Tô Noãn nghĩ lại, lần đó khi ba giúp cô đã từng nói qua là sẽ là lần cuối cùng ông ấy giúp cô.
Khi trước cô đã làm rất nhiều việc, ba cô đều biết cả!
Thời gian này Tô Noãn cảm giác mình như đang ngồi trên đống lửa vậy.
Nếu gọi cho ba để cầu cứu ông giúp cô tìm ra Tô Bắc.
Nhưng làm thế này thì cũng không thể được, lúc này cô nhất định phải tìm ra cách để làm cho Tô Bắc cuống cuồng tay chân lên mới được!
Không phải cô ta muốn cấm cô diễn hay sao?
Vậy thì cô……sẽ tiết lộ ra toàn bộ thân phận của cô ta!
Đối với cô mà nói, việc Tô Bắc là vợ của Lộ Nam đã là một vết dao rạch nát trái tim cô.
Nhưng, đối với mọi người mà nói, Tô Bắc đã giấu kín chuyện bản thân mình đã kết hôn bao nhiêu lâu như vậy nhưng một khi chuyện này bị bại lộ ra sẽ tạo thành một sự bùng nổ lớn đây.
Chỉ có điều, cô tuyệt đối không thể tự mình nói ra chuyện này, mà cô sẽ giăng mồi nhử cho đám phóng viên, rồi để họ tự mình đi khai thác thông tin.
Như vậy, có thể sẽ làm hao tốn nhiều thời gian của cô ta hơn.
Nghĩ đến đây, Tô Noãn lập tức nghĩ đến Diệp Nhiễm.
Diệp Nhiễm là người cũng có ác ý với Tô Bắc nên trong tay cô ta có lẽ cũng sẽ có những thông tin hữu ích, lần này cô phải làm cho Tô Bắc mất cả chì lẫn chài.
Mọi người đều nói, lần đó sau khi Diệp Nhiễm trốn chạy khỏi phim trường thì đã mất tích hoàn toàn rồi.
Giống như đã bốc hơi vậy.
Nhưng, không phải ai cũng biết, Diệp Nhiễm đã bị cô ta giấu ở dưới tầng hầm của ngôi nhà của mình.
Cô ta không sống chung với ba của mình.
Có khi cách một khoảng thời gian thì cô ta mới quay về nhà một chuyến.
Sau khi cô ta giúp Diệp Nhiễm trốn thoát ra khỏi phim trường thì cô taluôn cảm thấy lo sợ rằng Lộ Nam sẽ tìm ra Diệp Nhiễm.
Đến lúc đó, những việc mà cô ta đã làm đều sẽ bị bại lộ hoàn toàn.
Cho nên, khi Diệp Nhiễm lần đầu tiên âm thầm liên lạc với cô ta thì cô ta liền nghĩ cách để giấu Diệp Nhiễm trong nhà của mình.
Cho dù như Lộ Nam muốn đi tìm thì cũng không thể nào tìm ra.
Dẫu sao, thời gian này Diệp Nhiễm luôn sống ở dưới chiếc phòng ở tầng hầm.
Ở trong chiếc phòng đó cô ta có lắp đặt một cái tủ lạnh và một máy nước uống đủ để cho Diệp Nhiễm có thể sống một thời gian.
Chỉ cần trải qua giai đoạn này thì để Diệp Nhiễm rời đi thì cũng không muộn mà.
Chỉ có điều, lần này Tô Bắc lại ép cô ta đến tận cùng như vậy thì cũng coi như là Tô Bắc đã không biết rõ đối thủ của mình là ai rồi!
Tô Noãn lái xe rất nhanh để đi về nhà.
Trên đường thì Ngọc Lâm gọi điện thoại tới.
Tô Noãn nghĩ rất lâu cuối cùng vẫn là ấn nút nghe.
“Alo, sao vậy?” Tô Noãn hỏi.
Trong lòng cô rốt cuộc là đã có chút sốt ruột nên giọng điệu có chút khó chịu.
Ngọc Lâm lập tức có chút nóng giận.
“Alo, Tô Noãn, cô nổi nóng với tôi cái gì cơ chứ, là cô không có năng lực nên mới bị đoàn làm phim đuổi, hà cớ gì cô lại muốn đem cơn tức này đổ lên đầu tôi?” Ngọc Lâm tức giận nói.
Tô Noãn không muốn tranh luận với cô ta về vấn đề này.
“Ngọc Lâm, cô có chuyện gì không? Nếu không có chuyện gì thì tôi tắt máy đây, nếu cô gọi đến để thêm dầu vào lửa thì tôi khuyên cô nên thu lại đi, cô vẻ ngoài tỏ ra là bạn thân tốt của Lộ Tây Tây nhưng đằng sau lại là một con người với cái bụng đầy dao găm, nếu tôi nói điều này cho Lộ Nam thì cô cảm thấy cô còn có thể tiếp tục yên ổn làm việc ở trong cái đoàn phim đó không? Cho nên, cô cũng chỉ là chó rồi chê mèo lắm lông thôi và nếu cô muốn giảng đạo lí thì cô cũng đang tìm sai người rồi đấy, tôi không hề cần một người cô như cô dạy dỗ tôi, cô cũng không nhất thiết phải ở đây nói mấy cái thứ xàm xí đó với tôi, còn nữa nếu cô đang nghĩ rằng tôi đang chặt cá chém thớt thì cũng không đúng đâu, nếu cô là người thông minh thì có lẽ nên biết tâm trạng của tôi không tốt, giọng điệu dĩ nhiên là cũng sẽ không thể tốt đẹp được, cho nên cô đừng có mà chọc ngoáy như vậy!” Tô Noãn nói rất nhanh, ngữ điệu cũng không hề tốt đẹp một chút nào.
Sắc mặt của Ngọc Lâm chợt biến đổi.
“Là thế này, tôi gọi đến là không có bất cứ ý gì khác, tôi cũng biết tâm trạng của cô không tốt, nhưng kế hoạnh của chúng ta đã bàn bạc rất lâu vào hôm qua, cuối cùng tại sao cô lại không thực hiện theo kế hoạch đã bàn, vậy thì hiện tại cô cũng nên cho tôi một cái lí do thích đáng chứ!” Giọng nói của Ngọc Lâm dường như có chút tức giận.
“Cô muốn lí do đúng không? Nếu cô đã muốn như vậy thì tôi cũng nói luôn cho cô nghe, rằng hôm đó Tô Bắc đã đến và đứng trước mặt tôi, lớn tiếng kêu tên tôi một cách rõ ràng, cô cảm thấy là tôi có nên tiếp tục đi đâm vào người ta không? Trừ khi đầu tôi có vấn đề thì mới làm như vậy thôi! Được rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều nữa, tôi còn có việc bận, vậy nhé, tắt đây!” Tô Noãn nói một cách vội vã.
Ngọc Lâm dường như có thể nhận ra được rằng cô ta đang muốn tắt máy thì vội vàng mở lời.
“Chờ đó, Tô Noãn, cô đừng tắt máy nhanh như vậy! Tôi còn có chuyện muốn nói với cô, tuy chuyện lần này đã thất bại nhưng cũng không phải là do trách nhiệm của cô, vậy thì lúc nào đó chúng ta hãy gặp mặt để bàn bạc về kế hoạch tiếp theo được không? Dẫu sao, đây cũng là một cơ hội hiếm có, một mũi tên đâm trúng hai đích, có thể đồng thời nhổ được hai cái gai trong mắt, còn có thể làm cho cô thuận lợi gả cho Lộ Nam!” Ngọc Lâm dường như đang muốn thăm dò Tô Noãn.
Tô Noãn quan sát con đường phía trước cau mày nói.
“Ngọc Lâm, cô nói nghe cũng hay thật đó, gả cho Lộ Nam thì đó cũng chỉ là kết quả xảy ra khi kế hoạch được thuận lợi, nhưng trong điều kiện này có thuận lợi hay không thì cũng chưa thể biết chắc được, hơn nữa, cô nói những lời này cũng có vấn đề chuyên môn nhất định nữa, chỉ là tôi không muốn đâm chọc vào nó mà thôi, nhưng nó cũng không hoàn toàn nói là do Tô Noãn tôi ngu được. Còn nữa, Ngọc Lâm, cô và Lộ Nam đã làm ra vụ lùm xùm đó, tôi lấy thông tin từ những người phóng viên thì biết được là cô cũng thích Lộ Nam, vậy thì tại sao cô lại tích cực đẩy Lộ Nam cho tôi vậy, tôi hoàn toàn là có nguyên do để nghi ngờ rằng mục đích của cô không hề chỉ đơn thuần như vậy, và còn chuyện khác nữa, chúng ta vốn dĩ cũng không nhất thiết phải chuyện trò với nhau, hơn nữa hiện tại tôi cũng không có thời gian, hi vọng cô đừng có làm phiền tôi nữa!” Tô Noãn nói xong, thì không cho Ngọc Lâm có cơ hội nói thêm một câu nào nữa thì đã tắt máy.
Khi chiếc điện thoại lại một lần nữa reo lên thì Tô Noãn đã rất tức giận mà thở dài một tiếng sau đó thì trực tiếp tắt đi.
Cô ta lái xe đi vào ngôi nhà tư nhân của mình, đỗ chiếc xe vào trong gara sau đó thì chạy nhanh lên lầu.
Khi Tô Noãn đi xuống căn phòng ở dưới tầng hầm thì phát hiện Diệp Nhiễm đang ăn cơm.
Tô Noãn nhanh chóng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Diệp Nhiễm.
Cô ta tức giận nhìn thẳng về phía Diệp Nhiễm.
“Đến cái lúc nào rồi mà còn có tâm trí để ăn cơm cơ chứ!” Tô Noãn tức giận nói.
Diệp Nhiễm ngỡ ngàng ngẩng đầu nhìn cô một cái.
“Sao vậy? Hiện tại những việc ở ngoài kia xảy ra như thế nào tôi đều không biết gì cả, nên tôi đói thì tại sao tôi lại không thể ăn cơm chứ!” Diệp Nhiễm vô tội nói.
Tô Noãn có chút tức giận nhưng nghe những lời của cô ta thì có chút hợp lí.
Cô ta bất lực nhìn Diệp Nhiễm.
“Được thôi, nếu cô chưa biết, vậy thì tôi nói cho cô nghe, ngày hôm qua, tôi và Ngọc Lâm có bàn tính với nhau, vốn dĩ là muốn thủ tiêu Lộ Tây Tây, kết quả lại bị Tô Bắc chen ngang, cô ta cảnh cáo tôi, không được gây tổn hại tới Lộ Tây Tây, được thôi, cô ta nói những lời này tôi cũng có thể chấp thuận, nhưng sau đó tôi lại không thể nuốt trôi được cục tức này nên đã gửi đi hình ảnh của Cố Thiến Doanh cho người ta để họ phát tán nói ra ngoài, ai biết được, Tô Bắc lại thần thông quảng đại, điều tra ra được Tiểu Lam là gián điệp, Tiểu Lam hiện tại cũng không biết đang ở đâu nữa, Tô Bắc đã kêu Lộ Nam đuổi tôi ra khỏi bộ phim hiện tại mà tôi tham gia, mặc dù tôi tức giận nhưng tôi cũng cảm thấy thật tồi tệ vì mãi không thể làm cho Tô Bắc sống không được yên ổn, tôi biết, cô cũng hận Tô Bắc, nên lần này nhất định phải làm cho cô ta cuống tay cuống chân lên, tốt nhất thì không lên phản bác lại được nữa!” Tô Noãn hung tợn nói.
Diệp Nhiễm chau mày.
“Nếu cô muốn tôi thu thập tài liệu để đưa cho cô thì cũng không phải là không thể, chỉ có điều, tôi thực sự muốn biết, tại sao cô lại muốn đối phó với Lộ Tây Tây, cô ta hình như là không đụng đến cô cơ mà, hơn nữa, quan hệ giữa Lộ Tây Tây và Ngọc Lâm không phải là rất tốt hay sao! Tại sao cô lại bắt tay với Ngọc Lâm vậy?” Diệp Nhiễm không hiểu hỏi.
Tô Noãn cạn lời nhìn cô ta.
“Diệp Nhiễm, cô có thể nắm được trọng điểm vấn đề không? Trọng điểm của vấn đề đâu phải là cái này đâu, hiện tại thì nó chính là việc tôi muốn cô đưa những tin đồn cũng như thông tin, hay cả những thông tin tiêu cực liên quan đến Tô Bắc mà cô biết giao lại cho tôi, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà thôi mà, cô có hiểu không? Còn cái chuyện mà cô hỏi nó thực sự rất phức tạp, có thời gian thì tôi sẽ nói cho cô nghe!” Tô Noãn qua quýt nói.
Diệp Nhiễm cũng có thể nhìn ra được Tô Noãn không hề muốn nói cho cô nghe vấn đề này.
Nhưng hiện tại cô đang sống ở đây, ăn dầm nằm dề đều là do Tô Noãn chu cấp, nếu giờ Tô Noãn sụp đổ thì không phải là sẽ không thế tiếp tục cung cấp được mọi thứ cho cô được nữa hay sao?
Còn vấn đề mà cô hỏi khi nãy, cô cũng chỉ là do tò mò mà thôi, biết hoặc không biết thì cũng giống nhau cả thôi.
Hơn nữa, cô đối với Tô Bắc cũng là sự hận thù sâu sắc đến tận xương.
Nếu hai người họ cùng có chung mục tiêu.
Vậy thì cô sẽ không còn có lí do nào khác mà không giúp Tô Noãn cả.
“Được, trong điện thoại của tôi có chụp trộm hình ảnh của Lộ Nam và Tô Bắc, mấy bức ảnh đó ghi lại khoảnh khắc thân mật của hai người, còn có một số tại liệu liên quan đến cô ta, đợi một chút rồi tôi sẽ giao lại toàn bộ cho cô!” Diêp Nhiễm nói.
Ánh mắt của Diệp Nhiễm không chút tốt lành khi nhìn về phía Tô Noãn.
“Hiện tại cô gửi cho tôi luôn đi, gửi xong rồi thì cô hẵng ăn cơm tiếp, tôi vẫn chưa nói cho cô nghe nhỉ, vị trí của tôi trong chuyện lần này bị động đến thế nào, Lộ Nam hiện tại đang quyết tâm “dìm chết” tôi, tôi không tin anh ấy lại có thể vô vị như vậy, nhất định là do Tô Bắc đã kêu anh ấy phải làm như vậy!” Tô Bắc nói một cách vội vã.
Trong những câu từ của cô nói ra đều có ý là muốn biện minh cho Lộ Nam.
Diệp Nhiễm dường như có thể nhận ra, mấy năm trước, cô ta cũng một lòng một dạ biện minh cho Lý Vân Khải, anh ta mặc dù đã phản bội Tô Bắc và qua lại với Tô Bắc nhưng cô ta vẫn luôn hi vọng viển vông rằng anh ta sẽ chuyển tâm chuyển ý đến với cô ta.
Kết quả cuối cùng thì cũng chỉ là những trò cười mà thôi.
Diệp Nhiễm nghĩ đến đây thì liền đứng dậy.
Cô ta đi đến chiếc giường và với lấy chiếc điện thoại của mình.
“Được thôi, ngay bây giờ tôi sẽ gửi cho cô, hi vọng có thể giúp cô được phần nào!” Diệp Nhiễm nói.
Tô Noãn gật đầu liên tiếp.
“Có thể được có thể được mà, nhất định là có thể giúp được tôi!” Tô Noãn rất nhanh phản ứng lại.
Diệp Nhiễm cũng có thể nhận ra Tô Noãn thực sự lúc này đang có một chút cảm giác của việc có bệnh mới lo tìm thầy.
“Được thôi, tôi sẽ dùng wechat để gửi thẳng cho cô!” Diệp Nhiễm nói xong thì động tác cũng dần trở lên nhanh nhẹn hơn,
Tô Noãn đã nhận được những thông tin liến quan đến Tô Bắc cũng như những bức ảnh hôn hít của Lộ Nam và Tô Bắc ở dưới gara ô tô dưới tầng hầm, cô ta phấn kích đến nhảy cẫng cả lên.
“Diệp Nhiễm, cảm ơn cô, hiện tại tôi phải đi đây, cô cứ ăn cơm đi nhé!” Nói xong, Tô Noãn liền cầm chiếc điện thoại và chạy ra ngoài với tâm trạng cực kỳ hứng thú.
Diệp Nhiễm nhìn thấy bóng lưng phía sau của cô ta thì nhịn không nổi mà lắc đầu bất lực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!