Tô Lẫm gật đầu tán thành nói:
“Anh trai, anh nói cũng rất có lý, lần này nếu như ông ấy có thể vượt qua được thử thách, chúng ta sẽ chấp nhận người ba rẻ mạt này, còn nếu như không thể vậy thì đành bỏ qua!”
Tô Hàn “hừm” nhẹ một tiếng.
“Theo như lời anh nói, nếu như ông ấy không phải là ba của chúng ta mà là bất kì một người đàn ông xa lạ nào khác, chúng ta sẽ làm khó như vậy sao? Câu trả lời tất nhiên là không rồi, có trách cũng chỉ thể tự trách ông ấy, đến ngay cả con của mình còn không biết!” Tô Hàn tức giận nói.
“Điều này chẳng phải chúng ta cũng đều đã điều tra ra rồi ư? Ông ấy cũng không hề biết rằng người lúc đó chính là mẹ mà!” Tô Lẫm nói.
Tô Hàn mất tự nhiên, bĩu môi.
“Hai chuyện đó không giống nhau, không biết quy lại vẫn là không biết. Ông ấy là ba ruột của chúng ta, ắt sẽ phải chịu nhiều hơn người khác một chút. Ai bảo ông ấy năm năm qua chưa từng một lần gánh vác trách nhiệm chứ!”
Tô Lẫm nằm trên giường, mắt nhìn lên trần nhà, hỏi:
“Anh trai, vậy tới khi nào thì chúng ta mới nói sự thật cho mẹ biết đây?”
Tô Hàn nghĩ ngợi một chút rồi nói:
“Ba ngày đi, cho ông ấy thời gian là ba ngày, xem xem biểu hiện cũng như thái độ của ông ấy ra sao. Nếu như đã đạt tới yêu cầu, vậy thì cũng không cần thiết phải làm khó ông ấy nữa, vả lại anh có thể nhìn ra mẹ cũng rất thích ông ấy. Ba ngày sau sẽ nói ra sự thật, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục giữ vững quan điểm của bản thân, mẹ là mẹ, mẹ chấp nhận tình yêu của mẹ, nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta sẽ chấp nhận một người ba, em nói xem có phải không?”
Tô Hàn ngập ngừng nói:
“Thực ra…em vẫn chưa biết được, xem tình hình trước đã. Anh cũng chờ xem đi, khi chưa biết tới quan hệ giữa chúng ta, ông ấy sẽ làm gì và sau khi biết rồi sẽ làm như thế nào!”
Tô Hàn gật đầu đồng ý.
“Đúng vậy, chúng ta cần phải xem xét cả thái độ trước và sau của ông ấy, cần phải so sánh mới có thể nhìn ra ông ấy có thực lòng muốn làm ba của chúng ta hay không!”
Tô Lẫm bật người đứng dậy.
“Được rồi, cứ quyết định vậy đi, ba ngày sau hai chúng ta sẽ tới tìm ông ấy!” Tô Lẫm nói xong liền xuống giường, quay trở về phòng.
Thực ra, kể từ sau khi Tô Noãn xuất hiện làm bại lộ chuyện Tô Hàn và Tô Lẫm chính là con ruột của Tô Bắc, cả hai cậu bé đã bắt đầu tìm kiếm thân phận thực của mình. Lúc đầu, cả Tô Hàn và Tô Lẫm đều tưởng rằng chúng sẽ có quan hệ máu mủ với Lý Vân Khải. Tuy cả hai đều không thích Lý Vân Khải, nhưng Lý Vân Khải là người bạn trai duy nhất của Tô Bắc, không ai có thể phủ nhận điều đó cả. Cho tới khi hai cậu bé lấy được mẫu gien của Lý Vân Khải từ trong kho dữ liệu, thông qua đối chiếu mới phát hiện hoàn toàn không hề có quan hệ máu mủ với nhau. Tới lúc này, mọi nghi ngờ bắt đầu đổ dồn về phía người đàn ông xa lạ vào năm năm trước. Thông qua camera giám sát và một số tài liệu của năm năm về trước, cùng với danh sách thông tin khách hàng của khách sạn năm đó, sau nhiều lần xác nhận, Tô Hàn và Tô Lẫm mới khẳng định, người đàn ông đã qua đêm với Tô Bắc năm năm về trước chính là Lộ Nam. Cả hai cậu bé không chút do dự liền xâm nhập vào kho thông tin dữ liệu của tập đoàn Thịnh Thế, lấy ra được mẫu DNA của Lộ Nam, tiến hành so sánh giám định. Kết quả của lần giám định này thật sự đã khiến cả hai vô cùng shock, Lộ Nam quả nhiên chính là ba ruột của chúng.
Tô Hàn và Tô Lẫm sau khi biết được chuyện này đã phải mất cả một buổi chiều mới có thể lấy lại bình tĩnh. Sau đó cả hai liền lập tức gọi tới cho Tô Bắc, nhưng đáng tiếc là đầu bên kia liên tục báo máy bận. Cả hai cũng không thể tới tiệc rượu nên chỉ còn cách ngồi nhà đợi Tô Bắc quay về. Phải khó khăn lắm mới chờ được tới khi Diệp Đình Lạc quay trở về, sau một hồi tra vấn thăm hỏi, Diệp Đình Lạc cuối cùng cũng phải kể lại tất cả sự tình của buổi tối ngày hôm nay. Tiệc rượu còn chưa bắt đầu thì Tô Bắc đã bị Lộ Nam đưa đi mất, trong nháy mắt, cả Tô Hàn và Tô Lẫm như bùng nổ! Chúng còn chưa xác nhận, vậy mà người đàn ông này đã dám đưa mẹ đi như vậy rồi, thật không thể tha thứ! Cả hai cậu bé đều muốn đi tìm Lộ Nam và Tô Bắc nhưng lại chẳng biết họ đã đi đâu, chỉ còn cách ở nhà chờ đợi!
Thấy Tô Lẫm đã rời đi, Tô Hàn thầm nghĩ, cậu cần phải kiên định hơn nữa trong chuyện này! Mua đồ trên mạng còn cần phải kiểm tra trước, vậy tại sao lần này cậu lại không kiểm tra trước chứ, lỡ như người ba này không tốt, vậy thì cậu sẽ mãi mãi không bao giờ nói ra sự thật! Tô Hàn kiêu ngạo, vỗ ngực nghĩ.
Ngày hôm sau.
Từ sáng sớm, Tô Bắc đã nhận được điện thoại của Lộ Nam.
“Bắc Bắc, chào buổi sáng! Em đang làm gì vậy, tối qua anh gửi tin nhắn trả lời chắc có lẽ em chưa xem đâu nhỉ!” Lộ Nam lên tiếng nói.
“Vâng, tối qua em ngủ khá sớm, gửi tin nhắn xong là em ngủ luôn rồi, anh gửi gì vậy, chờ chút em xem bây giờ nha!” Tô Bắc cười nói.
Giọng nói của Lộ Nam mang theo chút nuông chiều, anh hạ giọng hỏi:
“Bắc Bắc, em không cần xem nữa đâu, anh nói luôn cho em nghe nhé! Là thế này, hôm nay lịch trình của anh có hơi bận, tối nay tan làm khá trễ, anh muốn trưa mai mời Tiểu Hàn và Tiểu Lẫm cùng ăn cơm, em thấy thế nào?”
Trên môi Tô Bắc để lộ ra một nụ cười ngọt ngào, cô trả lời:
“Được ạ, chỉ có điều em vẫn phải hỏi ý kiến hai đứa trước đã!”
Lộ Nam gật đầu.
“Anh biết, anh tôn trọng ý kiến của các con, như vậy đi, thời gian cũng như địa điểm ngày mai cho chúng chọn, được không?”
Tô Bắc vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, bật cười nói:
“Em thấy anh như vậy, hai cậu tiểu quỷ này chắc chắn sẽ được chiều hư đi mất!”
Lộ Nam lắc đầu nói:
“Không sao, anh cũng thích được chiều chúng mà, chỉ cần chúng vui là được!”
Tô Bắc đáp lời:
“Vậy được thôi, một lát nữa em sẽ nói lại với chúng!”
“Bắc Bắc, anh ở dưới tầng chờ em, chúng ta cùng nhau tới công ty có được không?” Lộ Nam hỏi.
Tô Bắc chợt nhớ tới lời cảnh cáo tối qua của hai cậu nhóc, e ngại mà nói:
“Lộ Nam, là thế này, em nghĩ là anh cứ đi làm trước đi, em sẽ tự đi sau. Các con đã nói rồi, trước khi chúng tiến hành thử thách anh, em và anh không được quá thân mật với nhau, em không muốn để chúng phải buồn lòng!”
Nghe giọng nói của Lộ Nam có thể đoán ra được có nét buồn trong đó.
“Bắc Bắc, em không nỡ để chúng phải buồn lòng nhưng lại nỡ để anh một mình vậy sao, Bắc Bắc….” Âm cuối của Lộ Nam kéo dài.
Tô Bắc ngập ngừng, không biết phải làm sao, vừa hay đúng lúc đó, Tô Hàn đi ngang qua cửa phòng cô, cậu bé lên tiếng gọi:
“Mẹ, mau ra ăn sáng thôi!”
Tô Bắc luống cuống vội vàng ngắt máy, Lộ Nam ở đầu dây phía bên kia lại cảm thấy vô cùng oan ức. Anh đang bị bỏ rơi đấy ư? Tô Bắc đưa mắt nhìn con trai, không biết tại sao cô luôn có một cảm giác rằng cậu bé này dường như cái gì cũng biết, không có gì là có thể che mắt được cậu. Tô Bắc nheo mắt cười nói:
“Đi thôi, không phải con nói đi ăn sáng sao?”
Tô Hàn tựa như đang nghĩ điều gì đó, thấy Tô Bắc nói vậy liền gật đầu, hướng ánh mắt về phía phòng ăn.
“Đúng vậy, con có nói là ra ngoài ăn sáng, vậy đi thôi!”
Tô Bắc bất lực lắc đầu, đi theo Tô Hàn về phía phòng ăn. Sau khi ăn sáng xong Tô Bắc liền tới công ty để làm việc. Cô vừa đặt chân tới công ty thì bỗng nhận được một đóa hoa hồng đỏ rực, nhìn vào biểu cảm đầy ngưỡng mộ của mọi người, Tô Bắc lập tức đoán ra đây chắc chắn là do Lộ Nam đích thân mang tới. Quả nhiên, cô vừa cắm hoa vào trong chiếc bình đặt trên bàn làm việc, một người đồng nghiệp đã lên tiếng nói:
“Anne à, tổng giám đốc Lộ đối xử với cô tốt thật đấy, đã kết hôn rồi mà còn suốt ngày tặng hoa như vậy, ngưỡng mộ quá!”
Tô Bắc cong miệng, đáp lời:
“Cũng bình thường thôi, chẳng có gì to tát đâu. Mọi người cũng chỉ là vì đã quá lâu không được nhận hoa nên mới cảm thấy ngưỡng mộ ấy mà, cứ thử ngày nào cũng được nhận xem có còn cảm thấy như vậy nữa hay không, hì hì” Tô Bắc khẽ cười.
Nguời đồng nghiệp mặt mũi xám xịt, đúng là không so sánh thì sẽ không phải chịu tổn thương mà! Tô Bắc vừa ngồi xuống ghế, tin nhắn của Lộ Nam đã lập tức được gửi tới.
Lộ Nam: Bắc Bắc, hoa anh mang tới em có thích không? Đích thân anh tự ngắt trong vườn hoa đó!
Tô Bắc: Anh là một kẻ phá hoại thiên nhiên, ngắt hoa hồng trong vườn hoa xuống, lương tâm anh không cảm thấy đau đớn sao? Để chúng mọc ở đó đẹp biết bao nhiêu, anh ngắt xuống như vậy, chúng cũng chẳng sống được mấy ngày.
Lộ Nam: Lời giáo huấn của vợ anh xin ghi nhớ, sau này anh sẽ không ngắt hoa như vậy nữa mà trực tiếp đưa em tới đó ngắm luôn.
Tô Bắc: Bớt bớt đi, ai là vợ của anh cơ chứ!
Lộ Nam: Tất nhiên là em rồi!
Tô Bắc: Hừ, anh vẫn còn chưa vượt qua thử thách của Tiểu Hàn và Tiểu Lẫm mà đã chịu không nổi như vậy rồi!
Lộ Nam: Nào có, hành động bây giờ của anh cũng nằm trong phạm vi thử thách của chúng mà!
Tô Bắc: Không phải chứ, sao em không hề biết tới chuyện này?
Lộ Nam: Một lòng một dạ đối xử tốt với em, đây chắc chắn là những gì mà các con mong muốn. Các con mong muốn anh sẽ không làm em phải buồn, bất luận có chuyện gì xảy ra cũng không được bỏ rơi em, em tin không?
Nhìn thấy dòng tin nhắn đó của Lộ Nam, Tô Bắc bỗng chìm trong suy nghĩ, thật sự là như vậy ư?
Tô Bắc: Nếu như anh biết các con đang muốn thử thách anh điều gì, vậy thì chắc chắn anh và chúng đã thông đồng với nhau từ trước!
Lộ Nam: Không, em nghĩ sai rồi Bắc Bắc, anh hoàn toàn không hề thông đồng hay làm gì cả, anh chỉ đơn thuần muốn đối xử tốt với em và các con mà thôi. Chỉ cần anh thực lòng muốn làm tốt, bất luận là thử thách nào, em cũng đều có thể dễ dàng vượt qua!
Nhìn vào những dòng chữ mà Lộ Nam gửi tới, dường như đã đánh tan đi vẻ kiên định trước đó của Tô Bắc, cô mỉm cười hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!