"Không được!" Ngay sau khi Phương Bình Diễn nói xong, Lộ Tây Tây liền phủ nhận một cách kiên quyết.
Cô nghĩ và giải thích cho Phương Bình Diễn đang rất ngạc nhiên.
"Phương Bình Diễn, tôi không phủ nhận trình độ y thuật của anh, nhưng anh cũng biết nơi như bệnh viện tâm thần, cho dù không phải là bệnh tâm thần, nhưng nếu đã vào đó đa số đều biến thành bệnh tâm thần.Tôi nghĩ từ từ tìm một bác sĩ tâm lý điều trị cho cô ấy, vả lại cô ấy là bạn tốt của tôi, tôi không muốn cưỡng chế cô ấy!" Lộ Tây Tây nói.
Phương Bình Diễn gật đầu, vẻ mặt khá bất lực.
"Được thôi! Tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô, nhưng chuyện này nên làm càng sớm càng tốt. Vả lại, tôi cảm thấy cô khuyên cô ấy đến bệnh viện một lần nữa sẽ rất khó khăn, với cả cô ấy có dấu hiệu lên cơn điên, cô cũng nên chú ý đến sự an toàn của mình. Nếu có bất cứ điều gì không tiện tìm anh trai cô, có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào!” Phương Bình Diễn nói.
Lộ Tây Tây gật đầu và mỉm cười.
"Có phải tối qua anh làm phẫu thuật ở bệnh viện không? Anh mệt mỏi như vậy, mà tôi còn đánh thức anh dậy sớm như vậy, tôi thực sự xin lỗi!" Lộ Tây Tây ngại ngùng nói.
Phương Bình Diễn không hài lòng nhìn cô một cái.
"Bây giờ nói xong rồi mới biết ngại à? Thế sao lúc cô gõ cửa cô không cảm thấy áy náy chứ! Quen biết nhiều năm như vậy, tôi còn chưa thấy cô ngại ngùng bao giờ!” Phương Bình Diễn cười nói.
Lộ Tây Tây lúng túng vuốt tóc.
"Được rồi, anh nghỉ ngơi trước đi, tôi đi đây! Sau khi xong việc, tôi lại nghĩ cách!" Lộ Tây Tây cười nói.
Phương Bình Diễn gật đầu và tiễn Lộ Tây Tây ra cửa.
Anh lại dặn dò Lộ Tây Tây đi đường cẩn thận rồi mới đóng cửa đi ngủ.
Lộ Tây Tây đi thẳng về khách sạn.
Cô phải nghĩ cách thuyết phục Ngọc Lâm, tốt nhất trước tiên trở về tìm một số thông tin trên máy tính.
Khi Lộ Tây Tây trở về khách sạn, Cận Đông vừa rời đi không lâu.
Kế hoạch của anh ta ngày hôm nay là đến thăm Lộ Nam - anh trai của Lộ Tây Tây.
Dẫu sao cũng là anh vợ tương lai, cũng nên lấy lòng anh ta một chút!
Nếu như để Lộ Tây Tây biết suy nghĩ của anh ta, chắc cô sẽ cho anh ta một trận.
Cận Đông lái xe một mạch đến Tập đoàn Thịnh Thế.
Anh ta bảo với lễ tân nói với tổng giám đốc rằng có anh Cận Đông đến thăm, đang ngồi trên ghế sofa ở tầng một.
Lễ tân thấy Cận Đông ăn mặc không tầm thường liền gọi điện thoại cho Vân Phàm.
Vân Phàm nghe thấy tên Cận Đông ngay lập tức đi vào báo cáo với Lộ Nam.
Lộ Nam từ lâu đã biết rằng thời gian này Cận Đông sẽ đến thành phố Nam Hy.Chỉ là anh không ngờ là Cận Đông lại đến sớm như vậy, hơn nữa người đầu tiên anh ta đến thăm lại là mình.
Anh gật đầu, sai Vân Phàm mời anh ta lên lầu.
Cận Đông đi lên tầng trên cùng, rồi được Vân Phàm dẫn tới phòng làm việc của tổng giám đốc.
Ngay khi bước vào văn phòng, Cận Đông lập tức mỉm cười và nói.
"Ôi chao, đúng là tập đoàn lớn nhất ở Nam Hy, căn phòng này cũng không tầm thường chút nào!" Cận Đông khen ngợi.
Lộ Nam ra hiệu cho Vân Phàm, Vân Phàm nhanh chóng ra ngoài rồi đóng chặt cửa lại.
Lộ Nam đứng dậy, mỉm cười nhìn Cận Đông.
"Giám đốc Cận, mời anh ngồi! Phòng làm việc chật hẹp này sao có thể lọt vào mắt của anh chứ!" Lộ Nam mỉm cười và cùng Cận Đông ngồi xuống.
Cận Đông cười một cách xảo quyệt.
"Sao có thể chứ! Phòng làm việc của giám đốc Lộ tuyệt đối là một trong ba văn phòng làm việc tốt nhất mà tôi từng thấy!" Cận Đông nói.
Lộ Nam nửa cười nửa không nhìn anh ta.
"Cho dù nằm trong top ba, vậy nhất định là đứng thứ ba rồi. Hạng nhất phải là tổng giám đốc Cận rồi, tôi từ lâu đã nghe nói tổng giám đốc Cận đối với phòng làm việc yêu cầu rất cao!” Lộ Nam nói.
Cận Đông xua tay.
"Tổng giám đốc Lộ quá khen rồi, tôi nghèo thì nói nghèo mà thôi. Trước khi tôi đến thành phố Nam Hy đã nghe mọi người nói rằng, tập đoàn Thịnh Thế và tập đoàn Vân Thành đã chiếm hai phần thị trường, không biết bây giờ tôi đến có thể nhân cơ hội chia sẻ nồi canh hay không?” Cận Đông cười híp mắt nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam cười khẽ một tiếng.
"Tổng giám đốc Cận hỏi cũng quá trực tiếp, nhưng tôi muốn nói là cậu có thể chiếm được một phần bát canh này hay không, điều này còn phụ thuộc vào bản lĩnh của tổng giam đốc Cận! Bố cục thương trường thành phố Nam Hy, cho dù tôi với tổng giám đốc Cố không ra tay cũng sẽ bị đánh bại, huống hồ thị trường chính của tập đoàn Thế Thịnh chúng tôi cũng không phải ở đây! Vì vậy, tôi chẳng cần đề phòng giám đốc Cận!” Lộ Nam cười một cách giả lả nói.
Cận Đông khẽ gật đầu.
"Đó là đương nhiên, tôi từ lâu đã nghe rằng được tấm lòng và phong thái của giám đốc Lộ không người bình thường nào có thể ước lượng. Nhưng tôi đến thành phố Nam Hy tuyệt đối sẽ không cướp mất thị trường của giám đốc Lộ và tổng giám đốc Cố, tôi sẽ bắt đầu với một vài ngành nghề kém phát triển khác, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến lợi ích của các anh!” Giám đốc Cận cười nói.
Lộ Nam nhíu mày.
Không biết tại sao, hôm nay anh luôn có ảo giác, Cận Đông đang khen đểu mình.
Tuy nhiên, dựa theo thực lực của Tập đoàn Lăng Phong và sự hiểu biết của anh về Tập đoàn Lăng Phong, Cận Đông không đến mức như vậy!
Lộ Nam nhíu mày.
"Giám đốc Cận, chúng ta người ngay thẳng không nói vòng vo, cho dù anh đến để chiếm lĩnh thị trường ở Nam Hy thì cũng không sao cả. Kinh doanh vốn dĩ tồn tại cạnh tranh, nếu như không có cạnh tranh thì cũng không phát triển nổi! Do đó, rốt cuộc anh đến đây để làm gì, xin hãy nói rõ!” Lộ Nam thẳng thắn nói.
Cận Đông cười khẽ.
"Giám đốc Lộ quả nhiên khí phách hơn người, nhìn xa trông rộng. Mặc kệ anh có tin hay không, tôi chỉ vì nghe về danh tiếng của tổng giam đốc Lộ nên muốn đến thăm hỏi một chút mà thôi, thật sự không có ý gì khác! Giám đốc Lộ cũng biết đấy, lần này tôi đến đây là để điều tra thị trường, ngày đầu thăm hỏi anh và tổng giám Cố một chút, không thể thất lễ được, ít nhất đây cũng là địa bàn của các anh!” Giám đốc Cận cười nói.
Lộ Nam gật đầu.
"Vậy được, giám đốc Cận đã chân thành như vậy thì tối hôm nay tôi là chủ, mời anh đến ăn cơm cùng tại khách sạn Đế Tước!" Lộ Nam nói.
Cận Đông gật đầu.
"Được thôi, đúng lúc tôi cũng ở khách sạn Đế Tước!" Cận Đông cười ha ha và nói.
Ánh mắt đó dường như đang nói, thật là trùng hợp!
Lộ Nam sững sờ.
Vậy mà không có lời từ chối nào cả.
Xem ra những hiểu biết của anh trước đây về Cận Đông đều là nghe nói vài lời thôi.
Người này thực sự không phản ứng như anh nghĩ.
Cận Đông đứng dậy, nhìn Lộ Nam cười.
"Giám đốc Lộ, tôi đã thăm hỏi xong rồi. Tiếp theo, nên đến tập đoàn Vân Thành thăm một vòng rồi! Giám đốc Lộ làm việc đi nhé!" Giám đốc Cận nói.
Lộ Nam đứng dậy.
"Không sao đâu, tôi tiễn giám đốc Cận xuống lầu!" Lộ Nam nói.
Hai người cùng nhau đi xuống lầu.
Nhìn Cận Đông rời đi, Lộ Nam mới thu hồi lại tầm mắt và đi lên lầu.
Sự xuất hiện bất ngờ của Cận Đông hôm nay khiến anh có chút khó hiểu.
Điều quan trọng là cách làm của anh ta, khiến Lộ Nam không hiểu.
Tất nhiên, Lộ Nam sẽ không nghĩ rằng Cận Đông đến chỉ vì mục đích nịnh hót!
Tại thời điểm này.
Tô Bắc, Cố Thiến Doanh, và Tiểu Lam ba người đã đến trường quay.
Tô Bắc đi vài vòng ở trường quay và rồi cùng Cố Thiến Doanh đi tới phòng chờ.
Cô ngồi trên ghế, vừa nói chuyện với Cố Thiến Doanh, vừa thuận tay cầm danh sách diễn viên ở bàn lên.
"Thiến Doanh, phong cách bộ phim này hoàn toàn khác với bộ phim trước. Em phải nắm bắt những thay đổi trong cảm xúc của nữ chính, diễn tốt đấy, biết chưa?" Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh gật đầu.
"Chị yên tâm đi, chị Bắc Bắc, em sẽ đóng tốt bộ phim này, phấn đấu đưa sự nghiệp của em lên một tầm cao mới!" Cố Thiến Doanh tự tin nói.
Tô Bắc gật đầu.
Cô định nói, nhưng mắt cô lại nhìn vào danh sách diễn viên và cứ thế ngẩn ra.
Tô Noãn cũng tham gia trong bộ phim này.
Tô Bắc một lúc sau mới ổn định tinh thần.
"Thiến Doanh, trong bộ phim này sao lại có Tô Noãn vậy?" Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh nhìn Tô Bắc và nói.
"Chỉ là một vai nhỏ mà thôi. Danh tiếng hiện tại của cô ta không còn tốt như trước, muốn đóng vai phụ, còn không giành được, em cũng không để ý!” Cố Thiến Doanh thản nhiên nói.
Vẻ mặt của Tô Bắc trở nên ưu phiền hơn.
Cô cẩn thận nhìn danh sách các diễn viên một lần nữa và lại phát hiện ra một người khác.
Ngọc Lâm, đây không phải là người mẫu luôn thích Lộ Nam và có bê bối tình dục với Lộ Nam sao?
Tô Bắc mơ hồ nhớ rằng cô ta dường như là bạn thân của Lộ Tây Tây.
Tô Bắc nhíu chặt mày.
Sao cô ta cũng tham gia bộ phim này!
Tô Bắc ngẩng đầu lên.
"Thiến Doanh, em có thể cho chị biết, Ngọc Lâm này, cô ta không phải là người mẫu sao? Đổi nghề khi nào vậy, sao cô ta cũng có trong phim này, đây toàn là người gì vậy chứ!" Tô Bắc nói.
Thiến Doanh mỉm cười.
"Chị Bắc Bắc, những việc này, giám đốc Lộ có lẽ không nói với chị rằng chúng ta quay phim là vì nghệ thuật, nhưng người đầu tư, bọn họ đều vì lợi ích thương mại. Cô Ngọc Lâm này, mặc dù cô ta từng là một người mẫu, nhưng giờ cô ấy đã ký hợp đồng với tập đoàn Lăng Phong, nghe nói là muốn tiến vào con đường điện ảnh, giám đốc Lộ nói, nửa năm sau tập đoàn Lăng Phong muốn tiến vào thành phố Nam Hy, đều là tập đoàn lớn, bắt buộc phải thiết lập tốt các mối quan hệ. Vì vậy, trong bộ phim này, cho Ngọc Lâm vai diễn này, cứ cho là bán cho tập đoàn Lăng Phong một cái thể diện đi!” Thiến Doanh giải thích với Tô Bắc.
Vẻ mặt Tô Bắc có chút ảm đạm, nhiều chuyện như thế, cô bây giờ mới biết.
Tô Noãn, Ngọc Lâm, không phải là những nhân vật dễ đối phó.
Để Cố Thiến Doanh một mình ở nơi đầy sóng gió này, cô có chút không yên tâm.
Tô Bắc nghĩ một lát, vừa muốn gọi điện cho Lộ Nam.
Kết quả, Lộ Nam gọi điện tới.
"Này, Bắc Bắc!" Lộ Nam gọi.
Tô Bắc đáp nhẹ một tiếng: “Vâng”.
"Anh gọi đến có chuyện gì thế?" Tô Bắc hỏi.
"Là thế này, giám đốc Cận của Tập đoàn Lăng Phong, đã đến công ty hôm nay, anh nói là tối nay mời anh ta đi ăn tối, bộ phim Cố Thiến Doanh đóng có phải có nghệ sĩ mà tập đoàn Lăng Phong cử đến không, ý anh là em dẫn theo Cố Thiến Doanh đến, sau đó, anh bảo giám đốc Cận mời các nghệ sĩ của Tập đoàn Lăng Phong, chúng ta cùng đi!" Lộ Nam nói.