Vẻ mặt của Tô Bắc bối rối, phức tạp, buồn bã!
Tại sao bỗng nhiên lại có chuyện như thế này!
Cô ngẩng đầu nhìn Cố Niên Thành, Cố Niên Thành đã nói chuyện này liên quan đến một số bí mật của nhà họ Cố, anh ấy không muốn nói.
Có lẽ, đây là lí do tại sao anh nhắc nhở cô, nhưng lại không nói cho cô biết thân thế của Cố Thiến Doanh!
Lộ Nam nhìn Cố Niên Thành.
“Tổng giám đốc Cố, bây giờ Vân Phàm đã điều tra ra rồi, anh có thể đem hết những chuyện mình biết nói cho chúng tôi được không!” Lộ Nam nói.
Anh bỗng nhiên cảm thấy, hôm nay giữ Cố Niên Thành ở lại là một điều vô cùng sáng suốt.
Cố Niên Thành ngồi xuống, suy nghĩ một lúc, rồi chậm rãi nói.
“Nếu đã định nói ra, vậy thì tôi sẽ nói bắt đầu từ lúc tôi tìm đến tổng giám đốc Lộ, khăng khăng muốn thu mua tập đoàn Thiên Hồng nhé!”
Cố Niên Thành hít một hơi thật sâu.
“Có thể mọi người không biết, tôi, em gái tôi Cố Niên Từ, Cố Thăng Trạch, Cố Thiến Doanh, bốn người chúng tôi là anh em cùng cha khác mẹ. Cố Thiến Doanh và Cố Thăng Trạch là anh em ruột, tôi và Cố Niên Từ là anh em ruột. Chắc là tổng giám đốc Lộ cũng đã từng nghĩ tới vấn đề này rồi, tại sao tôi lại có cổ phẩn của tập đoàn Thiên Hồng, lí do rất đơn giản là bởi vì tôi là con trai của nhà họ Cố!” Cố Niên Thành nói.
Anh nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tô Bắc, dừng lại một chút rồi tiếp tục nói.
“Ban đầu tôi tưởng rằng cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng chỉ có tôi và Cố Thăng Trạch hai người con trai có, bởi vì Cố Niên Từ không có cổ phần trong tay, nên tôi đương nhiên tưởng rằng Cố Thiến Doanh cũng không có. Lúc phân chia cổ phần, tôi đã không còn ở nhà họ Cố, vì vậy tôi không hề biết chuyện này! Cho đến hôm nay trợ lý Vân điều tra ra thân phận của Cố Thiến Doanh, tôi mới biết hóa ra trong tay cô ấy cũng có cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng! Hóa ra, trong mắt bố tôi, tôi và Niên Từ, rốt cuộc cũng khác so với hai đứa con mà vợ cả của ông sinh ra!” Cố Niên Thành nói, tự cười nhạo một tiếng.
Tô Bắc cau mày.
“Cố Niên Thành, anh đừng buồn, chuyện này đều đã qua rồi!” Tô Bắc an ủi nói.
Cố Niên Thành gật đầu, tiếp tục nói.
“Thực ra, chúng ta mãi không biết người cổ đông bí mật này cũng là có nguyên nhân. Bởi vì, sau khi tôi rời khỏi nhà họ Cố, Cố Thiến Doanh cũng không biết hành tung. Thực ra, tôi vẫn rất cảm kích cô ấy. Năm đó, mẹ tôi không hề biết bố tôi có gia đình, sinh ra tôi và Niên Từ cho ông ấy, đợi đến khi bà ấy biết, tôi và Niên Từ đã lớn rồi! Mẹ của Cố Thăng Trạch biết được sự tồn tại của chúng tôi, tức giận rồi sinh bệnh nặng, không lâu sau thì qua đời. Vì vậy, Cố Thăng Trạch rất hận mẹ tôi!”
“Nhưng mà, mẹ tôi sinh ra tôi và Niên Từ, bố tôi lại không thể để chúng tôi lưu lạc ở bên ngoài. Ông ấy liền đón chúng tôi về nhà họ Cố, Cố Thiến Doanh lúc đó rất lương thiện, rất tốt bụng, nghe bố nói chúng tôi là anh chị em có quan hệ huyết thống với nhau, cô ấy rất vui mừng, đối với tôi và Niên Từ cũng rất tốt. Nhưng, Cố Thăng Trạch lại rất hận chúng tôi, anh ta cho rằng là chúng tôi đã hại mẹ anh ta qua đời. Anh ta lại điên rồ đến mức hại chết bố tôi. Anh ta lại không ngờ được, trước khi anh ta ra tay, bố tôi đã sớm lập di chúc rồi. Anh ta vô cùng tức giận, liên kết với những người lớn trong nhà họ Cố, đuổi ba mẹ con tôi ra khỏi nhà họ Cố. Từ lúc đó, tôi bắt đầu lập nghiệp, sau đó luật sư lập di chúc cho bố tôi tìm đến tôi, đưa cổ phần thuộc về tôi chuyển cho tôi, cũng chính thời gian đó, tôi mới biết là Cố Thăng Trạch hại chết bố tôi, Thiến Doanh biết được sự thật, không chấp nhận được nên rời khỏi nhà họ Cố! Bao năm qua đều không có tin tức gì! Tôi muốn báo thù Cố Thăng Trạch, chỉ có thể hủy hoại hoàn toàn tập đoàn Thiên Hồng mà anh ta ỷ lại để sinh tồn mới có thể thực sự đánh bại được anh ta. Cho nên, bất luận thế nào, tôi cũng phải thu mua được tập đoàn Thiên Hồng, đem tên súc sinh Cố Thăng Trạch vào trong tù!” Cố Niên Thành phẫn nộ nói.
Tô Bắc hoàn toàn bị sốc.
Hóa ra, những người bên cạnh cô lại còn có thân phận như vậy.
Hóa ra, Cố Niên Thành còn có một thân thế như vậy, chẳng trách mà anh không muốn nhắc đến.
Trong lòng Tô Bắc hỗn loạn, cô không biết phải nói cái gì.
Lộ Nam hít một hơi thật sâu.
“Tổng giám đốc Cố, anh yên tâm, chuyện này chúng tôi đều có thể hiểu. Đương nhiên, những gì chúng tôi nghe được hôm nay sẽ không nói một chữ ra ngoài, chắc chắn sẽ giữ bí mật cho anh. Bây giờ, chúng ta nói tới vấn đề cổ phần, liệu Cố Thiến Doanh có đồng ý bán cổ phần cho chúng ta không? Dù sao thì tập đoàn Thiên Hồng cũng là của nhà họ Cố!” Lộ Nam nói.
Cố Niên Thành lắc đầu.
“Cố Thiến Doanh nghĩ thế nào, tôi cũng không biết. Chúng tôi đã mười mấy năm không gặp nhau rồi, cô ấy cũng không phải cô bé năm đó nữa. Số cổ phần trong tay cô ấy, nói thật tôi chưa từng nghĩ tới!” Cố Niên Thành mỉm cười cay đắng.
Biểu cảm của Lộ Nam rất phức tạp.
Đột nhiên, Tô Bắc nói.
“Hai người không cần nói nữa, em muốn tìm Cố Thiến Doanh nói chuyện, em có thể giúp hai người hỏi suy nghĩ của em ấy!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam gật đầu.
“Như vậy cũng được, chúng ta không cần phải ở đây suy đoán nữa!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc “ừm” một tiếng.
“Hai người ra ngoài trước đi, trong lòng em có chút hỗn loạn. Em muốn ở một mình yên tĩnh một chút!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam gật đầu, đi cùng với Cố Niên Thành và Vân Phàm ra ngoài.
Tô Bắc nhìn căn phòng trống không, dường như vẫn có thể nhớ lại những lời quan tâm của Cố Thiến Doanh ngày hôm qua.
Một Nghiêm Nghệ Đình đã làm cô rất thất vọng, vì vậy cô gần như dành hết tâm huyết của mình cho Cố Thiến Doanh.
Nhưng cô không thể ngờ được, cô thậm chí còn không hiểu rõ thân phận thực sự của đối phương.
Điều này hoàn toàn khác so với chuyện Diệp Đình Lạc là em họ của Diệp Nhiễm.
Trước tiên, Diệp Đình Lạc không là nghệ sĩ cô dẫn dắt, cô ấy chỉ là bảo mẫu của Tiểu Hàn và Tiểu Lẫm, cô cũng chỉ là ra tay giúp đỡ Diệp Đình Lạc, không bỏ ra quá nhiều công sức.
Nhưng mà, Cố Thiến Doanh không giống như vậy. Cô thực sự đều lo lắng cho cô ấy về mọi thứ.
Hơn nữa, điều buồn cười hơn là lúc trước cô vì Cố Thiến Doanh và Nghiêm Nghệ Đình đi bàn chuyện đầu tư, suýt chút nữa đã bị Cố Thăng Trạch bắt nạt.
Bây giờ, cô lại biết rằng Cố Thiến Doanh là em gái ruột của Cố Thăng Trạch, cô cảm thấy thật mỉa mai.
Sắc mặc cô thay đổi.
Cuối cùng, cô cầm điện thoại và gọi điện cho Cố Thiến Doanh.
“Thiến Doanh, em quay phim xong đến thẳng bệnh viện, chị có việc tìm em!” Giọng nói của Tô Bắc rất nặng nề.
Cố Thiến Doanh cảm thấy có gì đó không ổn.
“Vâng, chị Bắc Bắc, bên này sắp xong rồi, bộ phim này cũng đã kết thúc rồi. Lát nữa em sẽ đến bệnh viện, chị đợi em một chút!” Cố Thiến Doanh nói.
Tô Bắc đáp lại một tiếng rồi cúp điện thoại một cách hờ hững.
Cố Thiến Doanh nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại bị cúp máy, sắc mặt có chút khó hiểu.
Chị Bắc Bắc làm sao vậy? Sao lại lạnh lùng như thế chứ, là mình đã làm sai chuyện gì rồi sao?
Cố Thiến Doanh nghĩ đến những điều này, cảm thấy rất lo lắng.
Cô đi tới nói chuyện với đạo diễn, đạo diễn nói cô có thể về trước, cô nhanh chóng đi thay quần áo.
Cố Thiến Doanh đến bệnh viện nhanh nhất có thể.
Khi cô đến nơi, cô nhìn thấy Lộ Nam và Cố Niên Thành, còn có Vân Phàm đang đứng trong hành lang của bệnh viện, không biết đang bàn luận chuyện gì.
Sắc mặt Cố Thiến Doanh tái nhợt.
Cô bỗng nhiên cảm thấy tồi tệ.
Kể từ khi gặp lại Cố Niên Thành, cô có một dự cảm không lành trong lòng.
Dường như chuyện năm đó thực sự không thể che giấu được nữa.
Nhưng mà, cô lại không có khả năng để đi ngăn cản.
Thực ra, điều cô sợ nhất không phải là Tô Bắc biết được thân phận thật của cô, mà là Tô Bắc không thể buông bỏ.
Sau khi cô rời khỏi cơ sở đào tạo, cô biết được mối quan hệ của Tô Bắc và anh trai cô Cố Thăng Trạch vô cùng tồi tệ.
Cố Thiến Doanh lo lắng đi về phía phòng bệnh.
Cố Niên Thành, Lộ Nam và Vân Phàm đều ngẩng đầu nhìn cô.
Cố Thiến Doanh nghiến răng, đưa tay gõ cửa.
Nghe thấy Tô Bắc cho cô vào, cô mới đẩy cửa đi vào.
Vừa bước vào phòng bệnh, cô đã có thể cảm nhận được rõ tâm trạng của Tô Bắc không đúng.
Cố Thiến Doanh lo lắng.
“Chị Bắc Bắc...chị tìm em có việc gì vậy?” Cố Thiến Doanh hỏi.
Tô Bắc nằm trên giường, cô quay đầu lại, nhìn Cố Thiến Doanh bất an đứng bên cạnh giường.
Tô Bắc hơi lạnh lùng, đôi mắt cô khẽ lóe lên.
“Thiến Doanh, em quay xong phim rồi hả?” Tô Bắc nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Cố Thiến Doanh lóe lên một chút căng thẳng.
“Quay xong rồi!” Cô nói.
“Đúng vậy, quay xong rồi!” Lòng bàn tay của Cố Thiến Doanh đều là mồ hôi, bây giờ cô không chắc Tô Bắc rốt cuộc đã biết hay chưa.
Thái độ mơ hồ của Tô Bắc khiến Cố Thiến Doanh vô cùng căng thẳng.
Cô giống như một đứa trẻ đã làm sai điều gì đó, đứng đó không di chuyển, chờ đợi sự trách phạt.
Tô Bắc thở dài.
“Thiến Doanh, em là em gái của Cố Thăng Trạch có phải không?” Tô Bắc mở lời, cuối cùng cô cũng hỏi điều khiến cô bị sốc.
Sắc mặt Cố Thiến Doanh tái nhợt.
“Chị Bắc Bắc, chị đã biết cả rồi...” Giọng nói của cô tràn ngập sự bất an và sợ hãi.
Cô sợ Tô Bắc lại không cần cô. Trên thế giới này, không ai thực sự yêu cô.
Mẹ mất rồi, bố cũng mất rồi. Mười mấy năm trước, anh trai cô đã trở nên hung ác tàn bạo, vô cùng xa lạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!