Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Và Âm Mưu

Một hồi sau, Lộ Nam mới lên tiếng.

“Tới Thành Nam!” Lộ Nam trầm giọng nói.

Cận Đông sững sờ.

“Lộ Nam, Tô Bắc ở Thành Tây, Tây Tây ở Thành Nam. Tôi sẽ đi cứu Tây Tây, Tô Bắc là vợ của anh, anh nên tới cứu cô ấy mới phải!”

Lộ Nam lắc đầu nói:

“Thành Nam là địa bàn của Lưu Thành Hổ, chuyện anh ta giấu người ở Thành Tây là hoàn toàn không có khả năng, chúng ta cùng tới Thành Nam đi!”

Cận Đông hơi sững người, đối với tình hình cụ thể của thành phố Nam Hy, anh quả thực không hiểu rõ. Chỉ có điều nghe Lộ Nam phân tích như vậy, anh dường như cũng cảm thấy rất có lý.

“Được, vậy thì chúng ta sẽ dựa theo những gì anh nói, bắt đầu tiến hành thôi. Thời gian không đợi người, chúng ta phải lập tức tới đó ngay!” Cận Đông vội vàng nói.

Lộ Nam gật đầu.

“Anh đừng vội vã quá, nghe tôi nói hết đã. Nơi mà hắn ta gửi tới có địa hình rất hiểm trở, chúng ta cần phải phân tích trước một chút, như vậy lỡ như có gặp tình huống bất ngờ xảy ra cũng có thể ra khỏi đó!” Lộ Nam nói.

Cận Đông tán thành nói:

“Anh nói đi, tôi đang nghe đây!”

“Là như thế này, địa điểm mà Lưu Thành Hổ gửi tới là nhà máy hóa chất An Đạt, nhà máy hóa chất này do hai năm đổ lại đây hiệu suất thụt lùi, không còn được như trước nữa nên rất nhiều công nhân đều đã xin bỏ việc rời đi. Nhà máy tuy vẫn còn nhưng gần như là bỏ hoang, không có gì khác nhau là mấy. Tất nhiên đây không phải điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất ở đây chính là nhà máy hóa chất này dựa lưng vào núi Mây của thành phố Nam Hy, trước mặt là Nam Khê- một cây cầu lớn. Chắc anh cũng biết Nam Khê tuy gọi là khê nhưng lượng nước chứa ở đây không hề thua kém bất kì những dòng sông lớn nào khác. Nếu chúng ta cứ đi thẳng qua cầu, tôi sợ rằng Lưu Thành Hổ sẽ cho người mai phục sẵn ở đây, nhưng nếu không qua cầu, chúng ta cũng sẽ không thể vào được nhà máy, cũng sẽ không cứu được người! Do vậy về vấn đề này, chúng ta bắt buộc phải suy nghĩ thật cẩn trọng!” Lộ Nam ôn tồn giải thích.

Cận Đông gật đầu, nhanh chóng lên tiếng:

“Anh nói rất đúng, chuyện này bắt buộc phải suy nghĩ thật cẩn thận, chỉ có điều thời gian không đợi người, chúng ta lên xe vừa thảo luận kế hoạch, vừa sắp xếp đi!”

Lộ Nam “ừ” một tiếng.

“Tôi cũng có suy nghĩ như vậy!” Sắc mặt anh căng thẳng nói.

Cả hai người vội vàng ra khỏi khách sạn Đế Tước, vừa định lên xe thì bỗng nhiên có tiếng người gọi lại. Cố Niên Thành vừa xuống xe liền vội vàng chạy về phía họ.

“Lộ Nam, Cận Đông, có phải Tô Bắc đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Cố Niên Thành lo lắng hỏi.

Lộ Nam lạnh mặt, làm ngơ trước câu hỏi này của Cố Niên Thành. Cận Đông vội lên tiếng trả lời:

“Không chỉ Tô Bắc, Tây Tây cũng xảy ra chuyện rồi, chúng tôi cho rằng đối phương đang nhằm vào Lộ Nam. Bây giờ chúng tôi sẽ đi cứu người, tổng giám đốc Cố sao lại tới đây thế này?” Cận Đông không hiểu hỏi.

Cố Niên Thành hít một hơi thật sâu.

“Diệp Đình Lạc nửa đêm gọi tới, vừa khóc vừa nói không thấy Tô Bắc nữa rồi, bảo tôi mau đi giúp tìm người. Lần cuối cùng tôi gặp cô ấy chính là ở khách sạn này, điều đầu tiên tôi làm tất nhiên là sẽ tới đây tìm rồi, các anh có phải đã phát hiện ra manh mối gì rồi không?” Cố Niên Thành hỏi.

Cận Động vừa định mở miệng thì đã bị Lộ Nam cướp lời.

“Đúng vậy, nhưng bây giờ tôi phải tới Thành Nam cứu Tây Tây, Tô Bắc ở Thành Tây, anh đi cứ cô ấy đi!” Lộ Nam vô cùng bình tĩnh nói.

Sau khi nói xong, anh liền gửi địa chỉ tới cho Cố Niên Thành, cả ba người chia thành hai ngả, Cận Đông và Lộ Nam tới Thành Nam cứu Lộ Tây Tây, Cố Niên Thành một mình tới Thành Tây cứu Tô Bắc. Sau khi lên xe, Cận Đông khó hiểu nhìn Lộ Nam, anh lên tiếng hỏi:

“Chẳng phải anh nói rằng cả Tô Bắc và Lộ Tây Tây rất có thể đều đang ở Thành Nam, đây chỉ là một cái bẫy của đối phương sao? Vậy tại sao anh vẫn để Cố Niên Thành tới Thành Tây?”

Lộ Nam quay người, lãnh đạm nhìn Cận Đông.

“Chẳng phải anh ta muốn cứu người hay sao? Vậy thì tôi cho anh ta cơ hội rồi đấy, Lưu Thành Hổ rốt cuộc có đang nói dối hay không tôi cũng không chắc, do vậy chỉ có thể để anh ta tới đó, phòng trường hợp bất trắc xảy ra!” Lộ Nam nói.

Cận Đông đưa mắt nhìn anh, trầm lặng không nói thêm. Chiếc xe hướng thẳng về phía nhà máy hóa chất An Đạt.

Tại nhà máy hóa chất An Đạt.

Khi Tô Noãn bảo Lưu Thành Hổ gọi điện thoại cho Lộ Nam đã mở loa ngoài lên. Cô ta đưa mắt nhìn về phía Tô Bắc và Lộ Tây Tây đang bị trói chặt trên ghế, mỉm cười đi về phía họ. Cô ta đưa tay bóp chặt lấy cằm của Tô Bắc, khiêu khích nói:

“Tô Bắc, đoạn hội thoại vừa xong cô chắc cũng nghe thấy rồi nhỉ! Chúng tôi nói rồi, cô được giấu ở Thành Tây nhưng Lộ Nam lại chẳng hề do dự mà lao thẳng tới Thành Nam, điều này nói lên điều gì? Nói lên vị trí của cô trong trái tim anh ấy không thể bằng em gái của anh ấy được, Lộ Tây Tây vẫn quan trọng hơn cô nhiều. Do vậy mà nói, làm người thì phải nhìn rõ vị trí của mình ở đâu, đừng khờ dại để người khác lừa như vậy, cũng đừng ngu ngốc lầm tưởng rằng người ta yêu mình nhiều đến thế! Tô Bắc à, nếu như Lộ Nam thật yêu cô, khi nhìn thấy cô ở trên giường cùng với Cố Niên Thành, anh ấy có lẽ đã tin cô rồi chứ không phải gạt bỏ cô như vậy đâu. Tô Bắc, tôi thật lòng muốn khuyên cô một câu, cô vẫn nên tỉnh táo minh mẫn lại đi, đừng để tới lúc chẳng còn gì trong tay nữa mới ân hận thì đã quá muộn rồi!”

Lộ Tây Tây trừng mắt nhìn Tô Noãn, sắc mặt nhăn nhó, cau có.

“Tô Noãn, cô đúng là kẻ mất trí, cô bắt tôi và Tô Bắc tới đây rốt cuộc là muốn làm gì hả? Tôi biết cô rất yêu anh trai tôi, nhưng anh tôi lại chẳng hề có ý gì với cô, cô hà tất phải ở đây đâm thọc chia rẽ như vậy làm gì cơ chứ! Cô nói Tô Bắc ở Thành Tây, lẽ nào cô tưởng rằng anh tôi sẽ ngu ngốc mà tin lời cô ư? Trí thông minh của anh ấy không có thấp đâu! Tô Noãn, cô trốn chui trốn lủi ở đây chẳng khác nào một con chuột nhắt, lúc nhảy chỗ này lúc nhảy chỗ kia. Số thời gian để cô ngồi đây tự đắc và ảo tưởng về mình không còn nhiều nữa đâu, chờ anh tới được đây, cho dù là một sợi tóc anh ấy cũng nhất định sẽ không để thoát khỏi đâu!” Lộ Tây Tây kiên quyết nói.

Tô Noãn nổi đóa, một cú mạnh được giáng lên mặt Lộ Tây Tây.

“Lộ Tây Tây, cô cũng mạnh mồm mạnh miệng gớm nhỉ, muốn được sống yên ổn trước khi Lộ Nam tới đây thì tôi khuyên cô tốt nhất hãy ngoan ngoãn mà nghe lời, bằng không, tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu!” Tô Noãn phẫn nộ nói.

Tô Bắc nhìn chằm chằm vào Tô Noãn, từ đầu tới cuối không nói một câu nào cả. Cô nghĩ không ra tại sao Tô Noãn lại cùng một lúc bắt cả cô và Lộ Tây Tây tới đây, nếu như muốn uy hiếp Lộ Nam, cô ta không cần thiết phải làm như vậy, trừ khi cô ta muốn giết cô và Lộ Tây Tây. Dẫu sao thì mức độ điên loạn của Tô Noãn ở hiện tại đã vượt xa so với mức tưởng tượng của cô, điều bây giờ cô cần làm đó chính là chờ Lộ Nam tới đây. Lẽ nào cô ta muốn dụ tất cả mọi người tới đây để cùng chết sao? Tô Bắc có chút hoảng loạn, cô cảm thấy có vẻ như bản thân đã nhìn thấu được ý đồ của Tô Noãn, trong lòng cô không ngừng cầu nguyện mong rằng Lộ Nam đừng tới đây.

Nhưng trên thế gian này, chẳng phải điều gì cũng sẽ như ta mong muốn, cô ngồi trên ghế, có một người hối hả chạy vào cấp báo rằng Lộ Nam đã tới rồi. Cũng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại của Tô Noãn đột ngột vang lên. Ở phía nhà máy hóa chất bỏ hoang này, có thể nhận thấy sự khác biệt rất lớn so với thế giới bên ngoài, vừa âm u vừa sợ hãi. Tô Noãn nhận điện thoại, đi tới một góc ở phía bên cạnh, cô ta lên tiếng hỏi:

“Alo! Ông G, ông gọi điện thoại cho tôi lúc này là có chuyện gì sao?”

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói ồm ồm của một người đàn ông.

“Tô Bắc, chúng ta cần phải thay đổi kế hoạch, hủy bỏ kế hoạch cho nổ tung nhà máy!” Ông G bí ẩn bình tĩnh nói.

Trong nháy mắt, Tô Noãn liền trở nên lo lắng.

“Tại sao vậy?”

Giọng nói của cô ta rất lớn, dáng vẻ kích động khiến tất cả mọi người đều hướng sự chú ý về phía Tô Noãn. Cảm nhận được điều này, Tô Noãn ngay lập tức liền hạ thấp giọng, cô ta nói:

“Ông G, ông muốn tôi đột ngột thay đổi kế hoạch như vậy thì cũng nên cho tôi biết nguyên nhân và lý do chứ!”

“Tô Noãn, cô nghe tôi nói, tôi nhất định sẽ khiến cô được ở bên cạnh Lộ Nam. Người của Lộ Nam bây giờ đều đã bao quanh khắp nhà máy rồi, anh ta rất thông minh, biết rằng nếu như anh ta không đồng ý với điều kiện của cô, có có thể sẽ cho nổ nhà máy, do vậy người của anh ta bây giờ đều đang hút nước, chỉ cần một lát nữa thôi, xung quanh nhà máy sẽ ngập nước ngay thôi. Tới lúc ấy, cho dù mồi lửa của cô có tốt tới mức nào đi chăng nữa thì e rằng cũng không được nữa rồi, vả lại trời tối nay còn mưa rất to, mọi lợi thế đều đang nghiêng về phía họ!” Đối phương giải thích nói.

Tô Noãn bau mày.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!