Lộ Nam thấy Tô Bắc cười vui vẻ, mắt anh loé lên.
Đột nhiên, anh hướng về phía trước, bế Tô Bắc lên bờ.
Tô Bắc bị doạ cho không nhúc nhích, cô không biết đột nhiên Lộ Nam phát điên như vậy là muốn làm gì?
Tô Bắc tức giận nhìn Lộ Nam giống như một chú mèo con muốn nổi giận nhưng lại không dám thật sự nổi giận trước mặt chủ nhân.
“Anh muốn làm gì?” Đôi mắt cô ánh lên vẻ tủi thân giống như bị Lộ Nam đánh.
Lộ Nam thấy dáng vẻ tủi thân của cô thì lại vừa tức giận vừa buồn cười.
“Anh đột nhiên công kích bất ngờ là em liền không ổn, anh cũng không đánh em mà em lại nước mắt rưng rưng làm như anh bắt nạt em thế!” Lộ Nam không vui nói.
Tô Bắc đập hai cái vào lồng ngực anh.
“Anh bắt nạt em mà anh còn nói!” Giọng Tô Bắc đầy oan ức.
Nghe giọng nói nho nhỏ của cô giống như đang làm nũng, trái tim Lộ Nam mềm nhũn thành vũng nước.
“Được rồi, không giận nữa, anh không bắt nạt em, chỉ cần em nghe lời, sau này không để ý đến Cố Niên Thành nữa thì sẽ đổi lại thành em bắt nạt anh! Em thấy thế nào?” Lộ Nam dịu dàng nói.
Tô Bắc lập tức trừng mắt.
“Anh đã nói sẽ không cưỡng ép em mà bây giờ lại không cho em để ý đến Cố Niên Thành nữa, khi đó em biết Lộ Tây Tây thích anh, em cũng không bắt anh cả đời không qua lại mà!” Tô Bắc bĩu môi nói.
Lộ Nam nhíu mày.
“Bắc Bắc, hai chuyện này giống nhau sao? Tây Tây vốn là em gái anh, cho dù anh không để ý con bé thì quan hệ huyết thống giữa anh và nó cũng không thể chối bỏ. Hơn nữa sau này không phải con bé đã đi khỏi thành phố Nam Hy, ra ngoài cho khuây khoả rồi sao? Hơn nữa, không phải em cũng đã tha thứ cho nó rồi đấy à!” Lộ Nam vừa giận vừa bất đắc dĩ nói.
Tô Bắc chu miệng.
“Vậy được, dù sao nói thế nào thì cũng là anh thắng, em không nói với anh nữa, em muốn đi ngủ!” Tô Bắc nói rồi đẩy Lộ Nam ra, tránh khỏi lồng ngực anh.
Kết quả, cô vừa mới tránh ra thì lại bị Lộ Nam kéo lại.
Lộ Nam thấp giọng nói bên tai cô.
“Bắc Bắc, nếu em đã muốn ngủ thì chúng ta ngủ cùng nhau đi!” Giọng anh mang theo ý cười hài hước và trêu chọc.
Tô Bắc tức giận thở hổn hển nhìn anh.
“Ai muốn ngủ cùng anh chứ?!” Tô Bắc nói xong, đẩy Lộ Nam ra rồi xuống lầu.
Lộ Nam không buông tha kéo cô lại.
Đột nhiên, mắt anh trở nên cực kỳ sâu thẳm tĩnh mịch, trong đó mang theo lửa nóng hừng hực.
Tô Bắc khó hiểu.
Cô vô thức cúi đầu, chỉ thấy áo tắm mà cô đang mặc có giọt nước ở trong cổ, chảy dọc theo đường cong cơ thể rồi chậm rãi trượt xuống, nhìn cực kỳ mê người.
Lộ Nam nhìn Tô Bắc thật sâu, trong mắt như có một ngọn lửa đang bùng cháy.
Tô Bắc nhanh chóng đưa tay che ngực.
“Anh… anh… Lộ Nam, anh tránh ra!” Tô Bắc tức giận nói.
Lộ Nam bế cô lên.
“Em là vợ anh, vì sao anh phải tránh ra. Nếu một người là ngủ, hai người cũng là ngủ thì chúng ta ngủ cùng nhau đi!” Lộ Nam thấp giọng nói bên tai Lộ Bắc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Bắc đỏ như quả cà chua, bị Lộ Nam nhanh chóng bế xuống lầu.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Bắc cực kỳ hối hận, tối qua không nên lên lầu bơi để bây giờ bị tên cầm thú nào đó giày vò đến chân cũng mềm nhũn.
Tô Bắc bất lực ngồi dậy, khi cô đi ra ngoài phòng ngủ thì phát hiện Lộ Nam đã nấu xong bữa sáng.
Tô Bắc chống tay vào tường đứng một lát rồi đột nhiên nhíu mày.
Nhìn dáng vẻ của Lộ Nam, dường như hôm nay anh phải ra ngoài.
“Lộ Nam, anh mặc âu phục giày da như vậy, hôm nay phải ra ngoài sao?” Tô Bắc tò mò hỏi.
Lộ Nam nở nụ cười.
“Lát nữa anh có hẹn với một người ra ngoài bàn chuyện công việc, thế nào? Em có muốn đi cùng anh không?” Lộ Nam nhìn cô, trên mặt đầy ắp ý cười dịu dàng.
Tô Bắc lắc lắc cái đầu nhỏ.
“Vẫn là thôi đi, hôm nay em đứng còn không vững!” Tô Bắc trung thực nói.
Kết quả, Lộ Nam lại thấp giọng cười ra tiếng.
Tô Bắc xấu hổ giận dữ muốn giết người.
“Lộ Nam, anh mà còn cười nữa là em ném anh ra ngoài cho chó ăn đấy!” Tô Bắc tức giận thở hổn hển.
Lộ Nam nhướn mày.
“Anh không có ý kiến, quan trọng là với cơ thể nhỏ bé lại còn yếu ớt như vậy của em còn có thể ném được anh đi không?” Lộ Nam cười nói.
Tô Bắc buồn khổ, vì sao cô lại thấy Lộ Nam đang cố ý nhỉ?
Cô hung hăng đi tới trước bàn ăn, cầm một cái quẩy lên rồi hung dữ cắn một miếng.
Dáng vẻ đó của cô như muốn cắn xé Lộ Nam thành từng mảnh.
Lộ Nam cười cực kỳ dịu dàng.
Tô Bắc như vậy thật sự khiến trái tim anh mềm nhũn.
Chẳng trách người xưa lại nói, anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Quả thật là như vậy!
Ăn bữa sáng xong, Lộ Nam vội vàng rời đi.
Tô Bắc buồn bực ngán ngẩm hồi lâu rồi đi sang chung cư đối diện tìm Tô Hàn và Tô Lẫm.
Bây giờ, nếu Lộ Nam đã biết mình rất quan tâm “Lâm Nhất Hàn”.
Thì cô đi tìm Tô Hàn cũng có thể quang minh chính đại rồi.
Lộ Nam ra khỏi nhà liền đi thẳng tới hội sở Seoul.
Sáng nay anh đã gọi hẹn gặp Cố Niên Thành ở đây.
Đoán chừng nếu Tô Bắc biết người Lộ Nam gặp là Cố Niên Thành, nói không chừng sẽ thật sự đi theo.
Cho nên mặc dù ngoài miệng Lộ Nam hỏi Tô Bắc có muốn đi không.
Nếu Tô Bắc thật sự muốn đi theo thì anh cũng sẽ tìm cớ không cho cô đi cùng.
Lộ Nam đi vào hội sở.
Anh đặt phòng bao xong, vào ngồi một lát mới thấy Cố Niên Thành ung dung tới trễ.
Cố Niên Thành ngồi xuống, có chút ngượng ngùng.
“Thật ngại quá, trên đường kẹt xe!” Cố Niên Thành cười nói.
Lộ Nam lắc đầu.
“Không sao, tôi có thể hiểu! Hơn nữa, anh cũng tới đúng giờ chứ không bị muộn, là tôi đến sớm mà thôi!” Lộ Nam chầm chậm nói.
Cố Niên Thành cười.
“Chỉ cần Tổng giám đốc Lộ không để ý là được, có điều tôi rất tò mò, hôm nay Tổng giám đốc Lộ tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì, không phải tối qua chúng ta vừa gặp nhau đấy sao? Tổng giám đốc Lộ có chuyện gì sao không nói luôn tối hôm qua?” Cố Niên Thành hờ hững hỏi.
Lộ Nam nhìn anh ấy một cái.
“Tổng giám đốc Cố, anh là người thông minh, việc gì phải giả ngốc như vậy. Hôm nay tôi gọi anh tới đây không có ý gì khác, tôi muốn đẩy nhanh tiến trình thu mua tập đoàn Thiên Hồng!” Lộ Nam nói từng từ từng chữ nghiêm túc, rõ ràng.
Cố Niên Thành cau mày, dường như có phần không hiểu.
“Không phải chúng ta đang từng bước từng bước thu mua sao? Ý Tổng giám đốc Lộ là?” Cố Niên Thành tò mò hỏi.
Vẻ mặt Lộ Nam trầm xuống.
“Tốc độ này quá chậm, tôi không muốn thấy Cố Thăng Trạch và người phụ thuộc vào anh ta tiếp tục nhảy nhót ở thành phố Nam Hy!” Lộ Nam nói không e dè.
Cố Niên Thành cười.
“Được rồi! Tôi nghĩ tôi đã hiểu đại khái ý của Tổng giám đốc Lộ, chắc hẳn Tổng giám đốc Lộ muốn vì Tô Bắc mà ra tay nhỉ? Mục tiêu của Tổng giám đốc Lộ thực ra không phải Cố Thăng Trạch mà là Lý Vân Khải đang phụ thuộc vào anh ta thì đúng hơn!” Cố Niên Thành cười nói.
Lộ Nam nhìn anh ấy thật sâu, nghe thấy cái tên Lý Vân Khải, trong mắt anh loé lên một tia âm trầm sâu thẳm.
“Phải thì sao mà không phải thì sao, điều này có quan hệ trực tiếp tới việc chúng ta thu mua Thiên Hồng không?” Lộ Nam mặt không cảm xúc hỏi.
Cố Niên Thành lắc đầu.
“Không có! Tôi chỉ thuận miệng nói thôi, nếu Tổng giám đốc Lộ đã muốn tăng tốc độ thì đương nhiên tôi cũng không có ý kiến, tôi cũng sẽ dốc toàn lực ủng hộ, đồng thời đẩy nhanh tiến trình. Tôi không chỉ không muốn thấy Lý Vân Khải tiếp tục phách lối mà tôi cũng không muốn để Cố Thăng Trạch ra ngoài khiến tôi buồn nôn nữa!” Cố Niên Thành bình tĩnh nói.
Lộ Nam nhìn anh ấy một cái.
“Tổng giám đốc Cố, anh dốc toàn lực ủng hộ tôi như vậy, đột nhiên tôi lại cực kỳ tò mò, anh ghét Lý Vân Khải, ngoài nguyên nhân là em gái anh Cố Niên Từ ra thì còn có nguyên nhân nào khác không…” Lộ Nam nói với thâm ý khác.
Cố Niên Thành nhướn mày rồi cười.
“Tổng giám đốc Lộ, anh thấy sao?” Anh ấy ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Khoé miệng Lộ Nam hơi giật giật.
“Tôi nghĩ, vậy chắc chắn là có rồi, ví dụ như… Tô Bắc! Lý Vân Khải là bạn trai cũ của cô ấy, chắc hẳn trong lòng Tổng giám đốc Cố rất không dễ chịu!” Lộ Nam quan sát sắc mặt Cố Niên Thành rồi từ từ nói.
Cố Niên Thành nhìn Lộ Nam như có điều suy nghĩ.
“Tôi nghĩ, nguyên nhân chủ yếu nhất của Tổng giám đốc Lộ cũng là vì Tô Bắc nhỉ?! Dù sao, tên Lý Vân Khải đáng ghét như vậy đột nhiên xuất hiện, lại còn là bạn trai cũ của Tô Bắc, đổi lại là ai thì cũng không chịu được, còn không bằng để anh ta hoàn toàn biến mất trong mắt mọi người!” Cố Niên Thành thản nhiên nói.
Lộ Nam cười một tiếng.
“Tổng giám đốc Cố nghĩ giống tôi đấy, vậy tiếp theo đây chúng ta bàn về vấn đề làm sao để đẩy nhanh tiến trình thu mua đi!” Lộ Nam nói.
Cố Niên Thành gật đầu.
“Theo tôi được biết, bây giờ cổ phần tập đoàn Thiên Hồng đã có 20% cổ phần lẻ bị Tổng giám độc Lộ mua lại mà trong tay tôi có 10% nữa, 70% còn lại thì 40% trong tay Cố Thăng Trạch, 19% nữa nằm trong tay những người nhà họ Cố. Với sự hiểu biết của tôi về họ thì họ sẽ không bán số cổ phần đó cho chúng ta đâu, còn 11% cổ phần còn lại chúng ta cũng không biết ở trong tay ai, người giữ cổ phiếu thần bí này đã mười mấy năm nay không xuất hiện trong ban giám đốc tập đoàn Thiên Hồng. Tổng giám đốc Lộ, anh nói xem tiếp theo chúng ta nên làm thế nào để đẩy nhanh tiến trình đây?” Cố Niên Thành hỏi.
Lộ Nam chau mày suy nghĩ hồi lâu.
“Như này đi, bây giờ tôi lập tức để Vân Phàm điều tra người giữ cố phiếu thần bí này, bên phía anh hãy cố gắng thuyết phục mấy lão già bảo thủ của nhà họ Cố trước, dù sao anh cũng là người nhà họ Cố, có huyết thống chính cống của nhà họ Cố, không phải sao?” Lộ Nam nhìn Cố Niên Thành, lời nói bao hàm thâm ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!