Trong video, Cố Thiến Doanh đang ở trong một phòng bao karaoke.
Người trong phòng bao mà mọi người quen thuộc nhất chính là Vương Nghị Cương.
Dù sao ông ta cũng là đạo diễn có tiếng trong giới giải trí.
Còn về Hoắc Hải Minh bụng phệ ở thành phố Nam Hy này cũng có chút danh tiếng.
Cố Thiến Doanh mặc bộ váy trắng mà trong tin tức người ta gọi là hình ảnh kiều diễm ướt át.
Video được phát thật chậm, mọi người nhìn không chớp mắt như sợ bỏ lỡ tình tiết gì quan trọng.
Đến khi Hoắc Hải Minh bức bách Cố Thiến Doanh, còn Tiểu Lam ở bên cạnh len lén ôm mặt, nhìn như đang khóc vì tủi thân.
Nhưng nhìn kỹ thì thấy cô ta đang chụp ảnh.
Nếu như vậy còn không nói rõ được điều gì thì sự giãy giụa sau đó của Cố Thiến Doanh chính là minh chứng có hiệu quả nhất.
Tô Bắc vẫn luôn phát video cho đến khi cô tới quán karaoke rồi mới tắt.
Cô ngẩng đầu nhìn mọi người bên dưới.
“Các bạn phóng viên, tin rằng mọi người đều đã hiểu rõ, tình huống này nếu vẫn chưa chứng minh được điều gì thì tôi chỉ có thể hoài nghi năng lực phán đoán và trí thông minh của mọi người thôi. Đương nhiên, với tình huống này cũng sẽ có người nói, một vài ngôi sao nhỏ khi vừa vào nghề không phải đều như vậy sao, sau này chẳng phải cũng ỡm ờ nghe theo, suy cho cùng vẫn là lập trường không kiên định, phẩm hạnh có vấn đề. Đúng, mọi người nói không sai nhưng Cố Thiến Doanh của chúng tôi không phải người như vậy!” Tô Bắc nói chắc như đinh đóng cột.
Phóng viên phía dưới hơi kích động.
“Cô Anne, dựa vào đâu mà cô nói Cố Thiến Doanh không phải người như vậy, chỉ dựa vào lời nói một phía của cô, lẽ nào chúng tôi phải tin cô chắc?” Phóng viên đó nói với vẻ đầy bực tức.
Tô Bắc nhìn anh ta một cái, cong môi cười khẽ.
“Không phải mọi người đều thích xem chứng cứ sao, đương nhiên con người tôi cũng thích dùng chứng cứ để nói chuyện. Nếu không có chứng cứ, tôi cũng không muốn ở đây tốn nước bọt, sau đây tôi sẽ cho mọi người đọc tin nhắn chụp màn hình Webat của một nhóm!” Tô Bắc nói xong thì nhấn vào.
Trên màn hình lớn xuất hiện từng bức ảnh chụp màn hình Webat, những tấm ảnh này đã được ghép thành một đoạn phim cho mọi người cùng xem.
Hơn nữa, mỗi bức ảnh đều ghi thời gian đầy đủ để mọi người thấy rõ nội dung trên đó. Đám người vừa thấy tên của người trong cuộc trò chuyện thì trong lòng cũng đã đoán được chút gì đó, Tô Noãn và trợ lý Cố Thiến Doanh có thể nói chuyện phiếm hàng ngày sao, lẽ nào họ còn có thể làm bạn bè, đúng là chuyện cười.
Vậy chỉ có một khả năng, đó chính là trợ lý Cố Thiến Doanh bị Tô Noãn mua chuộc, cho nên Cố Thiến Doanh bị vu oan hãm hại. Tất cả đều do Tiểu Lam và Tô Noãn liên hợp tính kế, làm gián điệp bên cạnh Cố Thiến Doanh mới có thể gây nên tiếng xấu như vậy cho cô ấy.
Đoạn phim bắt đầu được phát, khi phóng viên phía dưới nhìn thấy ảnh chụp trên màn hình lớn thì họ đều ngây người.
Thì ra chân tướng sự thật là như vậy.
Tiểu Lam nói với Tô Noãn, mặc dù khi đó Cố Thiến Doanh gắng sức giãy giụa.
Thế nhưng chỉ cần ảnh chụp bị lộ ra thì cô ấy cũng hết đường chối cãi.
Lời này mà Tiểu Lam cũng nói cho Tô Noãn thì còn điều gì khiến người khác không hiểu nữa?
Người có mặt ở đây, không ai là kẻ ngốc.
Đoạn phim được phát xong, người dưới sân khấu bắt đầu xì xào bàn tán, không ngừng phê phán Tô Noãn.
Không ngờ, cô ta từng là ngôi sao lớn nổi tiếng một thời lại có thể làm ra chuyện độc ác, bẩn thỉu đến vậy.
Xem ra chuyện như thế này trước đây cô ta đã làm không ít.
Cố Thiến Doanh nghe thấy âm thanh bàn luận bên dưới hoàn toàn đều nghiêng về một bên.
Cô không khỏi khâm phục Tô Bắc.
Tô Bắc làm việc gọn gàng đâu vào đấy, sắp xếp hợp lý, nếu không cũng không đạt được hiệu quả này.
Tô Bắc cúi đầu ra hiệu cho cô ấy.
Cố Thiến Doanh nhanh chóng hiểu ý.
Cô ấy yếu ớt kéo microphone tới trước mặt, nhẹ giọng nói giống như đã mấy ngày không ăn cơm.
“Chào các bạn phóng viên, mọi người cũng biết thực ra tôi mới ra mắt không lâu, sở dĩ có thể lên tới độ cao này hoàn toàn là nhờ vào sự chăm sóc của chị Anne với tôi cùng với sự đào tạo của giải trí Tinh Không, tôi vô cùng cảm ơn họ nhưng đồng thời, họ cũng đã giải quyết cho tôi không ít tai hoạ. Vì nổi tiếng quá nhanh nên người ghen ghét tôi chắc chắn không ít, ở trong tối hay ngoài sáng tôi đều bị người khác bắt nạt và gài bẫy. Ở phim trường, hết lần này đến lần khác bị thương, tôi đều có thể nhịn nhưng lần này liên quan đến danh tiếng thì tôi thật sự không thể nhịn được nữa. Dù là ai thì cũng không muốn bị mọi người khinh bỉ và nhục mạ, danh tiếng khó nghe như vậy. Tôi cố gắng khiến sự nghiệp của mình tốt hơn vì thế tôi luôn dốc hết toàn lực, trước nay tôi chưa từng dựa vào ai, nếu nói người duy nhất mà tôi muốn dựa vào thì đó chính là người đại diện của tôi, Anne. Chị ấy là ân nhân của tôi, cũng là người thân của tôi, chuyện này chị ấy còn đau lòng, khổ sổ hơn tôi nữa, chị ấy luôn cố gắng nghĩ cách giúp tôi. Có một điều tôi không hiểu, cô Tô Noãn cũng đã từng toả sáng như vậy thì cô ấy càng phải hiểu rõ, ở độ cao như chúng tôi nếu bị vu cáo thì sẽ khó rửa sạch đến mức nào! Nếu cô ấy đã biết thì vì sao lại làm vậy, đạo lý ‘trong lòng không muốn thì đừng đẩy cho người’, chẳng lẽ cô ấy không hiểu sao? Tôi không muốn mắng cô ấy điều gì nhưng với hành vi của cô ấy thì tôi không thể tán thành. Tôi hy vọng trong giới giải trí này chúng ta đều có thể thông qua tài năng chính đáng mà có được thứ mình muốn chứ không phải dùng những mánh khoé dơ bẩn ở sau lưng. Điều tôi có thể nói cũng chỉ có như vậy, hy vọng sau này mọi người có thể quan tâm tới tác phẩm của tôi hơn, còn với những chuyện như này thì có thể dùng ánh mắt khách quan để đánh giá! Cảm ơn mọi người!” Cố Thiến Doanh nói mạch lạc rõ ràng một đoạn dài.
Tô Bắc cho cô ấy một ánh mắt khen ngợi.
Cô ấy đã nói hết những điều mà chiều qua tổng kết, đầu tiên là nói về sự cố gắng của mình sau đó nói đến Tô Noãn, hơn nữa cô ấy không mắng trực tiếp Tô Noãn mà lấy lùi làm tiến, nói vì sao lại làm như vậy.
Mọi người đều đồng tình với kẻ yếu, giới giải trí cũng không ngoại lệ.
Bây giờ chuyện đã như này, Cố Thiến Doanh nói như vậy mọi người sẽ chỉ trách cứ Tô Noãn, đồng tình với Cố Thiến Doanh, quả là một công đôi việc.
Cuối cùng Cố Thiến Doanh còn nói mọi người hãy quan tâm đến tác phẩm của cô ấy nhiều hơn, cũng coi như đang tự quảng cáo cho mình.
Lời nói vô cùng hoàn mỹ.
Tô Bắc mỉm cười nhìn xuống dưới.
Buổi họp báo lần này vô cùng thành công, đoán chừng hôm nay là sinh nhật cô nên số cũng đỏ theo!
Nhưng cho dù là vậy, Tô Bắc vẫn mặc kệ không quan tâm.
Dù sao sinh nhật những năm trước đều là ngày đen đủi của cô.
Giống như năm năm trước vậy.
Tô Bắc nhìn mọi người.
“Mọi người còn vấn đề gì cứ việc hỏi Cố Thiến Doanh, cô ấy sẽ giải đáp cho từng người, còn có bộ phim mới của Cố Thiến Doanh cũng vô cùng đáng chú ý, hiện đang trong quá trình ghi hình, hy vọng mọi người có thể giúp đỡ chúng tôi tuyên truyền nhiều hơn!” Tô Bắc cười nói.
Các phóng viên truyền thông đều cười hỏi Cố Thiến Doanh những vấn đề liên quan đến bộ phim mới.
Lúc này trạng thái của Cố Thiến Doanh cũng tốt hơn vừa nãy nhiều.
Cô ấy cười giải đáp câu hỏi của từng phóng viên.
Đến khi tiễn hết phóng viên về, trái tim Tô Bắc mới coi như hoàn toàn ổn định trở lại.
Chuyện này coi như kết thúc vậy đi.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, Cố Thiến Doanh quay người nhìn Tô Bắc.
“Chị Bắc Bắc, cảm ơn chị!” Cố Thiến Doanh nói.
Tô Bắc cười.
“Cô bé ngốc, còn nói cảm ơn chị cái gì, chuyện này có thể giải quyết hoàn hảo, chị cũng cực kỳ vui mừng!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh đưa tay ôm lấy cô.
“Chị Bắc Bắc, chị không biết đâu, em thật sự cảm thấy có chị ở bên, em vô cùng yên tâm. Cứ vậy đi, em phải đến phim trường trước đây, tối gặp lại em sẽ cùng chị đón sinh nhật, hôm nay em sẽ cố gắng nhanh hơn, quay bù hết những phần còn lại của hôm qua!” Cố Thiến Doanh ý chí chiến đấu sục sôi.
Tô Bắc gật đầu, đưa tay vỗ vai cô ấy.
“Ừm, chị tin em, cố gắng lên nhé, em đến phim trường trước đi, cũng sắp đến thời gian ăn trưa rồi, nhớ ăn xong mới làm việc nhé, nếu không cơ thể không chịu nổi đâu.” Tô Bắc dặn dò.
Cố Thiến Doanh gật đầu.
“Chị Bắc Bắc, chị yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt bản thân, ngược lại là chị đó, nhất định phải chơi với tổng giám đốc Lộ vui vẻ chút nha. Em có thể dự cảm được chắc chắn sẽ là một bất ngờ cực lớn!” Cố Thiến Doanh cười nói.
Tô Bắc cười híp mắt nhìn cô ấy.
“Mong là vậy, em đi đi, chị nghe điện thoại!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh gật đầu rồi lên xe rời đi.
Tô Bắc vẫn đứng chỗ đó, nhận điện thoại.
“Alo, Lộ Nam, không phải anh nói buổi chiều à, sao bây giờ đã gọi rồi?” Giọng Tô Bắc đầy ắp ý cười, dịu dàng như một cô gái nhỏ hạnh phúc.
Lộ Nam khẽ cười một tiếng.
“Bây giờ gọi đương nhiên là để chúc mừng em đã giúp Cố Thiến Doanh vượt qua khó khăn rồi, em giỏi lắm Bắc Bắc. Tiếp theo đây anh muốn mời cô gái Tô Bắc vừa xinh đẹp vừa thông minh cùng đi ăn trưa, không biết anh có vinh hạnh này không?” Lộ Nam cười nói.
Tô Bắc kiêu ngạo nhíu mày.
“Cái này à, đương nhiên là… được rồi! Anh ở đâu, em tới tìm anh hay là anh tới tìm em?” Tô Bắc cười dí dỏm hỏi.
Lộ Nam thần bí nói.
“Đối xử với phụ nữ nhất định phải ga lăng, sao có thể để người đẹp đến tìm anh được, đương nhiên là anh đi tìm người đẹp rồi, sau đó cùng đi ăn trưa, em thấy thế nào, người đẹp Tô Bắc?” Lộ Nam cười nói.
Ý cười trên mặt Tô Bắc muốn ngăn cũng không ngăn được.
“Được rồi, anh chàng đẹp trai Lộ Nam, người đẹp này đồng ý cho anh tới tìm em, em đang ở…” Tô Bắc còn chưa nói xong đã thấy Lộ Nam nói.
“Người đẹp Tô Bắc… em quay người lại đi!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc ngạc nhiên, cô quay người lại liền thấy Lộ Nam đang đứng cách mình năm mét.
Bất ngờ tới quá ngoài ý muốn.
Tô Bắc không kịp nói gì liền chạy thẳng tới ôm lấy Lộ Nam.
“Lộ Nam, sao anh đến nhanh vậy?” Tô Bắc bất ngờ, nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam dịu dàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
“Vì không để người đẹp chờ lâu chứ sao!” Lộ Nam trêu cô.
Tô Bắc nhịn cười.
“Được rồi, đứng đắn một chút, nói chuyện đàng hoàng!” Tô Bắc tức giận, cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!