Nghe thấy Lộ Nam nói như vậy, vẻ mặt Tô Bắc bỗng trở nên hoảng sợ, lẽ nào Lộ Nam thật sự đã quan sát được điều gì rồi sao? Anh đột nhiên lại đưa ra chủ ý muốn đưa Tô Hàn, Tô Bắc luống cuồng, tìm cách ngăn chặn Lộ Nam lại. Chỉ có điều, cô còn chưa kịp nói gì thì Diệp Đình Lạc đã lên tiếng từ chối rồi.
“Tổng giám đốc Lộ, cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng hôm nay tôi lái xe tới đây, tôi tự đưa Tiểu Hàn về được, anh không cần phải đưa chúng tôi về đâu!” Diệp Đình Lạc bình tĩnh nói.
Tô Bắc đồng tình nhìn cô, khóe môi Diệp Đình Lạc cong lên, ánh mắt như muốn nói với Tô Bắc rằng hãy an tâm. Lộ Nam nhìn Diệp Đình Lạc, mỉm cười nói:
“Nếu đã như vậy thì xin phép tôi không tiễn hai người nữa!” Lộ Nam bình tĩnh trả lời, dường như chủ ý vừa xong mà anh đặt ra chỉ là lời khách sáo vậy thôi.
Trong lòng Tô Bắc vô cùng hoang mang và sợ hãi, cô không thể hiểu được Lộ Nam đang nghĩ gì lúc này. Diệp ĐÌnh Lạc đưa Tô Lẫm ra ngoài, Lộ Nam cũng đi theo tiễn họ. Tô Bắc thấy vẻ mặt điềm tĩnh của Diệp Đình Lạc và Tô Lẫm, cô đoán rằng Tô Hàn có lẽ đã xuống tầng lên xe rồi, lúc này mới cảm thấy an tâm hơn một chút. Cô thầm nhủ với bản thân rằng nhất định phải mau chóng khỏe lại, bằng không thì hai cậu con trai nếu muốn gặp cô đều sẽ phải khó khăn như vậy.
Trong khi Cố Thăng Trạch đang ở trong phòng lầm tưởng rằng Cố Thiến Doanh sẽ không chuyển nhượng số cổ phần trong tay nhanh như vậy, thì cùng lúc đó, trong phòng bệnh của Tô Bắc. Cố Thiến Doanh, Vân Phàm, Lộ Nam, Cố Niên Thành, vẻ mặt ai nấy cũng đều căng thẳng, nghiêm túc. Tô Bắc và Cố Thiến Doanh cùng nhau kí tên lên bản hợp đồng trước, sau đó tới lượt Lộ Nam và Cố Niên Thành. Trong bản hợp đồng có ghi rõ các điều khoản liên quan tới việc chuyển nhượng cổ phần, đồng thời kèm theo những yêu cầu mà Tô Bắc đã đề ra trước đó. Cố Thiến Doanh sau khi kí xong, liền lấy có sức khỏe không tốt quay trở lại phòng bệnh. Nhưng chỉ có riêng Tô Bắc hiểu được, trong lòng thật ra đang vô cùng day dứt. Năm đó, khi Cố Thiến Doanh bỏ nhà họ Cố đi, tất cả đều là do những sai lầm mà Cố Thăng Trạch đã gây ra. Nhưng cô lại chẳng thể nỡ lòng nào mà ra tay, đối phó lại với anh trai của mình, do vậy đành lựa chọn rời đi. Bây giờ, cô cũng chỉ là mượn tay của Tô Bắc và Lộ Nam để khiến Cố Thăng Trạch phải trả giá. Những mâu thuẫn đang giằng xéo trong người Cố Thiến Doanh, Tô Bắc đều có thể nhìn ra. Do vậy, sau khi thỏa thuận xong bản hợp đồng này, Tô Bắc định sẽ cho cô nghỉ ngơi một thời gian để thư giãn đầu óc. Chờ cho tới khi “Huyết Linh Lung” được khởi chiếu, xem xem tiếng tăm của bộ phim này có thể giúp danh tiếng của Cố Thiến Doanh thăng bậc được hay không. Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Bắc mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Sau khi Cố Thiến Doanh đi khỏi, Tô Bắc liền quay người nhìn Lộ Nam hỏi:
“Các anh định khi nào sẽ bắt đầu động tay?”
Lộ Nam suy nghĩ một chút rồi nói:
“Những chuyện như vậy tất nhiên là càng nhanh càng tốt, làm sao để có thể khiến Cố Thăng Trạch không kịp trở tay là tốt nhất, khiến anh ta hoàn toàn không ngờ được rằng chúng ta sẽ ra tay nhanh tới như vậy. Dẫu sao thì số cổ phần trong tay chúng ta hiện tại cũng đã là nhiều nhất trong tập đoàn Thiên Hồng rồi, chúng ta có quyền được tham dự cuộc họp cổ đông, tới lúc đó sẽ thay thế chức vụ CEO của Cố Thăng Trạch.” Lộ Nam nhanh chóng nói.
Tô Bắc khó hiểu nhìn Lộ Nam, thắc mắc hỏi:
“Lộ Nam, hôm nay có cả anh và Cố Niên Thành ở đây, vậy thì em muốn hỏi cho rõ, sau khi hai người đã thu mua thành công tập đoàn Thiên Hồng, hai người định sẽ phân chia thế nào đây? Cũng không thể để một tập đoàn lớn như vậy chia làm hai được chứ, cho dù hai người có đồng ý đi chăng nữa thì sợ rằng đám cổ đông còn lại sẽ không đồng ý đâu!”
Cố Niên Thành nhìn Tô Bắc.
“Chuyện này em hoàn toàn không cần lo lắng, sau khi thu mua tập đoàn Thiên Hồng, anh tình nguyện chuyển nhượng lại số cổ phần trong tay mình cho tổng giám đốc Lộ. Tập đoàn Thiên Hồng đối với anh mà nói, trong lòng cũng có chút vết thương khó thể xóa mờ đi được. Tuy anh rất hận bố, nhưng anh cũng không muốn ông phải chết, Cố Thăng Trạch đã nhẫn tâm giết hại ông như vậy, anh nhất định không thể bỏ qua cho hắn ta. Anh muốn hắn phải chịu sự trừng phạt của luật pháp, anh muốn báo thù, nhưng không hề muốn giành lấy tập đoàn Thiên Hồng. Tổng giám đốc Lộ có thể phát hiện Thiên Hồng, trở thành một phân nhánh riêng của tập đoàn Thịnh Thế, anh đã có được những gì mình muốn rồi, do vậy phần còn lại sẽ để cho tổng giám đốc Lộ giải quyết.” Cố Niên Thành không nhanh không chậm giải thích với Tô Bắc.
Tô Bắc không ngờ rằng họ đều đã bàn bạc cách giải quyết xong cả rồi. Cô hướng mắt sang phía Lộ Nam, anh liền gật đầu nói:
“Tổng giám đốc Cố nói rất đúng, hội anh từ lâu đã nghĩ tới vấn đề này rồi, hơn nữa cũng đã thảo ra một bản hợp đồng khác rồi. Bây giờ chỉ cần giành được vị trí CEO của Thiên Hồng, sau đó sẽ dần dần thu mua toàn bộ số cổ phần để phát triển thành một nhánh công ty khác của Thịnh Thế!”
Nghe giọng điệu cũng như khẩu khí của anh, Tô Bắc vô cùng tin tưởng, tất cả những điều này anh nhất định sẽ làm được.
Buổi chiều hôm đó, Lộ Nam dưới thân phận là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Thiên Hồng, phát ra thông báo. Mười giờ sáng ngày mai, tất cả các cổ đông của tập đoàn Thiên Hồng sẽ tới tòa nhà tổng bộ của tập đoàn Thiên Hồng, mở cuộc họp cổ đông! Cố Thăng Trạch sau khi nhận được thông tin, toàn thân liền trở nên cứng đờ, không dám tin vào những gì đang xảy ra trước mắt. Sao có thể như vậy được, số cổ phần nằm trong tay đám cổ đông này, anh đều biết rõ, có dù có ai có ý định nào khác, cũng không dám bán ra số cổ phần trong tay! Cố Thăng Trạch nổi giận đùng đùng, Lộ Nam có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể nắm giữ được nhiều cổ phần như vậy, chắc chắn chỉ có một khả năng. Đó chính là cổ phần của Cố Niên Thành và Cố Thiến Doanh bây giờ đều đã nằm trong tay anh. Cố Thăng Trạch hận mình không ra tay sớm hơn chút, bây giờ thì hay rồi, thời gian chỉ còn nửa ngày nữa, anh có đủ bản lĩnh để lật ngược lại ván cờ này được không? Cố Thăng Trạch vội vã ra khỏi phòng làm việc, không được, anh bắt buộc phải lập tức tới thăm hỏi các vị cổ đông, may ra trong cuộc họp cổ đông sáng ngày mai còn có thể lấy được vài phiếu cho mình. Bằng không thì đừng nói tới cái chức vụ CEO này, mà ngay cả số cổ phần trong tay anh, có thể giữ được hay không điều ấy còn chưa chắc chắc!
Trong khi Cố Thăng Trạch mới chỉ dự định tới thăm các vị cổ đông thì cùng lúc đó, Lộ Nam, Vân Phàm và Cố Niên Thành, ba người chia ra ba ngả, tới từng nhà các vị cổ đông để thăm hỏi. Tuy họ đều biết rằng đám cổ đông này chắc chắn sẽ không muốn Thiên Hồng phải thay chủ, nhưng lợi ích được bày ra trước mắt thì hiếm có ai nỡ lòng nào từ chối cả. Do vậy khi Cố Thăng Trạch tìm tới, rất nhiều người đều đóng cửa miễn khách, có người còn thẳng thừng từ chối không gặp. Trong lòng Cố Thăng Trạch bấp bênh không yên, lo sợ rằng họ đều đã bị Lộ Nam thu phục cả rồi! Lộ Nam tài năng kinh doanh xuất chúng, chỉ cần anh có thể khiến cho lợi nhuận hàng năm của đám người này được thỏa mãn, vậy thì chắc chắn họ sẽ lập tức theo anh mà thôi.
Cố Thăng Trạch đau lòng, lạc lõng đi trên đường. Trời đổ mưa to, khăp người anh thấm đẫm nước mưa. Anh biết rất rõ kể từ khi tập anh điều hành tập đoàn Thiên Hồng, tập đoàn đã tụt dốc thê thảm, dường như cơ nghiệp mà bố anh đã dùng cả đời để gây dựng đã đến hồi sụp đổ. Nhưng điều mà anh không ngờ tới nhất chính là bản thân lại có thể thất bại thảm hại tới như vậy. Nếu như ngày mai Thiên Hồng rơi vào tay Lộ Nam, vậy thì việc tiếp theo anh cần phải làm đó nhất định là rời khỏi Thiên Hồng. Cố Thăng Trạch vừa hận vừa tức, Cố Niên Thành là một kẻ ăn cháo đá bát, dù rằng năm đó anh đã đuổi ba mẹ con họ ra khỏi nhà họ Cố, nhưng chẳng phải trong tay anh ta vẫn nắm giữ cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng đó sao! Nếu như không nhờ lợi nhuận từ số cổ phẩn này thì tập đoàn Vân Thành có được như ngày hôm nay không? Cố Niên Thành chính là một kẻ lòng lang dạ sói, quả nhiên dám liên kết với Lộ Nam để nuốt trọn tập đoàn Thiên Hồng, thật đáng khinh!
Bỗng nhiên, Cố Niên Thành chợt nhớ tới Thiến Doanh, đúng rồi! Cố Thiến Doanh em gái ruột của anh, số cổ phần nằm trong tay cô nhất định không thể là do cô tự nguyện bán chúng đi được. Năm đó, cô không muốn đối đầu với anh, bây giờ chắc chắn cũng sẽ không như vậy! Anh phải tìm Thiến Doanh, nói không chừng còn có cơ hội sống sót. Trong suốt mười sáu tiếng đồng hồ còn lại, Cố Thăng Trạch vận dụng tất cả mọi mối quan hệ của mình đi tìm Cố Thiến Doanh. Anh không ngừng gọi điện thoại tới cho cô, chỉ tiếc là cô không hề nhận máy. Cố Thăng Trạch tức giận, ném văng điện thoại ra đường. Đều phản bội anh, tất cả mọi người bây giờ đều đang phản bội lại anh! Cố Thăng Trạch đau khổ, hai tay ôm chặt lấy đầu, ngồi bệt xuống đường.
Trong cơn mưa lớn, ở một góc khuất cách đó không xa, Cố Thiến Doanh tay cầm một chiếc ô màu đen, âm thầm quan sát Cố Thăng Trạch. Cô tự nhủ thầm rằng: Anh trai à, là em xin lỗi anh, nhưng bất luận thế nào cũng là do anh có lỗi với bố trước, anh có lỗi với cả gia đình. Dẫu cho bố có ngoại tình, nhưng ông ấy cũng chưa đáng phải chết, cho dù ông ấy có làm biết bao chuyện xấu thì cũng đã có pháp luật trừng trị. Nhưng anh thì lại khác, anh đã nhẫn tâm ra tay sát hại chính người đã sinh ra mình, trước đây em không có đủ can đảm để đối đầu với anh, và bây giờ cũng vẫn như vậy, nhưng em có thể mượn tay người khác để làm chuyện này! Cố Thiến Doanh lẳng lặng dõi theo Cố Thăng Trạch, khóe mắt cô không biết từ lúc nào đã ướt nhòe. Mọi điều trên thế giới này, vốn dĩ đều có vòng tuần hoàn của nó, bây giờ đã tới lúc Cố Thăng Trạch phải nhận lại những gì mà anh đã gây ra, cô thật sự không thể mềm lòng được. Cố Thiến Doanh hít một hơi thật sâu rồi lên xe.
“Tài xế, lái xe tới ngoại thành, phí xe tôi có thể trả gấp đôi cho anh!” Cố Thiến Doanh nhẹ giọng nói.
Sắc mặt của người tài xế phía trước bỗng vui mừng hẳn lên, tuy là trời mưa nhưng có thể nhận được một đơn lớn như vậy, anh hoàn toàn bằng lòng.
“Được thôi! Cô gái, cô ngồi chắc nhé, chúng ta bắt đầu đi luôn đây, xe của tôi cũng rất êm đấy!” Tài xế lái xe mỉm cười nói.
Cố Thiến Doanh cũng chỉ mỉm cười đáp lại, không nói gì thêm. Cô biết ngày mai, anh trai cô sẽ phải rời bỏ vị trí CEO của tập đoàn Thiên Hồng, đồng thời, anh cũng nhất định sẽ phải trả giá cho những gì đã làm năm đó, Cố Niên Thành chắc chắn sẽ không để anh ung dung ngoài vòng pháp luật. Có lẽ, đây chính là một kết cục tốt đẹp nhất cho câu chuyện này! Cố Thiến Doanh ngồi trong xe, ánh mắt hướng ra phía ngoài cửa sổ. Cô trầm lặng ngắm nhìn thành phố trong cơn mưa, dần dần lấy lại tâm trạng.
Ngày hôm sau, đúng chín rưỡi sáng, Lộ Nam đã chuẩn bị xong xuôi tất cả các phần văn kiện cần thiết cho hôm nay, anh đưa mắt nhìn sang phía Tô Bắc, sau đó liền lên tiếng nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!