Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Và Âm Mưu

Tô Bắc sững sờ.

Không phải chứ, dễ dàng như vậy sao.

Cô cảm thấy, cô dường như không làm gì hết, người ta nói với cô, cô đã vượt qua phỏng vấn khiến cô cảm thấy thực sự không chân thực.

Tô Bắc nghĩ tới cuộc phỏng vấn trước.

Nếu không phải Cố Niên Thành, người ta cũng không thể nào nhận cô.

Càng không thể nào đối xử với cô tốt như vậy!

Tô Bắc sững sờ, lẽ nào, đây lại là kiệt tác của Cố Niên Thành.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Tô Bắc trở nên lạnh lẽo.

“Tôi nghĩ rằng tôi không phù hợp với công việc này. Các người tìm nhầm người rồi, tôi không muốn dựa dẫm vào ai để có được công việc này. Tôi đi trước đây!” Tô Bắc nói với khuôn mặt lạnh lùng.

Tiểu Hà hơi sững sờ, chuyện này là thế nào vậy?

Bình thường khi tìm được việc không phải nên rất vui mừng sao?

Tại sao cô gái này lại tỏ ra giận dữ như vậy chứ!

“Cô Tô, có phải cô đã hiểu nhầm gì rồi không, chúng tôi tuyển dụng là rất thân thiện, nhưng yêu cầu cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô không dựa vào bất cứ ai, là tự cô đã dựa vào năng lực của mình để có được công việc này. Cô đang nói cái gì vậy, tôi nghe không hiểu gì hết!” Tiểu Hà bai rối nói.

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Tiểu Hà, Tô Bắc sững sờ.

Lẽ nào cô đã nhầm rồi sao.

Nhưng mà, cô thư ký Tiểu Hà này dường như không chỉ biết mỗi cười!

Dáng vẻ hoang mang của cô ấy cũng rất xinh đẹp!

Ban đầu cô còn tưởng rằng Tiểu Hà sẽ chỉ có một biểu cảm mà thôi!

“Là như thế này, thư ký Hà, tôi không làm gì hết đã vượt qua được cuộc phỏng vấn, tôi cảm thấy không chân thực. Làm gì có cuộc phỏng vấn nào như vậy. Tôi nghe bọn họ nói cuộc phỏng vấn này rất khó, nhưng mà đến lượt tôi hình như không phải như vậy. Có phải là bạn của tôi đã nói với người của công ty cô nhường cho tôi không. Nếu là như vậy, tôi cảm thấy công việc này vẫn không phù hợp với tôi!” Tô Bắc cố chấp nói, giọng nói đanh thép.

Tiểu Hà sững sờ, hóa ra cô Tô là đang lo lắng về vấn đề này à!

Cô mỉm cười.

“Cô Tô, cô thực sự hiểu lầm rồi. Cuộc phỏng vấn của công ty chúng tôi không đơn giản như cô nghĩ, đúng là thực sự rất khó. Chúng tôi kiểm tra cô trên ban phương diện, từ thành thật, dũng cảm, kiên trì và tự tin. Thông qua các lần kiểm tra, chúng ta phát hiện cô thực sự rất xuất sắc vì vậy mới nhận cô. Thực ra, từ lúc cô bước chân vào công ty và hỏi lễ tân địa điểm phỏng vấn, cuộc phỏng vấn của cô đã bắt đầu rồi!” Tiểu Hà mỉm cười nói.

Tô Bắc ngây người.

“Cái gì cơ, lúc đó cuộc phỏng vấn đã bắt đầu rồi sao, nhưng mà, tại sao tôi lại không biết gì hết!” Tô Bắc nghi ngờ nói.

Tiểu Hà mỉm cười rất vui vẻ.

“Cô Tô, cô thực sự là người con gái ngốc nghếch và tốt bụng nhất mà tôi từng gặp. Vòng đầu tiên là sự thành thật, chính là chiếc ví ở trong thang máy. Trong thang máy đó, thực ra có một cảnh báo nói rằng máy quay trong thang máy đã bị hỏng rồi, cũng không thể đi lên được. Vì vậy, cô hoàn toàn có thể lấy chiếc ví đó và rời đi, trong chiếc ví đó chứa rất nhiều tiền mặt. Có rất nhiều người, ngay từ vòng đầu tiên đã bị loại rồi!” Tiểu Hà mỉm cười nói.

Tô Bắc há hốc miệng ngạc nhiên, hóa ra lúc đó chính là kiểm tra rồi à!

Nhưng mà, cô không hề chú ý đến.

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tô Bắc, Tiểu Hà biết cô gái này đơn thuần đến mức nào.

“Còn nữa, sau khi cô lên lầu, vòng kiểm tra thứ hai, kiểm tra sự dũng cảm đã bắt đầu. Cô nghe thấy ba người bỏ cuộc thực ra là ba giám khảo phỏng vấn khác của công ty chúng tôi. Chúng tôi chỉ là diễn một vở kịch, kiểm tra cô sau khi trải qua những đả kích lớn đó có đủ dũng cảm để mở cửa hay không. Thực ra, trước khi cô tới, cô rất nhiều người đã rời đi!” Tiểu Hà mỉm cười nói với Tô Bắc.

Tô Bắc hoàn toàn sững sờ.

Đây cũng là bài kiểm tra mà họ sắp đặt sao, ai có thể nghĩ được điều này chứ!

“Tôi không hề nghĩ đến điều đó, tôi chắc rằng hầu hết mọi người cũng sẽ không nghĩ tới!” Khi Tô Bắc nói, sắc mặt cực kỳ phức tạp.

Nghe Tiểu Hà nói như vậy, cô mới cảm thấy rằng mình dường như đã thực sự trải qua một cuộc phỏng vấn vô cùng khắt khe.

Tiểu Hà mỉm cười.

“Đúng vậy, chính là bởi vì có nhiều người đều không thể nghĩ tới chúng tôi sẽ sắp xếp đề phỏng vấn như vậy nên chúng tôi mới làm như thế. Đưa ra những điều bất ngờ mới có thể kiểm tra được những thứ chân thực nhất! Vòng thứ ba, tôi nghĩ có lẽ cô biết rõ nhất, chính là kiên trì. Ai có thể kiên trì được lâu nhất người đó chính là người chiến thắng. Rất nhiều người khi nhìn thấy nhiều giấy ghi chú như vậy sẽ tưởng rằng phải phân loại hết mới có thể có được cơ hội phỏng vấn cuối cùng. Nhưng mà, bọn họ không ngờ rằng chúng tôi chỉ giới hạn thời gian, người kiên trì lâu nhất, có tỷ lệ phân loại ít sai nhất mới có thể được chúng tôi tuyển dụng. Người có thể vượt qua vòng này, đều là những người rất kiên trì và chăm chỉ tỉ mỉ, chúng tôi sẽ không nghi ngờ năng lực làm việc của người này!” Tiểu Hà mỉm cười nói.

Trong đầu Tô Bắc chỉ thiếu viết một chữ phục nữa thôi.

Những vòng kiểm tra này, khi cô trải qua cô không cảm thấy gì cả.

Nhưng khi Tiểu Hà giải thích, cô mới cảm thấy mình dường như đã trải qua đủ thứ nguy hiểm.

“Thư ký Hà, cách tuyển dụng này là ai nghĩ ra vậy, thực sự quá kỳ lạ rồi. Tôi hoàn toàn bái phục!” Tô Bắc nói.

Tiểu Hà mỉm cười.

“Là tổng giám đốc của Tinh Thần chúng tôi, chính là tổng giám đốc Nhậm. Anh ấy nói, tìm trợ lý cho anh ấy nên tất nhiên câu hỏi kiểm tra sẽ do anh ấy đưa ra! Có phải là rất lợi hại không? Khi anh ấy nói với chúng tôi, chúng tôi cũng cảm thấy rất khó tin. Nhưng mà, khi bắt đầu cuộc phỏng vấn thực sự, chúng tôi mới cảm thấy cách của anh ấy không chỉ có thể kiểm tra được nhân cách, mà còn có thể kiểm tra được năng lực làm việc. Mấy câu hỏi phỏng vấn cuối cùng thực ra cũng là do anh ấy đưa ra. Anh ấy nói những câu hỏi như vậy mới có thể nhìn ra được người đó rốt cuộc có phải là người biết suy nghĩ và làm được việc lớn hay không!” Tiểu Hà mỉm cười giải thích cho Tô Bắc.

Tô Bắc cảm thấy mình gần như bị che mắt bởi nụ cười của Tiểu Hà.

“Tôi cảm thấy thực sự là quá kỳ lạ!” Tô Bắc nói.

Cô không biết rằng cuộc phỏng vấn kỳ lạ này là do mình tự trải qua, không ngờ lại kiểm tra nhiều thứ như vậy, cuối cùng cô đã thành công vượt qua.

Tiểu Hà khẽ cười.

“Cô không biết, vừa nãy cô ở trong thang máy, vội vã cầm chiếc ví chạy đến quầy lễ tân, thậm chí còn không nhìn cảnh báo trong thang máy, dáng vẻ lo lắng sợ không tìm thấy chủ nhân của chiếc ví đã khiến cho mấy người đồng nghiệp của chúng tôi nhìn cô với một ánh mắt mới. Bọn họ đều nói, thời bây giờ gặp được một cô gái như cô thật là hiếm có!” Tiểu Hà nhìn Tô Bắc, vẻ mặt có chút thích thú.

Thực ra, người con gái dũng cảm, thành thật và tốt bụng như vậy, sợ rằng không có ai sẽ không thích điều đó!

Tô Bắc mỉm cười ngại ngùng.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy cánh cửa phòng phỏng vấn mở ra.

Ba người đàn ông vừa nãy giả vờ bỏ đi bước vào với một nụ cười.

“Chúc mừng cô, trợ lý Tô!” Bọn họ đều cười nói.

Tô Bắc mỉm cười vui vẻ, như thể những ngôi sao lấp lánh trong mắt cô.

“Cảm ơn, cảm ơn mọi người vừa nãy đã nương tay với tôi. Tôi thậm chí còn không biết mình đã bắt đầu cuộc phỏng vấn!” Tô Bắc cười nói.

Cô nói chuyện với ban giám khảo phỏng vấn rồi bước ra ngoài.

Tô Bắc bước ra khỏi phòng phỏng vấn, cả người thở phào nhẹ nhõm.

Lần này, cô đã dựa vào thực lực của bản thân mà có được công việc này.

Cho dù người khác có nói cô đi cửa sau cô cũng không thể nào tin được.

Tô Bắc vui vẻ đi vào trong thang máy.

Sau khi Lộ Nam kết thúc cuộc họp ở công ty, bởi vì xảy ra chút tranh chấp với mấy người cấp cao, nên sau khi bọn họ họp xong đã qua thời gian hẹn gặp với tổng giám đốc Nhậm.

Lộ Nam gọi điện hỏi tổng giám đốc Nhậm, nếu không thể được thì chuyển sang buổi chiều.

Kết quả là tổng giám đốc Nhậm nói anh ta đang ở công ty, có thể hai giờ mới ra ngoài ăn cơm.

Lộ Nam suy nghĩ, thời gian vừa ổn liền chạy qua đó.

Anh và tổng giám đốc Nhậm bàn chuyện hợp tác xong, định xuống lầu cùng ăn cơm, sau đó anh đi chọn giường cho Bắc Bắc.

Nhưng mà, khi hai người đi đến tầng năm, thang máy dừng lại.

Tổng giám đốc Nhậm hơi ngơ ngác, sao giờ này vẫn còn có người đi xuống, không phải là đã tan làm rồi sao?

Tô Bắc nhìn thang máy, đôi mắt lóe lên sự phấn khích.

Cuối cùng cô cũng có một công việc!

Ngay khi thang máy mở ra, cô bước vào trong.

Nhưng mà khi cô nhìn rõ người đứng trong thang máy, cô hoàn toàn sững sờ.

“Lộ Nam, sao lại là anh?” Tô Bắc lớn giọng hỏi, giọng cô vô cùng kinh ngạc.

Cô không thể nào ngờ mình sẽ gặp Lộ Nam ở đây.

Giọng nói của Tô Bắc vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt còn có chút cảnh giác.

Lộ Nam cau mày.

“Tô Noãn, tại sao cô lại ở đây?” Hai người ngạc nhiên hỏi cùng một câu hỏi.

Tổng giám đốc Nhậm tưởng rằng là nhân viên của công ty mình, nhưng anh ta lại không hề quen biết.

Nhưng mà, cô gái xinh đẹp lạ lẫm trước mặt hình như quen biết Lộ Nam.

Điều này khiến anh ta có chút kinh ngạc.

“Xin hỏi cô là...” Tổng giám đốc Nhậm hỏi.

Lộ Nam nhìn thấy tình huống phức tạp trước mặt, nhanh chóng đứng ra nói.

“Tô Noãn, đây là tổng giám đốc Nhậm của công ty Tinh Thần, cô tới đây làm gì?” Lộ Nam nhanh chóng hỏi.

Tô Bắc ngây người.

Cái gì? Người đàn ông lạ lẫm đứng cạnh Lộ Nam trước mặt cô đây lại chính là ông chủ của Tinh Thần.

Cô vội vàng cúi đầu xuống.

“Xin chào tổng giám đốc Nhậm, tôi là trợ lý vừa đến phỏng vấn, tôi tên là Tô Noãn!” Tô Bắc mỉm cười nói.

Cô tỏ ra rất lịch sự.

Lộ Nam giật mình, cô thực sự ra ngoài phỏng vấn.

Lúc này tổng giám đốc Nhậm mới chợt nhận ra, hóa ra là đến phỏng vấn.

Cũng đúng, phòng phỏng vấn vốn nằm ở tầng năm.

Anh ta gật đầu.

“Đã vượt qua cuộc phỏng vấn chưa?” Anh ta mỉm cười hỏi.

Tô Bắc tự tin gật đầu.

“Vượt qua rồi, tổng giám đốc, ngày mai tôi sẽ là trợ lý của anh!” Tô Bắc vui vẻ nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!