“Đúng vậy đúng vậy, con gái, con đừng làm liều, nếu như con xảy ra chuyện gì, mẹ biết phải làm sao?” Vân Cẩm khiếp sợ sắp khóc lên.
Tô Noãn thở thở mũi.
Cô ta vốn không muốn tự sát, chỉ là dọa Tô Vân Thiên và Vân Cẩm.
Chỉ cần họ bị cô ta dọa đến khiếp sợ, lời mà cô ta nói nhất định họ sẽ đồng ý.
Nghĩ đến đó, cô ta không thể không nảy ra một tia hy vọng.
Chỉ có điều, cô ta vẫn kiểm soát rất tốt biểu cảm của mình để không bị ba mẹ nhận ra.
“Không! Ba mẹ cãi nhau kinh khủng như vậy, nhất định là vì con, trước đây ba mẹ chưa từng như vậy, đều là lỗi của con, là lỗi của con, không nên đồng lòng tình nguyện yêu Lộ Nam, không nên đố kỵ với chị gái mình, ghen tị chị ấy có thể thay thế con ở bên cạnh Lộ Nam. Tất cả đều là lỗi của con, để con chết đi!” Tô Noãn kích động nói.
Tô Vân Thiên bị dọa đến trắng bệch mặt.
“Tiểu Noãn, có chuyện gì con cứ từ từ nói, con đừng kích động, có chuyện gì không thuận lòng, ba có thể giúp con, con hoàn toàn đừng có đối xử như vậy với bản thân mình, con như vậy khiến ba và mẹ rất đau lòng!” Khuôn mặt Tô Vân Thiên lo lắng và sợ hãi.
Mối quan hệ giữa Tô Bắc với ông và Vân Cẩm không tốt.
Đương nhiên, bản thân ông cũng thừa nhận, trước đây đối xử không tốt với Tô Bắc.
Tuổi cũng đã cao, dường như một số chuyện cũng từ từ nghĩ thấu suốt.
Tô Bắc dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, còn là con ruột của bọn họ, chuyện mà ông làm trước đây, ông cũng rất tức giận với bản thân mình.
Bây giờ, chỉ cần Tô Bắc tha thứ cho mình, vậy là ông vui rồi.
Chỉ có điều, Tô Noãn đối với ông và Vân Cẩm mới là thân mật nhất.
Sao ông lại có thể nhẫn tâm, nhìn thấy cô buồn rầu và kích động làm hại bản thân chứ?
Tô Vân Thiên vừa xoắn xuýt vừa mâu thuẫn.
Ông suy nghĩ rất lâu, cuối cùng lòng đã quyết.
“Tiểu Noãn, con bỏ con dao xuống trước đã, ba và con từ từ nói chuyện, có được không?” Tô Vân Thiên nói.
Tô Noãn gật gật đầu.
“Được, vậy ba không được hung dữ với con!” Tô Noãn oan ức nói.
Tô Vân Thiên gật gật đầu.
“Được, ba không hung dữ với con!” Ông chầm chậm nói như dỗ một đứa trẻ.
Tô Noãn từ từ bỏ con dao xuống.
Tô Vân Thiên bước chậm đến trước mặt cô, ông đưa tay ra, lấy con rao ra khỏi tay của Tô Noãn để xuống bàn.
“Được, như vậy mới đúng. Ba biết Tiểu Noãn nhà chúng ta luôn nghe lời nhất!” Tô Vân Thiên vừa nói, vừa kéo Tô Noãn ngồi xuống bên cạnh ông.
Tô Noãn lau lau nước mắt.
“Ba, con biết, trước đây con đã làm sai nhưng ba cũng không vì như vậy mà đem toàn bộ phủ định được, con cũng đau lòng, hơn nữa ba đối xử với con như vậy, con thật sự rất khó chịu. Ba đi cầu cứu chị, Lộ Nam thích chị ấy như vậy, nhất định sẽ không hề do dự mà đồng ý yêu cầu của chị ấy. Chỉ có điều chuyện như vậy, ba cũng không đồng ý giúp con, nếu như ba đồng ý giúp con, con sẽ không trở thành người như thế này, có đúng không? Ba à, chỉ cần lần này, để con bắt đầu diễn kịch lại một lần nữa, con sẽ đảm bảo, có được không? Ba!” Tô Noãn lay cánh tay của Tô Vân Thiên, buồn bực nói.
Dáng vẻ của cô nhìn rất giống như đã hoàn toàn sửa chữa nhữn sai lầm trước đây.
Tô Vân Thiên bất lực nhìn Tô Noãn.
Ông hình như đã nhận ra, mọi cách của Tô Noãn, mục đích cuối cùng đều là để ông đi cầu cứu Tô Bắc.
Nhưng Tô Bắc không phải con ngốc, sao cô ấy có thể dễ nói chuyện như thế chứ.
Hơn nữa, đều là con gái ông, nếu như bây giờ ông giúp Tô Noãn, xem chừng cả đời này Tô Bắc cũng không tha thứ cho ông.
Chuyện trước đây như vậy, bây giờ ông thật sự không dám làm nữa.
Nghĩ đến đây, Tô Vân Thiên trầm lặng.
Vân Cẩm nhìn khuôn mặt oan ức của Tô Noãn, bà có chút lo lắng.
“Tô Vân Thiên, ông chết rồi à, con gái ông như vậy, ông mau chóng đồng ý với con đi, không thì ông thật sự muốn nhìn thấy con xảy ra chuyện sao?” Vân Cẩm tức giận nói.
Tô Vân Thiên bất lực lắc lắc đầu.
Sự bảo đảm của Tô Noãn, giống như người hút cần sa vậy, nói rằng sau này ông sẽ không hút nữa, có tin được không?
Ông muốn tin.
Nhưng sự thật hết lần này đến lần khác lại đều làm mất mặt cả.
Tô Vân Thiên nghiêm túc nhìn Tô Noãn.
“Tiểu Noãn, những chuyện này, chúng ta đợi một thời gian nữa có được không. Chuyện xảy ra hai ngày nay, Bắc Bắc xem chừng cũng đã nghi ngờ con rồi, đợi nó hết giận, ba sẽ đi tìm nó một lần nữa, không phải sẽ có cơ hội thành công hơn hay sao?” Tô Vân Thiên cười nói.
Tô Noãn suy nghĩ.
“Được rồi, vậy ba không được lừa con!” Tô Noãn nói.
Tô Vân Thiên gật gật đầu.
“Ừm, ba sẽ không lừa con đâu, con xem bộ dạng của con hiện tại thật là khó coi, chẳng phải con thích nhất là cái đẹp sao? Con mau lên tầng ngủ một giấc, tất cả những chuyện không vui này, con cho qua hết đi, ba sẽ giúp con giải quyết!” Tô Vân Thiên nhẹ nhàng động viên Tô Noãn.
Tô Noãn gật gật đầu.
“Vâng, vậy con lên tầng rửa mặt, sau đó chúng ta cùng nhau ăn cơm, hôm nay con muốn ở nhà cùng với ba và mẹ!” Tô Noãn lanh lợi nói.
Tô Vân Thiên vừa cười vừa gật gật đầu.
“Tiểu Noãn nhà chúng ta thật là hiếu thuận, tốt nhất trên đời!” Ông nói xong, Tô Noãn liền quay người đi lên tầng.
Tô Vân Thiên nhìn dáng Tô Noãn đi lên tầng, không kìm được lắc đầu.
Tô Bắc và Lộ Nam gọi điện thoại xong, cô liền bắt đầu trang điểm.
Sau khi thu dọn sạch sẽ xong, cô lái xe đi mua đồ ăn trưa, rồi mới đi đến tập đoàn Thịnh Thế.
Cô vừa bước vào công ty, liền nhìn thấy rất nhiều người đều không ngừng nhìn trộm cô.
Họ cứ như là lần đầu tiên nhìn thấy Tô Bắc vậy.
Trước đây, bọn họ chỉ coi Tô Bắc như một người đại diện, cho dù là năng lực có quả quyết cũng chỉ là người làm công.
Họ còn có ý nghĩ ngưỡng mộ và đố kỵ.
Nhưng bây giờ không giống một chút nào nữa rồi.
Giấy chứng nhận kết hôn của Lộ Nam vừa hiện ra, mọi người đều há hốc mồm.
Ngưỡng mộ và đố kỵ, trong phút chốc biến thành xa cách, trong lòng họ chỉ có sự phức tạp.
Hóa ra, Anne cuối cùng lại là bà chủ của họ!
Tô Bắc cảm nhận được những ánh nhìn khác nhau, cô khẽ mím môi đi lên tầng.
Cô đâu quan tâm đến ánh nhìn của những người này!
Trước đây, cô quá để ý đến nên mới khiến bản thân trở nên thụ động như vậy, bây giờ nếu như thân phận cô đã rõ ràng như vậy rồi, vậy cô cũng chẳng cần phải bó chân bó tay làm gì.
Nếu như Lộ Nam đã là chồng của cô, là chỗ dựa vững chắc của cô, cô hoàn toàn có thể yên tâm thoải mái dựa vào.
Chỉ có điều, ánh mắt những người này nhìn Tô Bắc vô cùng kỳ lạ.
Đó chính là những người trước đây đã bàn tán về vợ của Lộ Nam.
Trước kia Lộ Nam nói rằng đã có vợ nhưng chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người.
Người của công ty đều nghĩ rằng là quá xấu xí, hoặc quá vô dụng, mới không dám lộ rõ thân phận của bản thân.
Người bên ngoài thì đều cảm thấy, nhất định là không có lửa thì sao có khói, người đàn ông như Lộ Nam, sao có thể bị một cô gái dẫn dắt được chứ!
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đã vô cùng ngạc nhiên.
Vợ của Lộ Nam chính là Anne.
Họ che giấu không nói, chỉ là vì nói nhỏ.
Hôm nay, tin này đã làm chấn động họ.
Bây giờ nhìn thấy người có liên quan, họ thật sự quá tò mò.
Tô Bắc vênh mặt, tự tin đi về phía văn phòng của Lộ Nam.
Có thể nói rằng, không hề có trở ngại gì.
Bà chủ mà, ai dám ngăn!
Vân Phàm từ văn phòng của Lộ Nam đi ra, liền nhìn thấy Tô Bắc tới.
Anh đột nhiên cười tươi như hoa.
“Cô Tô tới rồi!” Vân Phàm nói.
Tô Bắc cười gật gật đầu.
“Đúng, hôm nay không đi làm, tiện mang tới cho Lộ Nam chút đồ ăn!” Tô Bắc nói.
Vân Phàm cười híp mắt gật đầu.
Nhưng trong lòng anh lại rất buồn nôn.
Nhất định là đến để ân ái, không sai!
Không phải, không những là ân ái, mà còn làm sáng tỏ thân phận, khiến những cô gái có ý gì với tổng giám đốc, sau này sẽ không dám có ý nghĩ gì nữa.
Tô Bắc nói chuyện với Vân Phàm vài câu, rồi cười và đi về phía văn phòng của Lộ Nam.
Cô vừa bước vào liền nhìn thấy Lộ Nam đang dựa vào bàn làm việc, đôi chân to dài, nhìn xem ra đã thon dài hơn.
Tô Bắc nghĩ, dáng vẻ này của anh, là cúi đầu xuống nhìn chiếc quần âu phục, ngắm nghía bản thân một chút.
Tô Bắc nhìn Lộ Nam, mỉm cười.
“Tổng giám đốc Lộ, anh đang làm tư thế gì vậy?” Tô Bắc vừa cười vừa hỏi.
Lộ Nam nhíu nhíu mày, từ trong đôi mắt hiện lên một vệt sáng.
“Đương nhiên là tư thế để trêu ghẹo vợ rồi!” Lộ Nam cân nhắc nói.
Tô Bắc nhìn phải nhìn trái một vòng.
“Vậy sao? Vợ anh ở đâu vậy? Sao em lại không nhìn thấy, xem ra thị lực của em dạo này không tốt rồi!” Tô Bắc cười vô tội, ngang bướng nói.
Lộ Nam dí dỏm liếc nhìn cô.
Anh sải bước về phía Tô Bắc, ôm cô vào lòng.
“Không phải vợ của anh đang ở trong lòng anh sao, em nhìn thấy chưa, có cần anh chụp ảnh cô ấy rồi cho em xem không?” Lộ Nam nhìn Tô Bắc với khuôn mặt rạng rỡ.
Tô Bắc nhanh chóng xua tay.
“Không được không được! Vợ của tổng giám đốc Lộ, tổng giám đốc Lộ hay là cứ giữ lấy, bản thân từ từ mà ngắm!” Tô Bắc cười híp mắt nói.
Lộ Nam bất lực nhìn cô gái trước mặt, càng ôm cô chặt hơn.
Tô Bắc mở miệng.
“Tổng giám đốc Lộ, anh hãy cẩn thận chút, đồ ăn trong tay em, sắp rơi xuống đất rồi, bữa trưa yêu thương đó!” Tô Bắc dường như bị ôm rất chặt, nhọc nhằn nói.
Lộ Nam mỉm cười, khẽ thả cô gái này ra.
Anh sải bước đi tới, đóng cửa lại.
Anh quay người, rồi lại đi thẳng về phía Tô Bắc.
Tô Bắc lùi chân lại trong tiềm thức.
“Anh định làm gì?” Tô Bắc chột dạ hỏi, giống như cô đã làm sai chuyện gì vậy.
Lộ Nam từng bước từng bước ép sát, Tô Bắc từng bước từng bước lùi lại.
Bỗng nhiên, cô phát hiện mông của mình bị chặn bởi một thứ gì đó, cô quay người lại nhìn, mới thấy cái bàn ở ngay sau lưng.
Tô Bắc nhìn Lộ Nam ở trước mặt, không kìm được mà nuốt nước bọt.
“Lộ Nam, anh có thể…” Cô mỉm cười, không nói gì nữa.
Lộ Nam áp sát ngay lập tức, anh lấy đồ ăn trong tay của Tô Bắc, đặt lên bàn làm việc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!