Lộ Nam nghe Tô Bắc nói về vấn đề của mình liền ngẩn ra.
Trong mắt của anh, loé lên một tia u ám.
Để ý chứ, sao lại không để ý được chứ.
Vấn đề này, nếu là con trai, họ đều sẽ để ý.
Chỉ là người này là Tô Bắc.
Nhưng lần đầu tiên của cô, đã cho loại cặn bã Lý Vân Khải rồi, vì thế, trong lòng anh cho dù có chút để ý, cũng chỉ càng yêu quý cô hơn thôi.
Không phải là trong đời mỗi người con gái, đều sẽ gặp phải mấy kẻ cặn bã à!
May mà Tô Bắc chỉ gặp phải một kẻ.
Anh không trách ai, chỉ trách mình, không thể gặp Tô Bắc sớm một chút.
Tô Bắc đợi rất lâu cũng không nghe thấy Lộ Nam trả lời.
Cô từ từ mở mắt ra, trong mắt cô có chút thất vọng.
Lộ Nam nhìn thấy vẻ mặt thất thần của Tô Sắc, anh không biết thế nào, đột nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu.
Anh ôm chặt Tô Bắc vào lòng: “Đồ ngốc, mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy, anh đã nói rồi, anh sẽ trân trọng em, với lại, người anh yêu là em, chứ không phải vì màng trinh, em không cần vướng bận mãi chuyện đó, được không?”
Lộ Nam nói ra một cách ấm áp, vô cùng kích động.
Tô Bắc nhíu chặt mày.
Lộ Nam lắc đầu bất lực.
"Đồ ngốc, nhìn em, tối nay nhíu mày mấy lần rồi đấy, đừng vì chuyện này mà lo lắng nữa, anh thấy bản thân anh chưa đủ nỗ lực, vì vậy mà em không chuyên tâm được, bà không phải nói là bảo chúng ta sớm sinh cho bà một đứa chắt trai sao? Chúng ta còn không nhanh chóng cố gắng để bà lại thúc giục nữa hả?", Lộ Nam cười nói.
Tô Bắc cúi đầu đỏ mặt, có chút xấu hổ.
Lộ Nam đưa tay ra và ôm cô vào lòng.
"Em còn có thể có tâm tư mà nghĩ bậy, chứng tỏ sự quyến rũ của anh không đủ rồi, chúng ta phải biết nắm bắt thời gian để sinh con, như vậy anh mới có thể dùng đứa bé để trói buộc em lại!”, Lộ Nam nói rồi hôn Tô Bắc.
Tô Bắc đã từ chối mấy lần, nhưng Lộ Nam vẫn cố làm xằng bậy.
Sau đó...
Sau khi tắm xong hai người nằm trên giường.
Ngày trước đến giờ này Tô Bắc đã thấy buồn ngủ rồi.
Nhưng hôm nay, cô lại tỉnh táo đến bất ngờ.
Trong đầu dường như cứ nghĩ đi nghĩ lại lời anh ấy nói.
Tô Bắc suy nghĩ một lúc, nhưng cuối cùng không thể nhịn được.
Cô đứng dậy khỏi giường.
Lộ Nam cảm thấy hành vi bất thường của cô và ngồi dậy cùng cô.
"Có chuyện gì vậy? Bắc Bắc, có gì không ổn à?", Lộ Nam hỏi.
Tô Bắc suy nghĩ cẩn thận trước khi nói.
"Lộ Nam, trước đây lúc em ở nước ngoài. Một người bạn của em gặp phải một vấn đề, cô ấy bây giờ hỏi em và nhờ em giúp cô ấy, em có chút không chắc chắn, nên không biết trả lời cô ấy như thế nào! Anh giúp em xem xem nên làm thế nào được không? Nhìn cô ấy buồn như vậy, trong lòng em thật sự khó chịu!", Tô Bắc nói.
Lộ Nam cau mày, trước đây cơ bản không nghe thấy Tô Bắc nói rằng cô còn có bạn bè.
Nghe những gì cô ấy nói, có lẽ là bạn mà trước đây cô ở nước ngoài quen biết.
Lộ Nam nghĩ một lát và nói.
"Em nói đi, nói xong anh sẽ giúp em nghĩ cách!", Lộ Nam nói.
Tô Bắc gật đầu.
"Vâng! Em sẽ không nghĩ bậy nữa, là thế này, bạn của em ấy, sau khi em về nước, cô ấy gặp một chàng trai, hai người nói chuyện rất hợp rồi nhanh chóng kết hôn, sau đó, khi hết hôn người bạn này sợ đối phương nghĩ nhiều nên không nói cho đối phương biết mình đã có một đứa con, bây giờ tình cảm hai người ngày càng đậm sâu, người bạn này lại do dự không biết có nên nói cho người chồng chuyện đứa con hay không! Bản thân cô ấy cũng không biết làm thế nào, vì vậy hỏi em, thực sự em cũng không có cách nào hay cả, vì vậy, luôn rối rắm, không biết có nên hỏi anh không!”, Tô Bắc nói một cách khó khăn.
Đôi mắt của Lộ Nam lóe lên, lông mày anh hơi nhíu lại.
"Tại sao bạn của em khi kết hôn cô ấy không nói với đối phương một cách rõ ràng, cô ấy cư xử như vậy, sẽ bị nghi ngờ là lừa dối hôn nhân, em biết không?”, Lộ Nam nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Bắc ngay lập tức trở nên nhợt nhạt.
Cô nắm lấy tay của Lộ Nam.
"Lộ Nam, anh đừng có nghĩ bậy, cái gì mà lừa dối hôn nhân, cô ấy là một người đơn giản, lúc đó không nghĩ gì nhiều, tình hình của cô ấy lúc đó rất phức tạp, em tạm thời không thể giải thích rõ cho anh được, cô ấy không phải người như anh nghĩ, lúc ấy cô ấy có nỗi khổ nên mới không nói cho đối phương biết về sự tồn tại của đứa bé, bây giờ cô ấy muốn nói cũng không biết mở miệng thế nào, như vậy đó, em muốn anh nghĩ ra cách giúp em, không phải bảo anh phê bình cô ấy lừa dối hôn nhân hay không, hành vi nào có vấn đề, được không?", Tô Bắc nói có chút tức giận.
Lộ Nam dường như nhận thấy rằng giọng điệu của Tô Bắc đang bất an kèm theo tức giận.
Anh nghĩ một lát.
Lộ Nam cười nói: “Em cũng đừng nghĩ linh tinh nữa. Nếu đã như thế thì cô ấy cũng nên nói cho đối phương biết cô ấy có nỗi khổ gì, đối phương có chấp nhận hay không là một chuyên, cô ấy nói hay không lại là một chuyện khác. Dù sao thì nói dối hay giấu diếm đều không tốt. Em nhìn chúng ta đi, giữa chúng ta gần như không có gì giấu nhau, có như vậy thì hai người mới có thể ở bên nhau lâu dài được!”
Tô Bắc cười một tiếng.
"Vâng, anh nói đúng, em sẽ nói với cô ấy ý kiến của anh!" Tô Bắc miễn cưỡng nói.
Cô vốn muốn tìm hiểu thái độ của Lộ Nam, nhưng không ngờ anh lại nghĩ như thế
Thái độ của anh khiến cô hoàn toàn nghẹn lại. Trong lòng cô hiểu, bây giờ cô thực sự không có dũng khí nói với Lộ Nam chuyện đứa trẻ. Cô không thể nói cho Lộ Nam tất cả mọi chuyện trong quá khứ của cô được, thực sự không thể làm được.
Hơn nữa , Lộ Nam cũng nói anh không chấp nhận giấu diếm và lừa dối.
Nếu như cô nói ra, mối quan hệ này còn có thể kéo dài bao lâu nữa?
Tô Bắc không biết, cô càng không dám cược.
Cô biết Lộ Nam sớm muộn cũng biết chuyện này, nhưng kể cả khi chỉ duy trì cảm giác hạnh phúc giả tạo thôi thì cô cũng không dám phá vỡ nó.
Thái độ của Lộ Nam khiến trái tim cô đông lạnh, những lời muốn nói toàn bộ đều nuốt xuống bụng.
Tô Bắc buông tay Lộ Nam ra.
"Thôi, em buồn ngủ rồi, đi ngủ thôi, em mệt rồi!" Tô Bắc nói xong liền nằm xuống.
Lộ Nam cau mày, không biết có phải là ảo giác của anh không nữa, nhưng anh cảm giác dường như tâm trạng Tô Bắc không được tốt.
Sau khi nói chuyện với anh xong, tâm trạng của cô hình như còn tệ hơn.
Lộ Nam bất lực thở dài.
Anh nằm xuống, đưa tay ôm Tô Bắc.
Tô Bắc quay lưng với anh, Lộ Nam chỉ có thể kéo cô vào lòng anh.
Anh ôm Tô Bắc cứng ngắc, anh cảm nhận được cơ thể cô có chút căng thẳng.
Lộ Nam kể cho Tô Bắc vài chuyện khi anh ở nước ngoài.
"Khi anh mới ra nước ngoài, cái gì anh cũng không hiểu, đặc biệt là vấn đề kinh doanh. Dù sao thì, cách xử lý vấn đề của nước mình và nước ngoài vô cùng khác nhau, anh tin em cũng hiểu điều này. Thương trường ở nước ngoài không bất đồng như trong nước, họ cần lợi ích gì đều sẽ trực tiếp nói ra, nếu như được sẽ hợp tác luôn.” Lộ Nam chậm rãi nói, mặc dù điều đó thật nhàm chán, nhưng Tô Bắc vẫn nghiêm túc lắng nghe.
Cơ thể cô từ từ thả lỏng.
Giọng Lộ Nam càng ngày càng nhỏ, có tiếng Tô Bắc ngáy nhè nhẹ.
Bấy giờ Lộ Nam mới yên tâm.
Anh đưa tay vuốt vuốt tóc Tô Bắc.
Cô gái nhỏ bé này, sao lại ngốc như vậy chứ?
Chuyện của bạn bè mà cô ấy lại để tâm như vậy, còn tự khiến bản thân mình không vui nữa!
Thực là một cô gái tốt bụng, tốt đến mức khiến người ta đau lòng!
Lộ Nam ôm chặt Tô Bắc vào lòng như đang ôm một báu vật vậy.
Cùng lúc đó, Cận Đông nhìn chằm chằm vào máy tính, đầu anh hơi choáng.
Cái gì? Em gái của Lộ Nam, cũng tên là Lộ Tây Tây!
Anh còn nhìn thấy biển số xe đưa Lộ Tây Tây về khách sạn trong camera giám sát ở khách sạn Hắc Kim. Toàn bộ thành phố Nam Hy này, chỉ có xe của Lộ Nam mới có biểm số toàn 6 và 8 đẹp như thế.
Cận Đông nhìn vào máy tính, thông tin về về em gái Lộ Nam, Lộ Tây Tây, vô cùng ít ỏi.
Mọi người đều nói cô ấy là tiểu thư khuê các ở nhà quanh năm.
Bởi vì bà của Lộ Nam vô cùng phong kiến , nên nuôi dưỡng cháu gái theo kiểu phụ nữ cổ đại, tin tức bên ngoài về cô ấy vô cùng ít.
Nhưng cái tên Lộ Tây Tây và tên em gái Lộ Nam chắc chắn không phải trùng hợp.
Hơn nữa, người mà Lộ Nam đích thân tới đón, chắc chắn chỉ có em gái của anh ấy.
Suy nghĩ của Cận Đông có chút loạn.
Anh suy nghĩ rất lâu, và cuối cùng cũng chỉ đưa ra một kết luận, Lộ Tây Tây là em gái của Lộ Nam.
Tin tức này khiến anh sốc, nhưng nó cũng nằm trong dự liệu của anh.
Dù sao thì cô gái có khí chất như Lộ Tây Tây, lại còn ở trong một khách sạn năm sao như khách sạn Đế Tước, chắc chắn xuất thân không tầm thường.
Cận Đông dựa vào ghế văn phòng, khóe miệng nhếch lên.
Ban đầu, trước khi anh định định cư ở Nam Hy, anh biết, khi anh đến đây, không thể tránh khỏi phải qua lại với hai người, một người là Cố Niên Thành, một người là Lộ Nam.
Bây giờ lại xuất hiện thêm một Lộ Tây Tây.
Có vẻ mối quan hệ giữa anh với Lộ Nam phải đút lót nhiều hơn rồi!
Cận Đông nhìn về hướng cửa, ánh mắt anh giống như xuyên qua cánh cửa, xuyên đến tận trước mặt Lộ Tây Tây.
Anh mỉm cười đầy ẩn ý.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lộ Tây Tây đi xuống ăn sáng.
Cô vừa ngồi xuống liền có một người ngồi xuống đối diện cô.
Lộ Tây Tây không cần ngẩng đầu cũng có thể biết đối phương là ai.
Đúng là trước đây cô không đi ra ngoài, nhưng cô không ngờ đường đường là một giám đốc lớn mà da mặt lại dày đến thế.
Lộ Tây Tây lặng lẽ lườm lườm, cô lấy một miếng bánh mì nướng, phết nước sốt, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Cận Đông.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!