Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Và Âm Mưu

Vương Nghị Cương gật đầu.

“Chuyện này, tôi chắc chắn sẽ điều tra đến cùng. Bây giờ, võ sư đã bị cảnh sát đưa đi rồi. Chuyện lần này, chắc chắn không thể bỏ qua dễ dàng như vậy!” Vương Nghị Cương nói với Tô Bắc.

Tô Bắc gật đầu.

“Như vậy là tốt nhất, chuyện đã đến mức này, bắt buộc phải để cảnh sát vào cuộc. Nếu không, chẳng phải sẽ để cho kẻ xấu tự do ngoài vòng pháp luật sao!” Giọng nói của Tô Bắc có chút giận dữ.

Vương Nghị Cương gật đầu.

“Điều này tôi biết, chúng ta đến bệnh viện trước xem Cố Thiến Doanh ra sao rồi đi. Bây giờ phó đạo diễn đang trông chừng ở đó, chúng ta qua đó xem rồi sắp xếp cảnh quay tiếp theo. Bộ phim này đã được định là ngày mai sẽ đóng máy, nếu đến lúc đó không thể đóng máy, chắc chắn sẽ phải đầu tư thêm, đi đâu tìm đầu tư lại là một vấn đề!” Vương Nghị Cương trầm giọng nói.

Tô Bắc hiểu sự khó khăn của ông ta.

Cô gật đầu.

“Tôi nhớ rằng, phần cuối còn một đoạn vẫn chưa quay, là Huyết Linh Lung đeo mặt nạ cáo bạc, đối đầu với những người được cho là công lý. Thế này đi, những cảnh quay đó, chiều nay quay lại tôi sẽ diễn giúp cô ấy, trang điểm phần mặt giống với cô ấy một chút. Khuôn mặt và thân hình của chúng tôi cũng rất giống nhau, sau khi đeo mặt nạ chắc là sẽ không nhận được ra. Kịch bản là tôi chọn nên cũng rất quen thuộc, tôi giúp cô ấy diễn phần đeo mặt nạ. Còn phần khác, chúng ta đi xem vết thương của Thiến Doanh trước rồi quyết định sau!” Tô Bắc suy nghĩ nói.

Vương Nghị Cương gật đầu.

“Như vậy là quá tốt rồi! Vậy bây giờ chúng ta đi thôi, cô bước xuống đất xem thế nào, đầu còn choáng váng không?” Vương Nghị Cương quan tâm hỏi.

Tô Bắc lắc đầu.

“Không sao đâu, chúng ta đi thôi, tôi chỉ sợ máu một chút mà thôi!” Tô Bắc nói.

Hai người nói xong, đi ra khỏi phòng chờ.

Hai người không để ý đến khi hai người vừa rời đi, Diệp Nhiễm từ trong góc bên cạnh đi ra.

Một nụ cười nham hiểm xuất hiện trên khuôn mặt cô ta.

Tô Bắc muốn giúp Cố Thiến Doanh đóng phim, cơ hội tốt như vậy sao cô ta có thể bỏ lỡ được chứ!

Chuyện hôm nay đều là do một tay Tô Noãn tạo dựng nên.

Cô ta đi tìm Tô Noãn, cô ta chắc chắn sẽ nghĩ được ra cách hay để đối phó với Tô Bắc!

Nghĩ đến đây, Diệp Nhiễm hào hứng chạy về phía trường quay bên cạnh.

Tô Bắc và Vương Nghị Cương đến bệnh viện, Cố Thiến Doanh đã tỉnh lại rồi.

Bác sĩ nói, chủ yếu là do sợ hãi quá mức và mất máu nhiều nên mới ngất đi.

Thực tế, tất cả các vết thương đều chỉ là vết thương ngoài da.

Hơn nữa, bởi vì Cố Thiến Doanh ý thức bảo vệ mặt, nên vết thương nghiêm trọng nhất chủ yếu là ở lưng, khuôn mặt cô không bị thương.

Điều may mắn nhất là không bị thương đến xương cốt.

Tô Bắc nghe thấy bác sĩ nói những lời này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cố Thiến Doanh nhìn thấy Tô Bắc và Vương Nghị Cương đến, gắng gượng muốn ngồi dậy.

Tô Bắc nhanh chóng chạy đến, để cô nằm xuống.

“Cô bé ngốc, em làm gì thế, đã bị thương như thế này còn cố gắng gượng, mau nằm xuống!” Tô Bắc vừa đau lòng vừa trách móc nhìn cô.

Cố Thiến Doanh bướng bỉnh ngước mặt lên.

“Chị Bắc Bắc, ngày mai là đóng máy rồi, em không cam tâm, em có thể làm được, chị để em quay về đi, em thực sự vẫn có thể tiếp tục diễn! Cơ thể em thực sự không có vấn đề gì!” Cố Thiến Doanh kích động nói, gần như sắp khóc.

Tô Bắc đau lòng nhìn cô.

“Đừng làm liều nữa, em nghe chị nói đã. Chị biết suy nghĩ của em, chúng ta cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ bộ phim này. Thế này đi, vết thương của em cũng không bị thương đến gân cốt. Những cảnh quay còn lại, chỉ cần lộ mặt đều là em tự mình diễn. Chiều nay đeo mặt nạ, chị giúp em diễn. Còn về cảnh treo trên không, để người đóng thế quay, đến lúc đó quay góc mặt và thân hình là được rồi, không cần em phải thực hiện động tác lớn. Ngày mai em sẽ diễn, bây giờ em nghỉ ngơi cho tốt đi, chúng ta sẽ hoàn thành bộ phim này đúng thời hạn. Bộ phim tiếp theo, chị Bắc Bắc sẽ giúp em chọn một bộ phim tốt hơn!” Tô Bắc vừa giúp Cố Thiến Doanh nghĩ ra một phương pháp rõ ràng, vừa an ủi cô ấy.

Vương Nghị Cương nhìn người phụ nữ trước mặt, đột nhiên nảy sinh một tâm trạng kỳ lạ.

Đối mặt với khó khăn cũng không hoảng loạn, rành mạch rõ ràng. Thời điểm này còn có thể tính toán cẩn thận, không chút sơ suất, thực sự là một người quản lí giỏi!

Người bình thường không thể nào làm được điều đó, khiến ông ta không khâm phục cũng không được!

Cố Thiến Doanh nghe lời Tô Bắc nói, đôi mắt cô sáng lên ngay lập tức.

“Bắc Bắc, chị nói thật sao? Em thực sự có thể hoàn thành bộ phim này trong hai ngày sao? Nhưng mà phó đạo diễn nói, em đã trở nên như thế này, bộ phim này sợ rằng không còn hy vọng nữa!” Cố Thiến Doanh tủi thân nói.

Tô Bắc đưa tay lau mặt cô.

“Nhìn em xem, phó đạo diễn đã nói gì với em, sao có thể thế được. Chuyện này, là sau khi chị và đạo diễn Vương thương lượng mới đưa ra quyết định. Một mình anh ta nói không được tính. Thiến Doanh, em yên tâm đi, hôm nay em hãy nghỉ ngơi cho thật tốt!” Tô Bắc an ủi Cố Thiến Doanh.

Cố Thiến Doanh cảm động phát khóc.

Chỉ cần không để cô từ bỏ bộ phim này, kêu cô làm gì cũng được!

Ở bên này, Tô Bắc đang an ủi Cố Thiến Doanh, giúp cô ấy nghĩ cách giải quyết.

Phía bên kia trường quay.

Sau khi Diệp Nhiễm tìm Tô Noãn, lại lặng lẽ đến trường quay của Cố Thiến Doanh.

Cô ta nhân lúc không có ai để ý, lặng lẽ đi vào phòng thay đồ.

Cô ta đã nghe ngóng được, chiều nay Tô Bắc sẽ diễn thay Cố Thiến Doanh, mặc chiếc váy đen này và đeo mặt nạ cáo bạc.

Nghĩ đến buổi chiều Tô Bắc sẽ trúng kế, Diệp Nhiễm vô cùng phấn khích.

Cô ta nhanh chóng đặt lưỡi dao vào các bộ phận của chiếc váy, rồi dùng băng chính hai mặt dính chặt lại.

Cô ta làm lưỡi dao rất tinh xảo, bình thường khi mặc quần sẽ không chú ý. Hơn nữa, bộ trang phục cổ trang bình thường mặc vào đều sẽ rất nặng, không có ai để ý đến!”

Sau khi làm xong, Diệp Nhiễm vẫn không yên tâm, cô ta đặt thêm hai lưỡi dao vào đôi giày kết hợp với bộ trang phục cổ trang rồi mới rời đi.

Diệp Nhiễm chạy đến trường quay khác, cô ta hào hứng nhìn Tô Noãn.

“Xong rồi! Chúng ta ngồi đợi chiều xem kịch hay thôi!” Diệp Nhiễm kích động nói.

Tô Noãn mỉm cười nhìn cô ta.

“Đúng thế, hôm nay thật là nhiều kịch hay. Sáng nay vừa xem xong Cố Thiến Doanh, buổi chiều lại có thể xem kịch hay của Tô Bắc, thật là hết cái hay này lại đến cái hay kia!” Tô Noãn mỉm cười nham hiểm.

Diệp Nhiễm mỉm cười hạnh phúc, nhưng cô ta không ngờ rằng, chỉ mấy tiếng sau cô ta sẽ giống như một con chuột trốn chạy khắp nơi.

Tô Bắc và Vương Nghị Cương ở trong bệnh viện, ăn tạm bữa cơm đơn giản rồi trở lại trường quay.

Tô Bắc nghỉ ngơi một lát, sau đó trang điểm rồi thay quần áo.

Vết thương của nam chính không nghiêm trọng, khi đạo diễn hỏi anh ta, anh ta nói có thể tiếp tục diễn nốt bộ phim này.

Buổi chiều bắt đầu quay.

Tô Bắc vừa bắt đầu diễn với nam chính, Lộ Nam đã tới.

Sáng nay anh nghe nói, trường quay xảy ra chuyện.

Bây giờ chỉ cần là nơi Tô Bắc đi tới, anh đều sẽ tìm người chú ý.

Vì vậy, buổi trưa anh hỏi được tình hình của Tô Bắc, buổi chiều liền vội vã đến trường quay.

Nhìn Tô Bắc mặc bộ đồ màu đen, đeo kiếm ở eo và đeo mặt nạ cáo bạc.

Khiến người khác nhìn vào sẽ có một cảm giác lạnh lùng và khí thế.

Lộ Nam nhìn dáng vẻ của Tô Bắc, nở một nụ cười trên khóe miệng.

Anh biết rằng Bắc Bắc của anh là giỏi nhất. Bất kể là lúc nào cũng đều có thể xử lý mọi thứ thật hoàn hảo.

Lộ Nam đến, Tô Bắc nhìn thấy anh trong nháy mắt.

Biểu hiện của cô có chút không tốt, Vương Nghị Cương cau mày, liếc nhìn Lộ Nam và nhanh chóng hét lên: “Dừng, tiếp tục cảnh quay này!”

Tô Bắc bĩu môi vô tội, đây là tại cô sao?

Nên trách Lộ Nam mới đúng!

Tô Bắc nhanh chóng điều chỉnh lại, vào trạng thái và bắt đầu diễn.

Thực ra, Tô Bắc diễn thay Cố Thiến Doanh cũng không nhiều, cộng vào chỉ có ba cảnh quay mà thôi.

Hai cảnh trước đều là cảnh tình cảm, cảnh cuối là cảnh đánh nhau.

Dù sao thì Tô Bắc cũng đã ở trong trường quay nhiều năm, cô diễn rất tốt, rất nhanh đã diễn xong hai cảnh quay.

Cảnh quay chiến đấu cuối cùng, Lộ Nam bất ngờ nhướn mày.

“Tại sao lại có cảnh nguy hiểm như vậy?” Lộ Nam nhìn Vương Nghị Cương và nói.

Vương Nghị Cương dang hai tay bất lực, nhún vai.

“Đây là Anne tự yêu cầu, buổi trưa cô ấy còn học mấy chiêu với võ sư chính là để diễn cảnh này chiều nay. Cô ấy nói rồi, bộ phim này đối với Cố Thiến Doanh, đối với cô ấy mà nói đều rất quan trọng. Vì vậy cô ấy không muốn có những sai sót không đáng có, cô ấy tự mình làm vẫn an tâm hơn!” Vương Nghị Cương nói.

Lộ Nam cau mày, cô ấy yên tâm, nhưng mà anh không yên tâm!

Sự an toàn của cô mới là điều quan trọng nhất trong lòng anh!

Nhưng mà, nhìn vẻ mặt của Vương Nghị Cương có vẻ như rất hài lòng với biểu hiện của Tô Bắc.

Lộ Nam biết, Tô Bắc là một người cứng đầu, lại luôn theo đuổi sự hoàn hảo.

Bây giờ Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện, cô ấy chắc chắn sẽ cố gắng làm hoàn hảo nhất có thể, sẽ không để người khác phá hỏng bộ phim.

Nhưng mà, nhìn cô đánh nhau, Lộ Nam vẫn cảm thấy lo sợ.

Cảnh quay cuối cùng là Tô Bắc và nam chính đối đầu, sau khi bị thương ngã xuống đất, sắc mặt đau đớn.

Tô Bắc hoàn thành xuất sắc.

Trong thời gian này, không xảy ra bất cứ điều gì khác thường.

Nhưng, sau khi Tô Bắc ngã xuống đất, biểu cảm đau đớn trên mặt thể hiện quá rõ ràng.

Vương Nghị Cương vô cùng vui mừng, ông ta cảm thấy màn diễn xuất của Tô Bắc thực sự rất tốt.

Chỉ thấy một phần ba khuôn mặt, nhưng lại có thể thấy sự đau đớn đến cùng cực.

Ông ta vui vẻ đi về phía Tô Bắc.

“Anne, màn diễn xuất của cô thực sự quá tuyệt vời. Tiếp theo, chúng ta để diễn viên đóng thế lên thể hiện cảnh đánh nhau trên không trung, cô đứng dậy nghỉ ngơi một chút đi!” Vương Nghị Cương cười nói.

Lộ Nam cũng đi cùng qua đó.

Nhưng anh thấy biểu cảm đau đớn trên khuôn mặt của Tô Bắc không hề giảm đi chút nào.

Lộ Nam lại lo lắng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!