Tô Bắc khẽ gật đầu.
“Thôi được rồi, đợi em về rồi nói nhé! Em tắt máy đây, anh làm việc tiếp đi nhé!” Tô Bắc nói xong thì tắt máy.
Trên đường, cô không ngừng suy nghĩ hoàn thiện kế hoạch của mình.
Giữa đoạn đường, cô còn nhận được cuộc điện thoại của Cố Thiến Doanh.
Cô ấy nói rằng vệ sĩ đã đến đưa cô ấy đi ra khỏi cửa và đang ngồi trên xe rồi nên kêu Tô Bắc không cần phải lo lắng nữa.
Tô Bắc tắt máy, sau đó thì nghĩ lại mọi hành hộng mà Tiểu Lam đã làm, cô đã quyết tâm lần này phải làm cho Tô Noãn rút khỏi nghành giải trí nếu không thì cô sẽ không còn là Tô Bắc nữa.
Giới showbiz này vốn dĩ là nơi rất khắc nghiệt.
Nếu lần này cô lại rộng lượng bỏ qua cho Tô Noãn, thì ai biết được rằng Tô Noãn sẽ biết điều hơn hay là càng ngày càng táo tợn hơn.
Nếu đã như vậy thì cô cũng không cần thiết phải cho cô ta thêm cơ hội nữa.
Đến nỗi giờ này nếu có ba của cô là Tô Vân Thiên ra mặt thì cũng không có cách nào để giải quyết được chuyện này cho cô ta.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Tô Bắc càng trở lên kiên định hơn.
Cô đi lên lầu, đến công ty Giải trí Tinh Không.
Khi cô vừa mở cánh cửa thì nhìn thấy Lộ Nam đang ngồi ở trong văn phòng để đợi cô!
Tô Bắc để chiếc túi xách xuống ghế sau đó thì ngồi xuống vị trí đối diện với Lộ Nam.
“Sao anh lại đi xuống đây rồi! Anh nên cẩn thận hơn một chút chứ, anh không sợ người khác sẽ đồn thổi linh tinh à!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam mỉm cười nhìn Tô Bắc.
“Anh là tổng giám đốc của tập đoàn, bình thường đến để quan tâm một chút nhân viên quan trọng của công ty thôi mà, sẽ không có vấn đề gì đâu!” Lộ Nam cười nói.
Gương mặt của Tô Bắc có chút không được tự nhiên.
“Còn nói nhân viên quan trọng nữa, anh còn có thể nói rõ ràng đến vậy luôn cơ à! Thôi nếu đã đến đây rồi vậy thì em sẽ nói cho anh nghe kế hoạch của em!” Tô Bắc nói với giọng điệu vội vàng.
Lộ Nam gật đầu.
“Ừm, em nói đi, anh đang nghe rồi đây!” Lộ Nam nhìn Tô Bắc nghiêm túc nói.
Tô Bắc hắng giọng nói.
“Là thế này, khi trước có rất nhiều việc chúng ta đều nghi ngờ rằng là có gián điệp và kỳ thực cảm giác của chúng ta đã đúng!” Tô Bắc nhìn thẳng vào mắt Lộ Nam, thận trọng nói.
“Là Tiểu Lam!” Giọng điệu của Lộ Nam vô cùng khẳng định.
Tô Bắc gật đầu.
“Không sai, chính là cô ta! Cô ta kỳ thực là người của Tô Noãn, đúng như những gì mà anh đã điều tra, hầu như là cô ta vì muốn báo cáo lại cho Tô Noãn nghe nên mới khăng khăng một mực như vậy, thông tin của chúng ta đều được chuyển cho Tô Noãn, có thể Tô Noãn sợ mình hành động lộ liễu sẽ khiến cho chúng ta nghi ngờ cô ta hoặc là sẽ thăm dò Tiểu Lam để nắm thóp được cô ta nên mỗi lần làm gì đều phải thậm thà thậm thụt như vậy, chúng ta cũng có nghi ngờ nhưng từ trước đến nay chúng ta lại chưa từng khẳng định mà điều tra Tiểu Lam! Chỉ đến khi những bức hình của Cố Thiến Doanh bị lộ ra em mới lờ mờ cảm thấy có chút gì đó không đúng lắm, những bức hình đó, những người bình thường sẽ không thể nào có được! Sau đó thì em cũng đã tìm hiểu rõ ràng mọi góc khuất của mọi chuyện nên đã cướp lấy chiếc điện thoại của Tiểu Lam, nghĩ rằng lấy nó ra để làm chứng cứ, em cũng không ngờ đến là anh gọi điện thoại cho em cũng tiết lộ rằng Tiểu Lam đúng thật là có vấn đề!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam nhìn Tô Bắc.
“Bắc Bắc, em không nên dễ dàng tin tưởng người khác được, bất cứ người nào dáng vẻ bên ngoài thì rất lương thiện tốt bụng nhưng nó lại toàn là sự giả tạo mà thôi, Tiểu Lam luôn giả vờ là mình vô tội nên mới làm cho em hết lần này đến lần khác tin tưởng cô ta, nhưng lúc này em cũng đã biết được mọi chuyện rồi nên anh cũng muốn biết kế hoạch tiếp theo của em là gì?” Lộ Nam nghiêm túc nói.
Anh nghĩ rằng bản thân mình nhất thiết phải biết được rõ ràng suy nghĩ và kế hoạch của Tô Bắc lúc này.
Nếu không thì, anh thật sự không thể không ngừng cảm thấy lo lắng cho cô.
“Coi như là anh không hỏi thì em cũng có ý định là sẽ nói cho anh nghe, chuyện lần này em đã tìm ra được chứng cứ là những tin nhắn mà Tiểu Lam đã gửi cho Tô Noãn bằng wechat, cực kỳ rõ ràng, cô ta đã kể lại một cách rõ ràng và chi tiết mọi chuyện cũng như khung cảnh xảy ra trong quán karaoke trong buổi tối hôm đó kèm theo cả những bức ảnh, còn đến cả chuyện chúng ta đến ngay sau đó đều bị cô ta kể lại cho Tô Noãn nghe, cô ta cũng nói rõ ràng rằng những bức ảnh này nhìn thì giống như đang được người khác ức hiếp hoặc là đang được người ta bao nuôi nói không chừng nó sẽ có ính đối với Tô Noãn, những lời này, cô ta đã viết ra từng câu từng chữ, đến lúc đó chúng ta cứ việc chiếu lên một bức màn lớn để cho những người phóng viên xem và nói là do Tô Noãn là do ganh ghét nên muốn trả đũa Thiến Doanh, rồi nói cô ta sắp xếp gián điệp ở bên cạnh chúng ta, đem chân tướng mọi việc để nói cho tất cả mọi người!” Tô Bắc nghiêm túc nói.
Lộ Nam khẽ gật đầu.
“Ừm, ý định của em anh đã hiểu rõ cả rồi, nhưng anh thấy em không nên thông báo cho tất cả phóng viên để mở một buổi họp báo vào lúc này, nếu chúng ta đã cầm chắc phần thắng vậy thì tại sao chúng ta không đợi đến khi sự việc này trở nên “nóng hổi” đến đỉnh điểm rồi thì chúng ta hẵng nói cho mọi người biết sự thật, anh suy đoán lúc đó chân tướng của sự việc sẽ tạo ra một ảnh hưởng vô cùng lớn đến mọi người, lúc đó chúng ta chỉ cần ngồi đó và chờ đợi ngắm nhìn sự phát triển của sự việc thôi!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc nghĩ ngợi.
Nếu chỉ cần đợi thêm mấy ngày, đợi đến khi mọi người chán ghét tức giận chửi rủa thì cô sẽ đột nhiên nói ra sự thật vô cùng sửng sốt này.
Đến lúc đó, nhất định sẽ lật ngược tình thế, tất cả mọi người rồi sẽ cảm thấy đồng tình với Thiến Doanh thôi!
Cách này quả thật là rất hiệu quả.
Tô Bắc khẽ gật đầu.
“Được đó, em đồng ý với cách làm của anh, để em gọi nói với Thiến Doanh một tiếng để kêu cô ấy hãy ở trong nhà thêm hai ngày nữa, ngày hôm sau nữa chúng ta sẽ tổ chức buổi họp báo, đến lúc đó, đám phóng viên cứ chờ mà bị “lật kèo” đi! Chỉ cần nghĩ đến chuyện này sẽ đột ngột chuyển biến như vậy khiến em cảm thấy thích thú vô cùng!” Tô Bắc cười nói.
Lộ Nam bất lực nhìn cô – cô gái nhỏ ngốc nghếch.
“Được, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó thì chúng ta hẵng mở buổi họp báo!” Lộ Nam chìu mến nhìn Tô Bắc và nói.
Tô Bắc khẽ gật đầu.
Bất chợt, cô nhớ đến Tô Noãn.
“Đúng rồi, Lộ Nam, lần này em nhất định phải nhờ đến anh, anh hãy dùng toàn bộ sức lực để ra quy định cấm diễn với Tô Noãn, để cô ta biến mất hoàn toàn khỏi giới giải trí này, lần này không thể yếu mềm được với cô ta để cô ta có cơ hội “ngoi lên” được nữa, em phải làm cho cô ta nhận được kết cục thỏa đáng cũng như phải trả giá cho những việc mà cô ta đã làm! Sau này cho dù ba em có nói gì thì đều cũng sẽ không thể thay đổi được vận mệnh của cô ta, vì Cố Thiến Doanh em sẽ muốn anh và Cố Niên Thành đối phó thẳng tay với Tô Noãn, anh có đồng ý không?” Tô Bắc nói.
Nhìn gương mặt lạnh lùng yêu kiều của cô dường như đang vô cùng tức giận.
Lộ Nam thở dài, dựa lưng vào ghế sofa.
“Đương nhiên là có thể, ở chỗ của anh hoàn toàn là không có bất cứ trở ngại gì, cho dù không có sự giúp đỡ về vấn đề cổ phần của Cố Thiến Doanh, thì chỉ cần em mở lời thôi thì anh đều sẽ làm cho em!” Lộ Nam nghiêm túc nói.
Tô Bắc khẽ gật đầu.
“Vậy thì tốt quá rồi, chúng ta đừng chần chừ nữa, anh đi xử lý việc cấm diễn Tô Noãn đi, em sẽ gọi cho Cố Thiến Doanh để nói với cô ấy rằng hai ngày sau em sẽ giúp cô ấy lật ngược lại tình thế!” Tô Bắc nói với phong thái vô cùng tự tin.
Lộ Nam nhìn về phía cô.
“Bắc Bắc, anh thấy em nên nói ra nói ra kế hoạch này cho Cố Thiến Doanh biết, để cho cô ấy có thể yên tâm hơn.” Lộ Nam nói.
Tô Bắc tự gõ nhẹ vào đầu của mình.
“Ôi trời, anh không nói thì em cũng không nghĩ đến điều này, mặc dù em đã nói với cô ấy rằng đã tìm ra cách để giải quyết mọi chuyện nhưng có lẽ nha đầu ngốc đó sẽ tưởng rằng em đang an ủi cô ấy đây mà, anh đi làm việc đi, em phải nhanh chóng nói cho cô ấy biết mới được!” Tô Bắc với vẻ mặt lo âu tự trách bản thân mình.
Lộ Nam mỉm cười.
“Em đừng tự trách mình như vậy nữa, anh đi trước đây, em cứ gọi cho cô ấy rồi từ từ mà nói chuyện nhé!” Lộ Nam nói xong thì đi ra khỏi văn phòng.
Tô Bắc hấp tấp vội vàng lấy ra chiếc điện thoại để gọi cho Cố Thiến Doanh.
“Alo, Thiến Doanh, em đang làm gì vậy?” Tô Bắc sau khi thấy cuộc gọi đã được kết nối thì thẳng thắn hỏi.
Giọng nói của Cố Thiến Doanh có chút trầm mặc, dường như đang không được vui.
Tô Bắc lúc này mới nhận ra những điều mà Lộ Nam nói quả nhiên là rất đúng.
Nghe giọng nói của Cố Thiến Doanh thực sự rất bất ổn.
Tô Bắc suy nghĩ để sắp xếp lại câu từ để đem kế hoạch của cô nói lại một lần cho Cố Thiến Doanh nghe.
Sau đó giọng nói của Cố Thiến Doanh bất chợt trở lên thanh thoát hơn.
“Chị Bắc Bắc, là sự thật sao? Việc này còn có thể được lật ngược lại tình thế như vậy ạ?” Cố Thiến Doanh kinh ngạc vô cùng.
Tô Bắc gật đầu.
“Đúng rồi đó, nha đầu ngốc, nếu không thì tại sao chị lại nói rằng em hãy yên tâm cơ chứ, lẽ nào em nghĩ chị đang nói dối em hay sao, trong tay chúng ta đã có chiếc điện thoại của Tiểu Lam, đó chính là bằng chứng tốt nhất rồi, nó rõ ràng đến như vậy mà, chúng ra sẽ nói rằng Tô Noãn muốn giết người, thì có lẽ đám nhà báo đó cũng sẽ tin thôi!” Tô Bắc cười nói.
Cố Thiến Doanh gật đầu lia lịa.
“Vâng, vâng, vâng, chị Bắc Bắc, em tin chị mà, thật sự là rất cảm ơn chị! Em cuối cùng cũng có thể cảm nhận được con đường phía trước đã không còn mập mù nữa rồi!” Cố Thiến Doanh nói, giọng nói dường như có chút nghẹn ngào và đường như cũng có chút vui vẻ như vừa thoát khỏi cái chết vậy.
Tô Bắc mỉm cười.
“Vậy thì tốt rồi, chỉ cần em không nghĩ lung tung là chị có thể yên tâm rồi, em hãy điểu chỉnh lại trạng thái của mình để xuất hiện trong buổi họp báo nhé! Chị tắt máy đây.” Tô Bắc nói xong liền tắt máy.
Khi cô và Cố Thiến Doanh trò chuyện qua điện thoại thì Tô Noãn sớm đã nhận được thông tin của Tiểu Lam.
Cô ta nói với Tiểu Lãm rằng mình đã bị bại lộ, cô ta không dám đến gặp Tô Noãn và cũng không ai biết cô ta đã chạy đi đâu.
Và đúng lúc này Lộ Nam cũng đã ra một mệnh lệnh khẩn cấp rằng những đoàn làm phim lớn đều không thể để Tô Noãn được tham gia.
Sau khi anh ấy liên lạc với Cố Niên Thành thì hai người đó mới bắt tay nhau cùng ra tay làm việc này.
Dưới sự hợp tác đồng bộ của hai người dường như đang không muốn cho Tô Noãn bất cứ cơ hội nào.
Sau khi cô ta nhận được thông báo đoàn làm phim này không cần đến cô ta nữa thì tiếp đó vai diễn mà cô ta trước đây đã nhận được giờ đây cũng không được tham gia.
Tròng mắt của Tô Noãn nhất thời biến thành màu đỏ thẫm.
Cô ta dường như không cần nghĩ ngợi thì cũng biết được rằng việc này nhất định là người chị gái tốt đẹp của cô đã làm!
Cô ta điên cuồng gọi cho Tô Bắc.
Có chết thì cùng nhau chết!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!