Tiểu Lam tươi cười đẩy cửa bước vào.
“Chị Bắc Bắc, em vốn định vào đây an ủi chị Thiến Doanh một chút nhưng giờ có chị Bắc Bắc ở đây em cũng yên tâm hơn nhiều rồi!” Tiểu Lam quan tâm nói.
Tô Bắc cố nở một nụ cười trông thật tự nhiên nhìn về phía Tiểu Lam.
Lúc này, nhìn dáng vẻ giả vờ quan tâm của cô ta cô chỉ cảm thấy thật kinh tởm và giả tạo vô cùng.
Cô liếc nhìn chiếc điện thoại của Tiểu Lam.
Nếu cô ta gửi mấy tấm hình được chụp trong quán karaoke vào buổi tối hôm đó cho Tô Noãn thì có lẽ sẽ dùng wechat để gửi nhỉ!
Tô Bắc nghĩ ngợi sau đó thì mỉm cười nhìn Tiểu Lam.
“Chỉ là chị cảm thấy tâm trạng của Thiến Doanh không tốt nên muốn khuyên giải cô ấy thêm vài câu!”
Tô Bắc cười nói.
Tiểu lam khẽ gật đầu.
“Là điều nên làm đó ạ, dẫu sao chị Thiến Doanh nghe lời chị Bắc Bắc nhất mà!” Tiểu Lam nói.
Tô Bắc cong môi, cười châm biếm.
Đúng rồi! Cố Thiến Doanh đúng là nghe lời cô nhất rồi.
Nhưng, vì Tiểu Lam, cô ấy còn bảo đảm với Tô Bắc rằng Tiểu Lam là một cô gái tốt, rồi gia cảnh nhà cô ta khó khăn thế nào.
Họ thông cảm với người đó như vậy mà người đó lại tìm cách để đối phó lại với họ.
Tô Bắc càng nghĩ thì lại càng cảm thấy lòng người đúng thật là đáng sợ mà.
Cô nghĩ một lúc rồi đột nhiên bật cười.
“Em xem chị an ủi Thiến Doanh đến lâu như vậy, cổ họng cũng sắp khát khô rồi, Tiểu Lam, làm phiền em rót cho chị một cốc nước nhé!” Tô Bắc cười nói.
Tiểu Lam cười híp mắt khẽ gật đầu, nhanh chóng đi đến lấy một chiếc cốc dùng một lần sau đó thì quay người định rót nước vào cốc.
Trong lúc cô ấy quay người đi, Tô Bắc nói nhỏ vào tai Cố Thiến Doanh.
“Một chút nữa chị sẽ giằng lấy điện thoại của cô ta, em giúp chị giữ cô ta lại nhé!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cũng khẽ gật đầu.
Tiểu Lam quay người lại cười tươi và cầm cốc nước đưa đến cho Tô Bắc.
Tô Bắc đặt cốc nước xuống bàn, sau đó thì mỉm cười nhìn Tiểu Lam.
“Đến đây, em ngồi xuống đây nói chuyện với Thiến Doanh đi! Chị uống xong cốc nước này rồi sẽ đi luôn đây!” Tô Bắc nói, sau đó thì liền đứng dậy.
Cô cười kéo Tiểu Lam ngồi xuống ghế.
Cô dùng ánh mắt ra hiệu với Cố Thiến Doanh, sau đó thì nhanh chóng cướp lấy chiếc điện thoại mà Tiểu Lam đang cầm trên tay!
Tiểu Lam không hiểu chuyện gì đang xảy ra, khi cô bất chợt bừng tỉnh thì đã bị Cố Thiến Doanh ghì chặt ngồi ở trên ghế, căn bản là không thể nhúc nhích được gì.
Tô Bắc cầm chiếc điện thoại của Tiểu Lam vội vàng ấn nút mở.
Bình thường cô thỉnh thoảng có nhìn thấy cách Tiểu Lam mở khóa điện thoại nên đã biết được mật mã mở khóa của cô ta.
Chỉ có điều, khi cô ấn vào phần wechat thì ứng dụng này lại cần phải dùng dấu vân tay để mở khóa.
Tô Bắc ngây người, cô nhìn Tiểu Lam đang cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Cố Thiến Doanh.
Cô nhanh chóng đi đến, kéo mạnh lấy ngón tay cái của Tiểu Lam, sau đó thì đặt lên nút quét vân tay.
Quả nhiên, wechat lập tức được mở khóa.
Tiểu Lam vùng vẫy đến nỗi sắc mặt trở lên đỏ gay, nhưng Cố Thiến Doanh cũng cố sống cố chết ghì chặt cô ta khiến cô ta căn bản là không thể thoát ra.
Cố Thiến Doanh khi diễn vai Huyết Linh Lung có từng học qua kỹ thuật võ chuyên nghiệp.
Tiểu Lam lúc này hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ấy.
Cô ta căm phẫn hét lớn về phía Tô Bắc.
“Tô Bắc, chị dựa vào cái gì mà động vào điện thoại của tôi, tôi phải kiện chị, tôi phải đi kiện chị!”
Cô ta chưa từng nghĩ đến việc Tô Bắc sẽ dùng cách này để cưỡng ép kiểm tra điện thoại của mình, nên cô ta cũng chưa kịp xóa đi cuộc nói trò chuyện giữa cô ta và Tô Noãn.
Tô Bắc lạnh lùng nhìn cô ta một cái không thèm phản ứng lại.
Cô nhanh chóng xem xét thì nhìn thấy cuộc trò chuyện của Tô Noãn và Tiểu Lam.
Cô lướt lên phía trên thì phát hiện ra những chuyện mà cô khó lòng có thể tin được.
Toàn bộ những suy đoán của cô lúc trước đều hoàn toàn chính xác.
Chuyện đai an toàn của Cố Thiến Doanh, bức ảnh được chụp ở quán Karaoke cũng đều bị Tiểu Lam chụp lại và gửi cho Tô Noãn.
Cô ta cứ cách vài ngày lại tỉ mỉ báo cáo lại những hoạt động cũng như tình hình của Cố Thiến Doanh gửi cho Tô Noãn.
Tâm trạng của Tô Bắc không thể không căm phẫn vào lúc này nên cô đã cầm lấy chiếc điện thoại của Cố Thiến Doanh và gửi bức ảnh chụp lại màn hình cuộc trò chuyện đó để gửi cho Tô Noãn sau đó thì gửi tiếp vào chiếc điện thoại của chính mình.
Làm xong mọi việc cô mới dùng ánh mắt ra hiệu cho Cố Thiến Doanh.
“Thiến Doanh, được rồi, thả cô ta ra đi!” Tô Bắc nói.
Tiểu Lam khi vừa được thả ra thì tức giận xông về phía Tô Bắc.
“Tô Bắc, tôi phải giết chị!” Cô ta phẫn nộ đến nỗi cả gương mặt đều trở lên méo xệch.
Tô Bắc nhanh như chớp lé sang một bên, cô thản nhiên nhìn Tiểu Lam một cái sau đó thì cười nhạt.
“Lúc này đã lộ ra bộ mặt thật rồi đấy, cô thử soi gương mà ngắm nhìn gương mắt xấu xí ghê tởm đó xem, tôi cũng không muốn tính toán gì nhiều với cô, cô cút ngay đi, nhưng cái điện thoại này của cô, tôi sẽ không trả lại đâu vì trong đó đã có quá nhiều thông tin liên quan đến Thiến Doanh, vậy nên nếu cô muốn kiện tôi thì bây giờ cứ đi kiện đi, tôi không sợ cô đâu!” Tô Bắc lạnh lùng nói.
Tiểu Lam nghe được những câu nói của Tô Bắc thì nghĩ đến những việc mà cô ta đã làm trước kia.
Cô ta đột nhiên giống như một quả bóng đang xì hơi, ngồi bệt xuống đất.
Cố Thiến Doanh căn bản là đang không hiểu rõ tình hình hiện tại.
“Chị Bắc Bắc, tại sao chị lại lấy điện thoại của Tiểu Lam, rốt cuộc thì có chuyện gì vậy ạ?” Cố Thiến Doanh hỏi.
Trong lòng cô lúc này đang có những suy đoán.
Nhưng, cô đã tiếp xúc với Tiểu Lam lâu như vậy rồi, nên cô cũng không muốn bịa đặt những điều ác ý cho cô ấy.
Tô Bắc nhìn Cố Thiến Doanh, hít một hơi thật sâu.
“Thiến Doanh à, em tránh xa con người này ra, nếu không phải do cô ta thì em cũng không phải chịu cái sự thảm hại như thế này, đi thôi, chúng ta đi ra ngoài rồi chị sẽ nói cho em nghe mọi chuyện, chứ chúng ta ở chung bầu không khí với con người này thì sẽ cảm thấy ghê tởm lắm đấy!” Tô Bắc nói sau đó thì kéo lấy tay của Cố Thiến Doanh kéo đi ra phía bên ngoài.
Đi ra ngoài rồi, Tô Bắc mới thở phào một hơi thật dài.
Cố Thiến Doanh có chút nôn nóng kéo lấy cánh tay của Tô Bắc.
“Chị Bắc Bắc, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Cố Thiến Doanh hỏi lại.
Tô Bắc không thể dồn nén nhìn cô ấy, bất lực than thở.
“Em đúng là đứa ngốc mà, em thật lòng đối xử với Tiểu Lam như vậy, nhưng em không thể ngờ được đâu, cô ta thực sự là một con rắn độc ấy, cô ta là người của Tô Noãn, luôn túc trực ở bên cạnh chúng ta để gửi thông tin cho Tô Noãn, nếu không thì sao Tô Noãn có lúc lại có thể đối phó một cách chính xác với chúng ta như vậy, ngay từ việc đai an toàn của em xảy ra chuyện đều là do cô ta nói với người đóng thế vì người đóng thế đó cũng chính là tay chân của Tô Noãn!” Tô Bắc tức giận nói.
Cố Thiến Doanh kinh ngạc với khuôn miệng mở to hoàn toàn không thể tin được.
Tô Bắc kéo cô đi đến một bóng râm ở phía xa.
Những người xung quanh đều đang âm thầm nhìn trộm về phía Cố Thiến Doanh.
Những, Tô Bắc đã kéo lấy tay cô, sau đó nói nhỏ.
“Thiến Doanh, em chưa từng làm ra những chuyện như vậy mà nên cho dù những người xung quanh có nhìn trộm hoặc thậm trí là mở to mắt nhìn em thì em hãy cứ đứng thẳng người và ngẩng cao đầu! chúng ta đi đến cái cây kia nhé rồi nói tiếp!” Tô Bắc vừa nói vừa đưa chiếc điện thoại vào tay của Cố Thiến Doanh.
“Có thể những lời chị nói với em có chút khó tin hoặc là em chưa thể hiểu được rõ ràng mọi chuyện, nhưng khi em xem hết cuộc trò chuyện này của Tiểu Lam và Tô Noãn thì em sẽ hiểu thôi!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu, hai người đi đứng dưới bóng mát của một cái cây.
Tô Bắc lặng lẽ nhìn Cố Thiến Doanh, còn Cố Thiến Doanh thì lặng lẽ lướt xem chiếc điện thoại.
Cố Thiến Doanh sau khi đã xem xong toàn bộ cuộc trò chuyện thì sắc mặt trở lên tím tái vì tức giận.
Cô trong mơ cũng không thể nghĩ được rằng Tiểu Lam lại là con người như vậy.
Tô Bắc nhìn thẳng vào hai mắt của cô ấy.
“Những điều này có thể lí giải được tại sao chị lại luôn nhắc nhở em phải đề phòng với Tiểu Lam!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.
“Chị Bắc Bắc, em thật không thể ngờ được, cô ta lại như vậy!” Cố Thiến Doanh cảm thấy vừa tức giận lại vừa uất ức nói.
Cô tự nhận thấy bản thân cô đối đãi với Tiểu Lam thật sự là rất tốt mà.
Nhưng, tại sao cô ta lại làm như vậy với cô.
Tô Bắc không đành lòng nhìn Cố Thiến Doanh.
“Em cũng đừng tự trách mình nữa, đây hoàn toàn không phải do em mà là Tiểu Lam vốn đã là người của Tô Noãn nên cho dù em có đối xử với cô ta như thế nào thì cô ta vẫn sẽ làm theo sự sai bảo của Tô Noãn, em cũng đừng lo nghĩ nữa! Trước tiên em cứ đợi ở đó đã để chị gọi điện thoại cho Lộ Nam, kêu anh ấy không cần tiếp tục điều tra nữa, chị đã nghĩ ra cách để giải quyết chuyện này rồi!” Tô Bắc lạnh lùng nói.
Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.
Nhìn thấy tinh thần của Tô Bắc ổn định như vậy thì cô cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Tô Bắc nhanh chóng ấn số gọi cho Lộ Nam.
Cuộc điện thoại đã được liên kết, ngay sau đó giọng nói của Lộ Nam ở đầu dây bên kia truyền đến.
“Bắc Bắc, anh cũng đang muốn gọi điện thoại cho em đây, mami của Tiểu Lam đang bị bệnh nặng chính Tô Noãn là người đã bỏ tiền ra để giúp cho cô ta, em nên điều tra cô ta đi, anh cảm thấy chuyện này rõ ràng ít nhiều cũng sẽ liên quan đến cô ta!” Lộ Nam nhanh nhẹn nói.
Tô Bắc mỉm cười.
Quả nhiên là người đàn ông mà cô xem trọng, hiệu quả làm việc luôn nhanh như vậy.
Cô gật gật đầu.
“Em biết rồi, Lộ Nam, những chuyện ở phía sau anh cứ giao lại cho em đi, anh cũng không cần phải làm gì nữa đâu, chuyện của Tiểu Lam ở đây em cũng biết rồi, anh cứ yên tâm làm việc đi, em sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam gật gật đầu.
“Được, vậy anh đi làm việc tiếp đây, em cẩn thận một chút, bây giờ lòng người khó đoán, làm việc gì em cũng phải nên thật cẩn trọng đấy!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc “Vâng” một tiếng, sau đó thì tắt máy.
Cố Thiến Doanh nhìn cô.
“Chị Bắc Bắc, mọi chuyện sao rồi, đã nói cho giám đốc Lộ nghe chưa?” Cố Thiến Doanh hỏi.
Tô Bắc khẽ gật đầu.
“Anh ấy cũng đã điều tra ra điều bất thường của Tiểu Lam rồi, nói rằng tiền mami cô ta đang dùng để chữa bệnh là do Tô Noãn lo liệu, trong chuyện này có lẽ là có vấn đề, vậy nên tất cả những việc chúng ta nghi ngờ không phải đều đã được giải quyết một cách dễ dàng rồi hay sao! Tiểu Lam làm việc cho Tô Noãn, Tô Noãn thì giúp mami cô ta chữa khỏi bệnh, hơn nữa, nhìn thái độ của Tiểu Lam đối với Tô Noãn có vẻ là rất trung thành và biết ơn, quan hệ giữa hai người đó có vẻ là rất tốt, trước tiên cứ như vậy đi, chị đã nghĩ ra được cách giải quyết rồi nên em cứ yên tâm đi về nhà, ngủ một giấc thật ngon và đợi tin tức tốt từ chị đi nhé! Chị sẽ nhanh chóng giúp em giải quyết chuyện này!” Tô Bắc cười nói.
Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.
Tô Bắc và Cố Thiến Doanh nói chuyện một lát sau đó thì đi về phía phòng chờ.
Lúc này họ đã không nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Lam ở đây nữa.
Lúc này thân phận của cô ta đã bị bại lộ nên nhất định là đang đi tìm Tô Noãn rồi.
Tô Noãn có lẽ là đang giống như đang ngồi trên đống lửa đó nhỉ!
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Tô Bắc đã trở lên thoải mái hơn rất nhiều.
Cô cùng Cố Thiến Doanh đi về phòng chờ, sau đó nghiêm túc nhìn cô ấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!