Nghĩ đến đây, Tô Noãn nhanh chóng thu lại điện thoại, lái xe đi đến ngôi biệt thự của nhà cô.
Chỉ cần tìm ba thì ba sẽ giúp cô, vậy thì cô sẽ có cơ hội thôi.
Khi Tô Noãn lái xe đi về hướng ngôi biệt thự của nhà họ Tô thì Tô Bắc và Lộ Nam lúc này đang ngồi trong quán ăn ở công ty để ăn cơm.
Lộ Nam nhìn người Tô Bắc với vẻ mặt buồn bã đang ngồi trước mặt mình.
Anh không biết cách nào để mở lời.
“Bắc Bắc, không phải anh nói em rằng chuyện của Cố Thiến Doanh em hãy đợi thêm hai ngày hay sao? Em đừng có lo lắng nữa mà, tin tưởng anh, đến lúc đó khi chúng ta đã công bố chân tướng câu chuyện đến với mọi người thì nhất định hiệu quả sẽ lớn hơn hiện tại rất nhiều đó!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc khẽ lắc đầu.
“Không phải là em nghĩ về chuyện đó, em lúc này đang sợ Tô Noãn đang làm ra chuyện tồi tệ nào đó, mặc dù em nói là không hề quan tâm nhưng nếu thực sự xảy ra chuyện gì, làm cho em không thể nào không thỏa hiệp thì em nên làm thế nào đây? Mỗi lần mà em chịu thỏa hiệp cô ta sẽ hết lần này đến lần khác mà đâm sau lưng em, lúc này em thực sự không biết được rằng rốt cuộc em phải làm thế nào!” Tâm trạng của Tô Bắc có chút buồn bã lo âu.
Tại sao chị em nhà người khác đều có thể thân thiết thương yêu mà cô lại không thể.
Cô lúc nào cũng luôn phải trong tư thế chuẩn bị tinh thần để phòng bị lại những kế hoạch mưu hại của Tô Noãn đến với mình.
Có lúc cô chợt nghĩ đến thì cũng cảm thấy đủ mệt mỏi rồi.
Rõ ràng là quan hệ máu mủ ruột thịt, nhưng lại muốn chém giết lẫn nhau.
Thật đúng là một trò cười mà.
Lộ Nam không ngừng cảm thấy thương xót khi nhìn nét mặt của Tô Bắc như vậy.
Anh đột nhiên nhón người dậy, đưa tay sang xoa đầu cô.
“Ngốc ạ, là do tính cách của Tô Noãn thực sự là có vấn đề, nhưng ba của em lại rất một mực yêu thương cô ta, cho nên, mỗi lần cô ta xảy ra chuyện gì, thì em đều phải gánh chịu, thực ra, cái này anh cũng có thể hiểu được, họ có lẽ là tự cho mình là lão đại, điều này là điều mà một người chị như em nên làm, sau khi em về nước, họ luôn không vô duyên vô cớ gì mà tìm đến em để gây phiền phức nữa đúng không? vậy thì có thể rõ rồi, họ cõ lẽ vẫn nghĩ đến một chút tình cảm ruột thịt đó, vậy nên em không cần buồn nữa đâu, Tô Noãn phát điên thì hãy để cô ta phát điên một mình đi, nếu có làm ra chuyện gì thì vẫn còn có anh ở đây mà!” Lộ Nam nghiêm túc nói,
Câu nói “vẫn còn có anh ở đây mà!” của Lộ Nam làm cho cô cảm thấy tâm trạng của mình đã được giải tỏa đi rất nhiều.
Cô nhìn về phía Lộ Nam một cách cảm động.
Đúng rồi, bất luận là xảy ra chuyện gì thì cô vẫn còn có Lộ Nam cơ mà!
Lộ Nam từ đầu đến cuối đều là người mà cô có thể dựa vào, chỉ có điều, nếu là câu chuyện hai đứa con của mình bị lộ ra thì sao?
Cô sợ, thật sự là rất sợ Lộ Nam sẽ không chấp nhận, nhà họ Lộ cũng sẽ không chấp nhận điều này.
Khi hai người họ chưa yêu nhau thì cô luôn nghĩ một cách vô cùng phóng khoáng về chuyện này.
Nếu có ai đó phát hiện ra thì cô chỉ cần quay người bỏ đi là được rồi!
Nhưng, hiện tại cô đã thật lòng thật dạ yêu anh ấy nên không thể bỏ đi mà không cần băn khoăn hay lo nghĩ điều gì như vậy nữa.
Vì yêu nên cô mới phải thậm thà thậm thụt như vậy.
Tô Bắc nhìn Lộ Nam gật đầu một cách nặng nề.
“Vâng, em biết rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì em cũng đều có anh!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam gật đầu và mỉm cười.
“Đúng rồi, em có anh!” Lộ Nam nghiêm túc nói.
Tô Bắc khẽ mỉm cười, đưa tay cầm lấy bàn tay của Lộ Nam.
Bàn tay của hai người đều được nắm chặt với nhau.
Tô Noãn sau khi đi ra khỏi khu nhà của mình thì phi như bay đến ngôi biệt thự của nhà mình.
Cô đi vào bên trong ngôi biệt thự, ông Tô Vân Thiên và bà Vân Cẩm đang ngồi trò chuyện với nhau trên ghế sofa.
Tô Noãn vừa vào đến nhà thì liền kéo lấy cánh tay của ông Tô Vân Thiên.
“Ba ơi, con có chuyện muốn tìm ba, chúng ta đến phòng đọc sách nói chuyện được không?” Cô ta kéo lấy cánh tay của ông Tô Vân Thiên, nhìn dáng vẻ giống như đang chuẩn bị khóc đến nơi rồi vậy.
Tô Vân Thiên cau mày, đứng dậy, đi theo Tô Noãn lên trên lầu.
Vừa đi vào phòng đọc sách thì Tô Noãn liền quỳ gối xuống trước mặt ông Tô Vân Thiên.
“Ba ơi, lần này ba nhất định phải cứu con, nếu ba không cứu con thì con sẽ xong đời luôn đó, Lộ Nam lại muốn đuổi con ra khỏi giới giải trí này rồi, nhất định là do nghe chị Tô Bắc xúi bậy, ba ơi, ba không thể không quan tâm đến con, lần trước chi Tô Bắc đã nghe lời ba mà, lần này, chị ấy cũng nhất định sẽ nghe lời ba thôi!” Tô Noãn nói, từng giọt nước mắt theo nhau rơi xuống.
Ông Tô Vân Thiên chưa kịp hiểu ra chuyện gì đang xảy ra vào lúc này.
Ông chau mày nhìn Tô Noãn.
“Tiểu Noãn, con đang nói gì vậy, lần này không phải ba đã bỏ tiền của mình ra để con có thể tham gia vào đoàn phim của Cố Thiến Doanh hay sao? Chỉ cần con cố gắng thì nhất định có thể hồi phục lại vị trí của mình trong giới giải trí này mà, con hãy kiên nhẫn đi từng bước một thôi đừng có nghĩ rằng bước một bước mà có thể lên trời được, ba đã nói với con nhiều lần như vậy rồi mà, sao con lại không nghe lời ba vậy!” Tô Noãn có chút tức giận nói.
Tô Noãn khóc nấc lên.
“Ba ơi, ba căn bản là đang không hiểu rõ ràng chuyện gì đang xảy ra vào lúc này, hiện tại con lại bị đẩy ra khỏi đoàn phim là do Lộ Nam làm, bộ phim này là do anh ấy đầu tư, ngoài anh ấy ra, không có ai lại có khả năng làm được chuyện như vậy đâu ạ, ba ơi, giờ đây chỉ có ba mới có thể cứu được con thôi, con cầu xin ba mà, ba không thể mặc kệ con mà không quan tâm được, ba hãy đi nói với chị Tô Bắc để chị ấy tha cho con được không!” Tô Bắc với gương mặt hối lỗi, đau khổ giống như là muốn đi chết đến nơi rồi vậy.
Ông Tô Vân Thiên không thể kìm lòng mà thở dài.
“Tại sao con lại bị đuổi ra khỏi đoàn phim vậy, con rốt cuộc đã làm ra chuyện gì, nói ra đi! Để cha còn nắm được tình hình chứ!” Ông Tô Vân Thiên nghiêm khắc nhìn Tô Noãn.
Ông hiện giờ lại trở thành nơi để cho Tô Noãn có thể cầu cứu rồi.
Năm năm trước, ông ghét bỏ Tô Bắc vì cô đã làm bại hoại gia phong của nhà họ Tô nên ông đã đuổi cô ra khỏi nhà.
Hiện tại, tất cả những điều mà Tô Noãn làm sớm đã vượt qua giới hạn của ông, ông vì quá yêu thương con gái của mình mà hết lần này đến lần khác không nỡ trách phạt cô.
Ông hết lần này đến lần khác hạ giọng đến cầu xin Tô Bắc, thậm chí là vô liêm sỉ đến nỗi đi uy hiếp Tô Bắc.
Người cha như ông, thật sự là quá thất bại rồi!
Tô Noãn nghe thấy câu hỏi của ba mình thì tưởng rằng ông sẽ giống như trước kia dễ dàng mềm lòng như vậy.
Cô ta vội vàng mở lời.
“Là thế này ạ, con cũng chỉ là đã quen với trợ lý nghệ sĩ của Tô Bắc là Tiểu Lam từ trước, khi trước con đã giúp cô ấy, kết quả thì chị Tô Bắc lại nghi ngờ Tiểu Lam chính là gián điệp mà con đã sắp xếp đến ở bên cạnh Cố Thiến Doanh, nên chị ấy mới đối xử với con như vậy, con thật sự không có làm gì mà, ba ơi, ba hãy giúp con!” Tô Noãn cố ý sửa đổi đi sự thật.
Ông Tô Vân Thiên nhướn đôi lông mày lên cao.
Tô Noãn là con gái của ông, tính cách của cô ta rất ngang ngược và hung hăng,
Lúc trước, cô ta từng là một “chị đại” trong giới giải trí nhưng hiện tại Cố Thiến Doanh lại nổi tiếng như vậy nên cô đã bị đẩy lùi xuống, vậy mà cô ta lại có thể nuốt trôi được cục tức này thì cũng thật kỳ lạ!
Sự việc nhất định là không giống với những gì cô nói.
Nếu cô có quen biết với Tiểu Lam mà làm ra chuyện thế này thì là cô đã cố ý muốn hại Cố Thiến Doanh.
Nghĩ đến đây, ông Tô Vân Thiên bất chợt cảm thấy rùng mình.
Ông gần đây nghe thấy mọi người nói Cố Thiến Doanh được hai người là Cố Niên Thành và Lộ Nam nâng đỡ và bảo vệ để có thể phát triển được trong giới giải trí,
Nghe nói cô gái đó là thiên kim tiểu thư của nhà họ Cố, gia cảnh cũng không phải là tầm thường.
Đứa con gái này của ông, nếu không dạy dỗ cho cô một bài học thì cô có thể sẽ làm ra bất cứ chuyện gì khác.
Nghĩ đến đây, ông Tô Vân Thiên với gương mặt lạnh lùng không quan tâm đến Tô Noãn đang quỳ dưới đất.
Ông đi đến và ngồi xuống chiếc ghế trong phòng, sau đó ông mới mở lời.
“Nếu đã không có năng lực thì cũng đừng nên làm mấy chuyện không có gì vẻ vang như vậy nữa, mỗi lần làm xong mọi chuyện rồi thì mới đến đây cầu xin ba giúp con dọn dẹp lại tàn cuộc, lần này, ba sẽ nói rõ ràng cho con nghe là ba sẽ không quan tâm đến chuyện này nữa, chuyện của con gây ra thì con hãy tự mình suy nghĩ và kiểm điểm lại, đừng có chạy lung tung như vậy nữa, đợi thời gian này qua đi, ba sẽ xem xét là có thể giúp con quay lại giới giải trí được nữa hay không, còn chuyện đi cầu cứu chị của con, thì con không cần nghĩ nữa, con hết lần này đến lần khác làm ba mất mặt như vậy, đi cầu xin chị con, con đang nghĩ thế nào vậy, hoàn cảnh của ba hiện tại như thế nào con đã từng nghĩ qua hay chưa?” Cố Vân Thiên tức giận nói.
Ngữ khí của ông rất nghiêm túc và khắc nghiệt.
Tô Noãn hoàn toàn ngây người.
Ý của ba là sẽ không quản đến chuyện của cô nữa hay sao?
Lẽ nào, ông ấy đã cảm thấy hết sức thất vọng với cô rồi, hiện tại những hi vọng của ông đều đặt hết vào Tô Bắc rồi?
Tô Noãn nhất thời cảm thấy có chút căm phẫn.
“Ba, sao ba lại có thể đối xử với con như vậy ạ, ba chỉ yêu tiền tài và thể diện của mình thôi, đã có một lúc nào mà ba đã thật sự yêu thương con, nếu ba yêu thương con thì ba nên giúp đỡ con chứ, chị gái cái gì chứ, con mới không cần người chị gái như vậy, chị ta là cái thá gì mà lại có thể làm chị của con!” Tô Noãn tuyệt vọng hét lớn.
Trong khoảnh khắc Tô Vân Thiên trừng to đôi mắt vì tức giận, ông đi đến trước mặt Tô Noãn không một chút lưu tình cho cô một cái bạt tai.
“M.ất d.ạy, con đang nói linh tinh cái gì vậy, cứ coi là ba yêu tiền thì khi con xảy ra chuyện, không phải là ba cũng sẽ cố hết sức để dùng tiền dập tắt hết mọi chuyện hay sao, Tô Bắc là chị gái ruột của con, cứ coi như là Tô Bắc đã làm sai thì ba là trưởng bối nên ba cũng có thể mắng mỏ chị ấy, người ngoài cũng có thể chửi mắng Tô Bắc vì bọn họ không có bất cứ quan hệ nào với Tô Bắc của và cũng chỉ là mắng chửi ngoài miệng mà thôi. Nhưng con làm sao có thể nói chị gái của con như vậy chứ? Tô Bắc là chị ruột của con cơ mà!” Tô Vân Thiên nổi giận đùng đùng nói.
Tô Noãn đứng bật dậy.
Cô ta gào thét về phía ông Tô Vân Thiên.
“Con không thèm có người chị như vậy!” Cô ta nói xong thì kéo cách cửa phòng đọc sách, chạy ra bên ngoài.
Cô ta vừa chạy vừa khóc, nhưng cô tuyệt đối không thể nghĩ được ra tại sao Tô Vân Thiên lúc này lại có thể bênh vực Tô Bắc đến như vậy.
Lúc trước, ông chưa từng như vậy.
Ba luôn không muốn nói chuyện với Tô Bắc, còn cô cũng luôn biết điều đó, cho nên thời gian trước mỗi khi cô mưu hại Tô Bắc thì đều có thể đạt được thành công.
Nhưng hiện tại tại sao lại biến thành như thế này rồi.
Tô Noãn càng nghĩ lại càng cảm thấy căm phẫn.
Cô ta vừa về đến nhà thì lập tức chạy vào phòng đọc sách, cô ta gửi tất cả những thông tin tiết lộ những chuyện liên quan đến Tô Bắc cho mấy vị nhà báo mà cô đã quen thuộc.
Ngày mai trong bản tin trang nhất của trang báo giải trí nhất định sẽ đặc sắc lắm đây!
Khi Tô Noãn nghĩ đến biểu cảm mà Tô Bắc nhìn thấy những thứ này thì cảm thấy vô cùng kích thích.
Cô ta đã không nương tay cho mình thì mình cũng không cần phải nương tay với cô ta!
Sau khi Tô Noãn làm xong mọi việc thì nằm xuống giường.
Lần này, cho dù mọi thứ của cô ta có kết thúc thì cô cũng phải khiến cho Tô Bắc thân bại danh liệt.
Tô Noãn từ đầu đến cuối đều không tin rằng Lộ Nam sẽ đứng ra để giúp Tô Bắc giải thích mọi chuyện.
Nếu Lộ Nam không giải thích điều gì vậy thì Tô Bắc sau này đừng mơ là có thể yên ổn.
Sau đó Tô Noãn chìm vào giấc ngủ trưa.
Buổi chiều, cô ta tỉnh dậy trang điểm theo một phong cách vô cùng tinh tế và vội vàng đi tìm Lộ Nam.
Lộ Nam ở trong trái tim của cô ta luôn giống như một vật gì đó có thể nhìn được nhưng lại không thể chạm tới được.
Nhưng, hiện tại cô ta đã thành ra dáng vẻ thế này nên cô ta cũng không thể nghĩ ngợi quá nhiều thứ nữa.
Lần này, cô ta nhất định sẽ cố gắng tiếp cận được anh ấy bằng bất cứ giá nào.
Dù có phải tan xương nát thịt cô ta cũng không hề sợ hãi.
Tô Noãn đến tập đoàn Thịnh Thế.
Cô ta ưỡn ngực ngẩng cao đầu tiến đến bàn tiếp tân.
“Tôi muốn gặp giám đốc, làm phiền cô thông báo giúp tôi!” Tô Noãn nói.
Người nhân viên tiếp tân ngẩng đầu nhìn cô ta, sau đó thì liền bất ngờ nói.
“Chị Anne, chị muốn tìm giám đốc thì cứ đi thẳng đến phòng giám đốc là được mà!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!