Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Và Âm Mưu

Sắc mặt của Lộ Nam như muốn giết người.

Vương Nghị Cương lo lắng nhìn Tô Bắc, trên mặt ông ta lộ rõ sự bối rối và tội lỗi.

Tô Bắc lại xảy ra chuyện ở trên địa bàn của ông ta.

Lần này, Lộ Nam chắc chắn sẽ phát điên.

Ông ta nhớ rõ lần trước ở karaoke Kim Bích Huy Hoàng, Tô Bắc bảo vệ Cố Thiến Doanh, Lộ Nam bảo vệ Tô Bắc. Cảnh tượng đó thực sự khiến ông ta cả đời cũng không thể nào quên được!

Ông ta vừa nãy còn nói Tô Bắc là đã nhập tâm quá sâu vào vai diễn.

Lần này thực sự thảm hại rồi!

Lộ Nam chanh chóng ngồi xổm xuống, giúp Tô Bắc tháo mặt nạ ra.

Nhìn khuôn mặt tái nhợt và khó chịu của cô, Lộ Nam đau lòng đến tận trong xương.

“Bắc Bắc, em nói cho anh biết, em đau ở đâu, em cảm thấy ở đâu có lưỡi dao, anh giúp em cắt quần áo ra trước!” Lộ Nam vội vàng nói.

Tô Bắc toát mồ hôi, sắc mặt không còn một giọt máu.

“Lộ Nam, dưới chân có lưỡi dao, ở chân trái, lưỡi dao vừa nãy bị đá đã đâm vào lòng bàn chân rồi! Trên người cảm thấy có ba chỗ đều có lưỡi dao, mặc dù không gây tử vong, nhưng đủ đau để ngất xỉu!” Giọng nói của Tô Bắc có vẻ như đang run rẩy.

Cô thực sự quá đau, nỗi đau này thật khủng khiếp, giống như cắt thịt vậy.

Trợ lý đứng bên cạnh Lộ Nam lấy một chiếc kéo, cắt tất cả những chỗ mà Tô Bắc chỉ đến. Quả nhiên, có ba lưỡi dao đâm vào thịt.

Hơn nữa, bởi cảnh chiến đấu vừa nãy, lưỡi dao cắm rất sâu.

Lộ Nam cẩn thận cởi giày cho Tô Bắc, trên giày của Tô Bắc toàn là máu.

Tô Bắc liếc nhìn và ngất xỉu.

Cũng không biết là do cô đau đớn nên ngất xỉu hay là sợ máu nên ngất xỉu.

Lộ Nam ném chiếc kéo sang một bên, Vương Nghị Cương bước tới.

Ông ta nhìn Lộ Nam.

“Tổng giám đốc Lộ, anh đừng lo lắng, tôi đã gọi 120 rồi, xe cứu thương sẽ tới ngay bây giờ!” Vương Nghị Cương nói, trán cũng đã toát mồ hôi lạnh.

Lộ Nam cau mày, sắc mặt tối sầm, lạnh lùng.

“Trường quay của các người kiểu gì thế, trong một ngày xảy ra bao nhiêu chuyện. Mau đi kiểm tra xem có máy quay nào không, tôi muốn biết tất cả mọi chuyện, còn cả võ sư sáng nay, tìm thấy anh ta nhất định phải hỏi ra rõ đầu đuôi. Tôi không tin, trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy!” Lộ Nam lạnh lùng nói.

Anh nhìn Tô Bắc bất tỉnh, không dám chạm vào cô, sợ làm cô đau.

Xe cứu thương đến rất nhanh.

Vương Nghị Cương đã nói rõ với họ trong điện thoại, có lưỡi dao trong quần áo của Tô Bắc và trên người cũng bị lưỡi dao đâm vào.

Khi bọn họ đến, họ lấy một dụng cụ nhỏ và quét người Tô Bắc để biết lưỡi dao nằm ở đâu.

Ngoại trừ bốn lưỡi dao đã đâm vào người Tô Bắc, các lưỡi dao khác đều đã được bác sĩ nhanh chóng tìm thấy, cắt chúng ra khỏi quần áo.

Lộ Nam đi theo bác sĩ lên xe.

Anh yêu cầu Vương Nghị Cương kiểm tra máy quay, còn anh đi theo bác sĩ lên xe cứu thương.

Trên xe, Lộ Nam gọi điện cho Vân Phàm.

Vân Phàm nghe giọng điệu lo lắng của Lộ Nam và biết rằng chắc chắn đã có chuyện lớn xảy ra.

“Vân Phàm, cậu mau đến trường quay Cố Thiến Doanh quay phim và bao vây khu vực đó lại. Tất cả những ai ra vào đó ngày hôm nay đều phải kiểm tra, tôi muốn xem xem rốt cuộc là ai đang đối phó với Bắc Bắc!” Lộ Nam lạnh lùng nói.

Vân Phàm nghe thấy Tô Bắc xảy ra chuyện, anh ấy lập tức vực lại tinh thần.

“Tổng giám đốc, anh yên tâm đến bệnh viện cùng với cô Tô đi. Chuyện ở trường quay, tôi nhất định sẽ làm tốt, không để người có liên quan trốn thoát!” Vân Phàm hứa với Lộ Nam.

“Ừm! Tốt nhất là như vậy, tôi cúp máy trước đây. Khi Vương Nghị Cương đi kiểm tra máy quay, cậu cũng đi xem xem!” Lộ Nam nhanh chóng giao việc rồi cúp điện thoại.

Lộ Nam lên xe cứu thương, trường quay trở nên rất hỗn loạn.

Đôi mắt Tiểu Lam lóe lên, cô ta nhanh chóng bước đến một góc nhỏ và gọi điện thoại.

“Chị Tô Noãn, chị mau nghĩ cách đi. Chiều nay Lộ Nam đến trường quay, Tô Bắc xảy ra chuyện, anh ấy ra lệnh điều tra, bây giờ cả trường quay đều sắp bùng nổ rồi. Lộ Nam kêu Vương Nghị Cương đi kiểm tra máy quay, nếu bây giờ chị có thể đi thì hãy mau chóng rời đi!” Tiểu Lam nhanh chóng nói.

Sắc mặt Tô Noãn ở đầu dây bên kia thay đổi.

Lộ Nam đến trường quay rồi, anh ấy quan tâm Tô Bắc như vậy sao?

Hai người rõ ràng rất giống nhau, nhưng mà anh ấy lại chỉ thích Tô Bắc và tránh cô ta như tránh tà, rốt cuộc là vì sao?

Tô Noãn càng nghĩ càng tức giận.

Cô ta cố gắng kìm nén cơn giận của mình.

“Được rồi, Tiểu Lam, tôi biết rồi. Cô tiếp tục ẩn náu bên cạnh Tô Bắc, cô nhớ đừng để cô ấy phát hiện ra sự bất thường biết chưa?” Tô Noãn nói, nghe Tiểu Lam bảo đảm, cô ta liền cúp máy.

Tô Noãn quay người nhìn Diệp Nhiễm đang diễn, lông mày cô ta nhíu lại.

Cô ta đã bị người khác nắm được điểm yếu, vẫn còn cố gắng đóng phim, thật là ngu ngốc.

Cô ta quá hiểu Diệp Nhiễm.

Khi Diệp Nhiễm đi đặt lưỡi dao, chắc chắn không tránh máy quay.

Diệp Nhiễm xảy ra chuyện cô ta không quan tâm, nhưng mà, bây giờ cô ta không thể xảy ra chuyện, nếu không Tô Bắc chắc chắn sẽ dốc hết sức đối phó với cô ta.

Nhưng mà, nếu Diệp Nhiễm bị bắt chắc chắn sẽ khai ra cô ta. Cách duy nhất bây giờ là phải giúp Diệp Nhiễm, nhân lúc bọn họ còn chưa để ý, nhanh chóng chạy trốn.

Nghĩ đến đây, Tô Noãn liền kêu người trợ lý bên cạnh đi gọi Diệp Nhiễm, nói là có việc gấp!

Quả nhiên, Tô Noãn vừa gọi, Diệp Nhiễm đã nhanh chóng chạy đến.

Cô ta nhìn vẻ mặt lo lắng của Tô Noãn, có chút không hiểu.

“Tô Noãn, có chuyện gì vậy? Sắc mặt này là thế nào?” Diệp Nhiễm hỏi.

Tô Noãn trừng mắt nhìn cô ta.

“Cô bây giờ càng ngày càng ngu ngốc, chuyện tốt đẹp buổi trưa cô làm có phải là đã không né tránh máy quay không. Bây giờ Lộ Nam bắt đầu điều tra rồi, cô nghĩ mình có thể trốn thoát không?” Tô Noãn tức giận nói.

Sắc mặt Diệp Nhiễm trở nên khó coi.

Thủ đoạn của Lộ Nam, cô ta thực sự không dám thỉnh giáo.

Lần này, cho dù là có Diệp Đình Lạc đến cầu xin, có lẽ Tô Bắc cũng sẽ không tha thứ cho cô ta, và Lộ Nam càng không thể nào bỏ qua cho cô ta.

Cô ta lo lắng nhìn Tô Noãn.

“Tô Noãn, là cô để tôi đi. Bây giờ xảy ra chuyện rồi, cô mau giúp tôi nghĩ cách đi!” Diệp Nhiễm có chút nóng vội nói.

Tô Noãn lườm cô ta.

“Diệp Nhiễm, cô tỉnh táo lại đi, bây giờ là cô muốn tôi giúp cô nghĩ cách, đừng dùng thái độ đó nói chuyện với tôi. Hơn nữa, là tôi kêu cô đi làm chuyện đó sao? Là cô tự mình tìm cái chết, tôi chỉ là giúp cô nghĩ cách mà thôi, bây giờ cô lại còn ở đây oán trách tôi!” Tô Noãn tức giận nói.

Diệp Nhiễm nhíu mày.

“Tô Noãn, cô đừng để ý đến vấn đề này nữa. Bây giờ cũng chỉ có cô có thể giúp tôi, lẽ nào cô quên rồi sao, trong tay tôi có không ít bằng chứng liên quan đến việc cô đối phó với Tô Bắc. Nếu tôi giao ra, kết cục của cô không tốt hơn tôi là mấy đâu! Hơn nữa, sáng nay Cố Thiến Doanh gặp sự cố với dây treo trên không, chẳng phải là do cô làm sao? Cô đừng tưởng tôi không biết, Tiểu Lam là người của cô. Mặc dù bây giờ cô ta là trợ lý của Cố Thiến Doanh, nhưng mà chỉ cần tôi muốn, thân phận của cô ta sẽ bị lộ ngay lập tức!” Diệp Nhiễm vừa uy hiếp vừa cầu cứu Tô Noãn.

Tô Noãn trừng mắt nhìn cô ta.

“Diệp Nhiễm, cô giỏi lắm, bây giờ đã có thể uy hiếp tôi rồi. Nhưng mà, cô có thể thông minh hơn được không, chuyện buổi sáng đích thực là do tôi làm. Nhưng vậy thì đã làm sao, cho dù xảy ra chuyện cũng sẽ có người giúp tôi gánh tội. Tôi không ngu ngốc như cô, người giao dịch với võ sư để Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện là Tiểu Lam chứ không phải là tôi. Võ sư cũng không ngu ngốc, chỉ cần anh ta không khai, cảnh sát cũng không làm gì được anh ta. Nếu anh ta thừa nhận có người sai bảo, vậy thì sẽ là tội cố ý làm hại người khác. Cô đừng tưởng rằng người khác cũng ngu ngốc như cô! Tiểu Lam nói vài câu với võ sư, cô ấy cũng có thể là mình đi dặn dò giúp Cố Thiến Doanh, cô không thấy mọi thứ đều rất hoàn hảo sao? Tôi không hề đi đến trường quay bên đó, cho dù có kiểm tra máy quay, cũng không liên quan gì đến tôi!” Tô Noãn nhìn Diệp Nhiễm, ánh mắt căm ghét ghê tởm.

Nếu Diệp Nhiễm có đầu óc, cô ta không cần phải lo lắng vấn đề nhỏ như vậy.

Diệp Nhiễm bất lực nhìn Tô Noãn.

“Vậy bây giờ tôi phải làm gì? Cho dù tôi không khai ra cô, cô cũng phải giúp tôi chứ. Chúng ta ít nhất cũng trên cùng một con thuyền mà!” Diệp Nhiễm lo lắng nói.

Tô Noãn nhìn xung quanh rồi lại gần Diệp Nhiễm.

“Như này, lát nữa tôi sẽ tìm cách giúp cô trốn thoát. Chỉ cần có thể ra khỏi được trường quay là dễ hơn nhiều rồi. Nhưng mà, cô nhất định phải tìm một nơi nhỏ để ở, đừng để Lộ Nam tìm thấy cô, nếu không tôi cũng sẽ không thể giúp cô được!” Tô Noãn nghiêm túc nói.

Diệp Nhiễm gật đầu.

“Được, tôi sẽ làm theo những gì cô nói, cô nói xem bây giờ tôi làm sao để trốn thoát được đi!” Diệp Nhiễm sốt ruột nhìn Tô Noãn.

Tô Noãn nghĩ một lát, đôi mắt cô ta bỗng sáng lên.

“Cô mau đi thay quần áo, tôi biết có một nơi, cô trốn thoát từ đó chắc sẽ không có ai phát hiện!” Tô Noãn nhanh chóng nói.

Diệp Nhiễm gật đầu, vội vàng đi thay quần áo.

Khi cô ta quay quần áo và đi ra, Tô Noãn đã đứng đợi cô ta ở cửa.

Tô Noãn nhanh chóng đưa Diệp Nhiễm đi về hướng đông bắc.

Diệp Nhiễm có chút tò mò, như vậy không phải là đi vào trong trường quay hay sao? Tại sao Tô Noãn lại đưa cô ta đến đây.

Nhưng mà, đến khi bọn họ đi đến góc tường phía đông bắc, Diệp Nhiễm sững người.

Chắc không phải Tô Noãn...để cô ta từ đây đi ra ngoài chứ?

Diệp Nhiễm nhìn Tô Noãn.

“Tôi...” Cô ta có mày, có chút không thể tin được.

Tô Noãn nhìn cô ta.

“Tôi cái gì mà tôi! Mau đi, từ đây đi ra là đường Hoa Sen, có thể đi thẳng đến thành phố. Cô tìm một khách sạn nhỏ mà không cần chứng minh thư cũng có thể ở, Lộ Nam chắc chắn sẽ không tìm thấy cô. Bây giờ cô đang trốn chạy, còn nghĩ đến nhiều thứ như thế. Có phải là đợi bị bắt rồi cô mới cam tâm hả!” Tô Noãn tức giận nói.

Diệp Nhiễm nhìn cô ta và nghiến răng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!