắc, Cố Niên Thành gật đầu bất lực.
“Được, Noãn Noãn, anh đồng ý với em. Nhưng mà, em cũng phải đồng ý với anh tự chăm sóc tốt bản thân, đừng để người khác bắt nạt, nếu không anh sẽ rất đau lòng!” Cố Niên Thành quan tâm nói.
Tô Bắc gật đầu.
“Được, em biết rồi, anh yên tâm đi. Em sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ, sẽ không để người khác bắt nạt em!” Tô Bắc nói.
Nhìn nụ cười rạng rỡ của cô, Cố Niên Thành âm thầm theo ý cô, nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng thỏa mãn rồi.
Sau bữa tối, Tô Bắc lên lầu và đi vào phòng ngủ. Cô bắt đầu lên mạng tìm kiếm thông tin về những kỹ năng mà một trợ lý cần phải có!
Tô Bắc xem đến hơn mười một giờ mới đặt báo thức và lên giường đi ngủ.
Sáng hôm sau, khi Cố Niên Thành đi làm, anh nhìn Tô Bắc đã đi xuống, chuẩn bị sẵn sàng để đi làm.
“Noãn Noãn, ngày đầu đi làm, hay là để anh đưa em đi!” Cố Niên Thành mỉm cười nói.
Thực ra, anh không chỉ muốn đưa Tô Bắc đi làm, mà còn muốn xem Tô Bắc rốt cuộc làm việc ở đâu.
Anh đồng ý với Tô Bắc không đi điều tra công việc của cô. Nhưng, anh không hề nói anh không thể đi nghe ngóng.
Suy cho cùng, anh vẫn rất tò mò.
Tô Bắc mỉm cười.
“Ây da, anh mau đi làm đi, em tự bắt taxi đi là được rồi. Anh cũng không nhìn xem xe của anh là loại xe gì. Nếu em ngồi xe của anh đi làm, mọi người trong công ty không biết sẽ nói em như thế nào nữa. Em không muốn vừa đi làm đã trở thành chủ đề thảo luận của mọi người!” Tô Bắc nói.
Cố Niên Thành nhìn thái độ của Tô Bắc, như thể không muốn anh can thiệp vào công việc của cô.
Anh sợ Tô Bắc lại nổi giận như hôm qua, anh đành gật đầu.
“Được rồi, vậy anh đi trước đây. Em đi cẩn thận, khi đi làm, hãy hòa đồng với đồng nghiệp!” Cố Niên Thành nói.
Tô Bắc xua xua tay.
“Được, em biết rồi. Anh mau đi làm đi!” Tô Bắc nhanh chóng nói.
Cố Niên Thành lắc đầu bất lực, quay người bước ra ngoài.
Cố Niên Thành vừa đi, Tô Bắc lấy túi xách và nhanh chóng chạy ra ngoài.
Cô phải nhanh chóng đi làm, nếu còn không đi, cô sẽ đến muộn.
Ngày đầu tiên đi làm, nếu không thể hiện tốt, có lẽ sẽ lại bị Lộ Nam chế giễu.
Đôi khi, cô không thể hiểu được, Lộ Nam đường đường là tổng giám đốc của công ty, tại sao anh lại độc ác đến thế!
Tô Bắc ngồi trên xe taxi, còn chú ý đến phong thái của mình. Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, không thể mất mặt được.
Tô Bắc xuống xe, cô nói với nhân viên bảo vệ ở cửa rồi đi về phía quầy lễ tân.
Lễ tân nói cho Tô Bắc biết bộ phận nhân sự ở đó, Tô Bắc vội vàng đi báo danh.
Tô Bắc vui vẻ lấy thẻ nhân viên, đứng bên cạnh thang máy và chờ thang máy.
Nhìn con số màu đỏ bên cạnh thang máy không ngừng nhấp nháy, Tô Bắc tràn đầy hy vọng, như thể thế giới của cô sắp mở ra một cánh cửa mới.
Tô Bắc đứng đó, mỉm cười hạnh phúc.
Đột nhiên, cô cảm thấy rằng những người đang đợi thang máy đều đang nhìn cô.
Tô Bắc sững sờ, quay lại nhìn vào mắt mọi người. Bọn họ trông giống như đang nhìn cô, cũng lại giống như đang nhìn phía sau lưng cô.
Tô Bắc có chút bai rối.
Nhưng khi cô quay lại, cô lập tức hiểu ra tại sao ánh mắt của những người xung quanh cô lại kỳ lạ như vậy.
Tô Noãn ưỡn ngực đứng sau lưng cô.
Rõ ràng, cô ta cũng chú ý đến ánh mắt của mọi người, nhưng cô ta không ngờ rằng người đứng trước mặt mình lại là Tô Bắc.
Hai người nhìn nhau vài giây, Tô Bắc lập tức quay người lại.
Cô cảm thấy kỳ lạ, đây có được coi là oan gia ngõ hẹp không.
Không biết tại sao, khi nhìn người phụ nữ này cô rất không thoải mái.
Đối với những người xung quanh, họ tò mò nhìn hai người là điều quá bình thường!
Cô và Tô Noãn gần giống nhau, rất dễ khiến người khác chú ý đến.
Tô Bắc khẽ giật mình, đứng trước mặt Tô Noãn và không quay đầu lại.
Tô Noãn đứng phía sau cô. Mặc dù vẻ mặt cô ta rất điềm tĩnh, nhưng không ai biết rằng trong lòng cô ta lúc này đang rất hỗn loạn.
Tại sao Tô Bắc lại xuất hiện ở đây, Cố Niên Thành là kẻ ngốc sao?
Tại sao lại không ngăn cản Tô Bắc, để Tô Bắc xuất hiện hết lần này đến lần khác trước mặt Lộ Nam. Bây giờ còn để cô đến Thịnh Thế làm việc.
Hai bàn tay của Tô Noãn siết chặt vào nhau, bây giờ cô ta đang trong trạng thái cảnh giác cao độ.
Không được, cô nhất định phải hỏi ông G. Rốt cuộc Cố Niên Thành có thể quản tốt Tô Bắc không, nếu không, cứ tiếp tục như vậy, ngộ nhỡ Tô Bắc nhớ ra điều gì, vậy thì tất cả những nỗ lực cô ta đã làm đều vô ích.
Tô Noãn nhìn Tô Bắc trước mặt, sắc mặt tăm tối. Ánh mắt của cô ta như muốn nhìn xuyên thấu Tô Bắc.
Thang máy cuối cùng cũng dừng lại, Tô Bắc bước vào và quay người lại, đối mặt với thang máy.
Tô Noãn tình cờ đối mặt với Tô Bắc.
Khi cô ta nhìn thấy rõ chức vụ trên thẻ làm việc của Tô Bắc, cả người cô ta không thể bình tĩnh được nữa.
Tô Bắc lại là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc.
Nhưng mà chẳng phải Vân Phàm là trợ lý của Lộ Nam sao? Không phải anh còn nói với cô ta, anh rất ghét Tô Noãn sao?
Bây giờ, cô ta mới là Tô Bắc, thân phận của người phụ nữ trước mặt là Tô Noãn mới đúng!
Nếu anh đã ghét Tô Noãn như vậy, tại sao còn để cô ấy đến đây làm việc!
Cả người Tô Noãn đều sắp rơi vào trạng thái điên rồ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!