Vân Phàm gật đầu.
Anh nhanh chóng nhấn nút trên máy tính trước sân khấu rồi ngay lập tức, màn hình hiện lên mấy tấm hình, đều là ảnh Lộ Nam và Tô Bắc hôn nhau ở bãi để xe tại bữa tiệc hôm đó.
Lúc này, những phóng viên bên dưới đều im lặng không nói gì.
Lộ Nam nheo mày ra hiệu cho Vân Phàm phóng to một tấm trong số đó.
“Không biết các người có chú ý tới biển số xe trong tấm hình này không, mọi người có thể điều tra thoải mái xem chủ nhân của biển số xe này rốt cuộc có phải là Lộ Nam tôi không!” Lộ Nam lạnh lùng nói.
Những phóng viên ở dưới có chút trầm lặng.
Đột nhiên có người nói.
“Còn nữa, tổng giám đốc Lộ, nếu như anh và Anne có quan hệ như vậy thì đương nhiên anh sẽ bảo vệ cô ấy rồi! Anh nói những điều này, chúng tôi dựa vào đâu mà tin!”
Lộ Nam lạnh lùng như nhìn người đó.
“Vậy thì các người không cần tin, danh tiếng của cô ấy trong giới mọi người có mắt đều nhìn thấy, không cần thiết phải có ai đi chứng thực. Còn nữa, đừng có ý định giở những thủ đoạn không sạch sẽ và những scandal tình dục thấp hèn để biến những thứ người khác vất vả, nỗ lực có được thành hư không. Các người chưa từng nỗ lực thì đừng có đứng đây nói mà không nghĩ tới mình, hôm nay tôi nói thay Anne không chỉ vì quan hệ của tôi và cô ấy, mà quan trọng hơn cả, tôi thấy được nỗ lực của cô ấy. Các người có từng thấy cảnh tượng cô ấy đóng thế thân ở trường quay vì muốn giúp đỡ diễn viên của mình, bị người ta hãm hại, bị dao cắt chưa? Nghĩ đến những chuyện này chắc hẳn các người đều biết, đương nhiên cũng hiểu, vậy vì sao còn nghi ngờ công sức chuyên môn cô ấy? Bây giờ tôi đối với công sức chuyên môn của các người đưa ra một vài nghi ngờ rồi đấy!” Lộ Nam vẻ mặt lạnh lùng nói.
Một vài phóng viên ở dưới không phục.
“Tổng giám đốc Lộ, cho dù Anne có quan hệ tốt với anh, chuyện lần này là chúng tôi sai nhưng anh cũng không thể nói chuyện quá khó nghe chứ, bao che cũng nên có chừng mực, huống hồ ai biết được quan hệ của hai người là thật hay giả!” Có một nhà báo trẻ không cần mạng mà cố chấp nói lớn tiếng.
Lộ Nam bình tĩnh nhìn anh ta một cái.
“Rất tốt, cậu rất bạo dạn, không giống những con rùa muốn nói nhưng không dám nói. Nếu như cậu muốn biết đáp án như vậy thì hôm nay tôi sẽ nói cho cậu biết, tránh sau này các người biết rồi lại bắt đầu ngụy tạo ra vô số các loại scandal tình dục. Đầu tiên, Cố Niên Thành và Anne chỉ là bạn tốt, điều này các người có thể đi phỏng vấn tổng giám đốc Cố của tập đoàn Vân Thành. Vì vậy người có quan hệ thân thiết không giống bình thường với cô ấy chỉ có một mình tôi. Tôi bênh vực, hơn nữa còn không phải là kiểu bênh vực bình thường, nếu như cô ấy đơn giản chỉ là bạn gái của tôi thì có lẽ tôi cũng không cần thiết phải kích động như vậy. Anh nhà báo này, nếu như cậu muốn biết tôi nói thật hay giả thì vô cùng đơn giản, bởi vì giấy kết hôn của tôi có thể chứng minh tất cả mọi chuyện!” Lộ Nam nói xong khẽ nhếch môi như đang cười trước máy quay.
Anh biết tin tức hôm nay Tô Bắc chắc chắn có thể nhìn thấy.
Anh muốn cho cô nụ cười yên tâm nhất, khiến cô cảm nhận được ấm áp nhiều nhất.
Lộ Nam cười rất ấm áp.
Nhưng người phía dưới thực sự hoảng loạn rồi.
“Cái gì? Giấy chứng nhận kết hôn?”
“Không phải chứ, tổng giám đốc Lộ kết hôn rồi sao?”
“Anh ấy là chàng trai vàng trong làng độc thân ở thành phố Nam Hy đó, hơn nữa còn là người có hàm lượng vàng nhiều nhất nữa, sao có thể chứ!”
“Tổng giám đốc Lộ sẽ không lừa chúng tôi chứ?”
“Chuyện như vậy, ai lại đem ra vui đùa!”
..................
Dưới sân khấu, âm thanh đầy hỗn tạp, nghi ngờ có, kinh ngạc có, tiếc nuối cũng có...
Lộ Nam nhìn thấy mà cũng có chút chấn động.
Những người này sao lại lắm chuyện như vậy chứ, không phải chỉ là tổng giám đốc kết hôn thôi sao!
Lúc đó cũng là anh đi rước dâu đó.
Lộ Nam đợi đám người phía dưới xì xào to nhỏ.
Đợi giọng nói của họ dần nhỏ xuống, anh mới hắng giọng nói.
“Vân Phàm, cho bọn họ xem chứng cứ!” Lộ Nam nói rồi liền cong môi cười.
Vân Phàm lập tức trình chiếu giấy kết hôn của Lộ Nam và Tô Bắc trên màn hình lớn.
Lộ Nam nhìn người trong tấm hình mà không kìm lòng mà nhếch môi cười ấm áp.
“Đây chính là vợ của tôi, tên tiếng anh là Anne, tên tiếng Trung là Tô Bắc! Đây là tin tốt mà tôi nói cho mọi người, cũng coi như là công ba quan hệ của chúng tôi, hy vọng sau này mọi người ít lắm chuyện một chút, quan tâm năng lực của cô ấy nhiều một chút. Tôi thực sự bao che nhưng không phải không biết phân biệt đúng sai. Chỉ cần mọi người hiểu đạo lý thì tôi cũng không dùng đạo lý để nói chuyện với mọi người, buổi họp báo hôm nay đến đây kết thúc, cảm ơn mọi người đã tham dự!” Lộ Nam nhìn xuống phía dưới sân khấu, cười nói.
Lộ Nam nói xong liền quay người rời khỏi.
Đám phóng viên ở dưới vẫn chưa hết kinh ngạc.
Trong lòng họ vô cùng phức tạp.
Chẳng trách Lộ Nam lại dùng cách trực tiếp như vậy để bảo vệ Anne.
Thì ra Anne chính là vợ anh ấy.
Thế này, không biết lại tan vỡ biết bao trái tim của thiếu nữ độc thân nữa.
Tô Noãn nhìn thấy bài báo này liền không chú ý tới hình tượng mà ngồi bệt xuống đất.
Ban đầu cô còn ôm ấp một tia hy vọng tin rằng Lộ Nam chỉ vì muốn thoát khỏi mình nên mới nói anh thích Tô Bắc.
Nhưng bây giờ anh làm tới mức độ như vậy, cô ta còn có thể tiếp tục giả ngốc, tiếp tục lừa bản thân mình sao?
Hiện tại, cô ta bị Lộ Nam và Tô Bắc chèn ép đủ đường, thậm chí ngay cả quân bài uy hiếp họ cũng không có nữa.
Trong lòng Tô Noãn dâng trào lên vô số cảm xúc.
Thất vọng, bất lực, căm hận...
Cô ta muốn khóc nhưng lại không có nước mắt.
Tô Bắc! Tất cả đều tại cô ta!
Cô ta phải giết Tô Bắc!
Mắt Tô Noãn đỏ au nhìn như một kẻ điên vậy.
Đột nhiên chuông điện thoại reo.
Nhìn thấy là Tô Vân Thiên, Tô Noãn liền nghe máy ngay lập tức.
Ba!
Ông ấy nhất định đến giúp mình!
Kết quả, Tô Vân Thiên vừa mở miệng đã chất vấn Tô Noãn.
“Chuyện của Bắc Bắc có phải con làm không? Tiểu Noãn à, rõ ràng con biết người đó là anh rể con, sao con có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Con bảo anh rể con nghĩ thế nào chứ?” Tô Vân Thiên tức giận nói.
Tô Noãn ngây người.
Ba lại gọi đến chất vấn mình, ông ấy gọi điện thoại tới không phải là an ủi mình, không phải vì giúp đỡ mình mà chỉ là bảo vệ Tô Bắc!
Trái tim Tô Noãn sắp tức tới nổ tung rồi.
“Đúng vậy! Ba đoán không sai, tất cả mọi chuyện đều là con làm, là con, con không muốn để Tô Bắc sống yên ổn, nói như vậy ba hài lòng chưa! Con hận ba, nếu như không phải ba đưa ra cách tồi như vậy, nói con không muốn gả cho Lộ Nam thì có thể để Tô Bắc đi. Nếu như không phải cách này thì bây giờ con sớm đã là vợ của Lộ Nam rồi, cô ta dựa vào cái gì, cô ta chỉ là đồ thay thế, cô ta là chị của con gì chứ, Lộ Nam cũng chẳng phải anh rể con, anh ấy vốn dĩ là chồng con mới đúng!” Tâm trạng của Tô Noãn nghe có vẻ vô cùng kích động.
Tô Vân Thiên hơi lo lắng.
“Tiểu Noãn, nếu như chuyện này đã qua rồi thì bây giờ ba cũng không hỏi con nữa. Con về nhà trước được không, mẹ con lo lắng cho con, nếu như ban đầu con đã lựa chọn không gả thì cho dù bây giờ nói gì cũng hết cách rồi. Con nói xem lúc hai đứa nó mới kết hôn chưa có tình cảm, con đi phá hoại hôn nhân của chúng, ba sẽ giúp con nhưng bây giờ quan hệ của hai đứa nó tốt như vậy mà Tiểu Noãn. Con từ bỏ đi, con về nhà đã, nghe ba từ từ nói chuyện với con được không?” Tô Vân Thiên mềm mỏng nói.
Dù sao thì Tô Noãn là đứa con gái ông ta thương yêu nhất.
Nếu như không phải xảy ra mấy chuyện lộn xộn này thì ông cũng không muốn đối xử với con gái mình như vậy.
Nghe Tô Vân Thiên đã nhượng bộ, cô ta liền hít nước mũi.
Nếu như ba đã chịu nhượng bộ rồi thì có phải cô ta vẫn còn cơ hội, xin ông ấy tha thứ.
Hoặc là để ba đi cầu xin Tô Bắc tha cho mình.
Nghĩ tới đây Tô Noãn lòng đầy hy vọng mà mở lời.
“Được, bây giờ con sẽ về nhà, chỉ có điều ba không được tức giận con, nếu như ba còn nổi giận, con chắc chắn sẽ không tha thứ cho ba!” Tô Noãn ấm ức nói.
Tô Vân Thiên gật đầu.
“Được, được, được, chỉ cần con chịu quay về, ba nhất định không nổi giận với con!” Tô Vân Thiên nói.
Lúc này Tô Noãn mới cúp máy rồi đi ra ngoài.
Cô ta tin tưởng ba một lần nữa, giúp cô ta tranh thủ một cơ hội.
Sáng nay, từ khi Lộ Nam rời đi, Tô Bắc luôn cảm thấy ngột ngạt không vui.
Cô mở tivi lên xem một lúc thì cảm thấy rất nhàm chán.
Cô chuyển đi chuyển lại mấy kênh, nhấn đi nhấn lại mấy chục lần, tới cuối cùng vẫn không thích thú nên quay người đi lên lầu.
Cô vẫn nên bơi mấy vòng để tỉnh táo một chút!
Tô Bắc lên lầu bơi mấy vòng ở hồ bơi.
Bây giờ kỹ thuật bơi lội của cô đã rất tốt, có thể đi lại tùy thích ở dưới nước như một chú cá xinh đẹp rồi.
Tô Bắc bơi mệt rồi liền bơi lên bờ.
Vừa xuống lầu, cô kinh ngạc khi nghe thấy tiếng điện thoại kêu liên tục.
Tô Bắc nhíu mày, lẽ nào xảy ra chuyện gì không tốt sao.
Cô đi tới sofa lấy điện thoại lên thì điện thoại không kêu nữa.
Tô Bắc mở điện thoại ra xem.
Rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Có cuộc gọi của Vân Phàm, Cố Thiến Doanh và cả hai cục cưng.
Tô Bắc có chút sững sờ.
Họ đều gọi điện tới làm gì!
Tô Bắc chọn số của Tô Hàn rồi bấm gọi.
Có vẻ như điện thoại vừa đổ chuông Tô Hàn đã nghe máy rồi.
“Mẹ, sao con gọi mẹ không nghe?” Tô Hàn tức giận nói.
Tô Bắc có hơi mệt mỏi nói.
“Mẹ cảm thấy hơi mệt nên lên lầu bơi mấy vòng, con gọi có chuyện gì sao?” Tô Bắc hỏi.
“Mau xem tivi đi, chú Lộ Nam đẹp trai chết đi được, con đoán sau khi buổi trực tiếp này kết thúc, mẹ chỉ có thể xem phát lại thôi, mẹ từ từ mà xem đi, xem xong thì nói cho con biết cảm nghĩ của mẹ nhé!” Tô Hàn nghịch ngợm nói.
Tô Bắc có thể mơ hồ nghe được tiếng cười thích thú của Tô Lẫm.
Cô có thể đoán được đại khái chắc là có chuyện tốt gì rồi, nếu không thì chắc chắn hai đứa nhóc này sẽ không vui như vậy.
Tô Bắc vừa nói đồng ý với Tô Hàn vừa mở tivi lên.
Vận may của cô tốt thật, gần như vừa mở ra đã nhìn thấy Lộ Nam xuất hiện, định mở cuộc họp báo với truyền thông.
Lộ Nam vốn chẳng kiêng nể suy nghĩ của bất cứ ai, một lòng một dạ muốn bảo vệ mình.
Anh nói.
Người đàn ông cô hôn chính là anh.
Anh còn nói.
Tất cả của cô đều là cô nỗ lực giành được.
Cuối cùng anh nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!