Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Và Âm Mưu

Tô Bắc: Ừm, nói rồi, cậu ấy muốn tăng lương, thêm tiền thưởng!

Lộ Nam: Chắc cậu ấy đang nằm mơ!

Tô Bắc: Mơ cũng phải có chứ, nhỡ đâu thành hiện thực thì sao!

Lộ Nam: Không! Cậu ấy nằm mơ giữa ban ngày!

Tô Bắc: Đừng vậy chứ! Anh cũng không quan tâm cấp dưới một chút, bày tỏ một chút vì sự trọng sắc khinh bạn của anh sao?

Lộ Nam: Anh có trọng sắc khinh bạn sao?

Tô Bắc: Lẽ nào không phải sao?

Lộ Nam: Anh “trọng sắc” ai?

Tô Bắc: Em!

Lộ Nam: Em có sắc sao?

Tô Bắc: Em đã đảo mắt mấy lần rồi, được rồi không nói nữa, em vào thang máy đây, không có tín hiệu!

Lộ Nam: Ừm!

Lộ Nam đứng ở bãi đỗ xe đợi chưa tới hai mươi phút Tô Bắc đã xuống rồi.

Lộ Nam đưa tay ôm lấy Tô Bắc.

Tô Bắc ngại ngùng đẩy anh ra.

“Làm gì vậy! Còn đang dừng xe đấy, chúng ta lên xe trước!” Tô Bắc khẽ nói.

Lộ Nam gật đầu rồi giúp cô mở cửa xe.

Hai người lên xe rồi nhanh chóng rời gara.

Tô Bắc không ngờ được Diệp Nhiễm đang ở một góc chụp lại cảnh vừa rồi.

Tiếng xấu của Diệp Nhiễm đã vang khắp phố nhưng Tô Bắc nhận lời Diệp Đình Lạc sẽ không tiếp tục truy cứu mà để cô ta tiếp tục đóng bộ phim đó.

Nhưng đã rất ít người dám dùng cô ta.

Nếu như ngày trước, những bữa tiệc thương nghiệp như hôm nay cô ta còn có thể tham gia.

Nhưng lần này đến một cái thiệp mời, cô cũng không nhận được.

Cô không giống Tô Noãn sau lưng còn có nhà họ Tô, sau lưng cô chẳng có gì!

Vì vậy mặc dù được Tô Bắc bỏ qua nhưng cô lại càng ghi hận Tô Bắc.

Nhìn bức ảnh trong điện thoại mà Diệp Nhiễm lộ ra nụ cười cay độc.

Tô Bắc lại qua lại với Lộ Nam.

Người phụ nữ không biết liêm sỉ này, xem cô sau này từ từ đối phó Tô Bắc ra sao.

Cô nhất định khiến Tô Bắc thê thảm hơn cô hiện tại.

Diệp Nhiễm cầm chặt chiếc điện thoại trong tay và suy nghĩ cay nghiệt.

Lúc này điện thoại đột nhiên đổ chuông.

Cô vội bắt máy, tiếng Tô Noãn phẫn nộ vang lên từ trong điện thoại.

“Diệp Nhiễm, cô còn làm được gì hả, bảo cô đem cho tôi một bộ đồ mà cô lề mà lề mề lâu như vậy vẫn chưa tới, không phải cô nói đang ở gần đây sao?” Tô Noãn tức giận nói.

Lúc này Diệp Nhiễm mới trở lại bình thường.

Vừa nãy khi nhìn thấy Tô Bắc và Lộ Nam ở bên nhau, trong lòng cô có chút kinh ngạc nên hoàn toàn quên mất chuyện đưa quần áo tới cho Tô Noãn.

“Được, được, được, bây giờ tôi đang ở hầm để xe, lập tức qua ngay, chỉ có điều tôi không có thiệp mời nên chỉ có thể đưa tới cửa khách sạn để cô tự xuống lấy!” Diệp Nhiễm nói.

“Được, biết rồi! Đừng có phí lời! Nhanh lên chút!” Giọng nói Tô Noãn thể hiện rõ sự mất kiên nhẫn.

Diệp Nhiễm cúp điện thoại mà vẻ mặt vô cùng đáng sợ.

Rồi cũng có một ngày, cô sẽ đạp hết tất cả những người này dưới chân!

Lộ Nam lái xe đi tới chung cư ở trung tâm thành phố.

Tô Bắc ngồi ở ghế phụ cạnh Lộ Nam gửi tin nhắn cho Tô Hàn và Tô Lẫm.

Tô Bắc: Hai bé cưng ngủ chưa?

Tô Hàn: Chưa đâu, con đang giúp Đại Ma Vương hoàn thành hệ thống thông tin máy tính của tập đoàn Thịnh Thế nữa, cảm thấy hệ thống của họ rất không an toàn!

Tô Lẫm: Con cũng chưa ngủ mami, con đang nghiên cứu một hạng mục mà có lẽ nói mẹ cũng không hiểu lắm, tóm lại là vô cùng phức tạp, đã mấy ngày con không ngủ rồi!

Tô Bắc: Thương thương hai bé cưng, không còn sớm nữa ngủ sớm đi, trẻ con không được thức khuya. Còn về hệ thống thông tin của tập đoàn Thịnh Thế, hoàn thiện cũng không phải chuyện ngay một lúc, dù sao họ cũng dùng từ rất lâu trước đây rồi, không phải cũng rất tốt sao! Còn Tiểu Lẫm nữa, những thứ con nghiên cứu, mami đều chưa từng nghe qua, nếu như có thể làm từ từ thì đừng vội vàng mà làm khó bản thân.

Tô Hàn: Mami, con bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nhìn thấy thứ gì không tốt luôn muốn làm tốt nhất, nếu không thì con không ngủ được.

Tô Lẫm: Mami, khoa học công nghệ là lực lượng sản xuất đầu tiên của sự phát loài người, mẹ hiểu không? Nếu như con không nỗ lực thì loài người làm sao phát triển chứ?

Từng chữ của Tô Lẫm đều cố ý để lộ ra giọng điệu lo lắng sợ sệt.

Tô Bắc nhịn không được mà bật cười, chú hề này lại gây cười như vậy!

Nhân loại nhiều người như vậy, nó không nỗ lực thì khoa học công nghệ không tiến bộ nữa!

Tô Bắc: Được, được, được! Biết là hai bé cưng của mẹ tài ba nhất nhưng mà mami vẫn phải dặn dò hai đứa nghỉ ngơi sớm một chút, nếu không không tốt cho sức khỏe, hai đứa mệt mỏi mami sẽ đau lòng!

Tô Lẫm: Mami, con sẽ ngoan ngoãn đi ngủ, mẹ cũng ngủ sớm đi!

Tô Hàn: Mami, ngày mai con làm tiếp, con cũng ngủ trước đã, chúc mẹ ngủ ngon!

Tô Bắc: Hai bé cưng ngủ ngon!

Lộ Nam đang lái xe chợt khẽ liếc qua nhìn Tô Bắc, anh thấy gương mặt Tô Bắc ngập tràn nét cười hài lòng.

Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại cười tới mức ngốc nghếch.

Lộ Nam hơi tò mò, cô ấy đang nói chuyện mà vui như vậy nhỉ.

“Bắc Bắc, em đang nói chuyện với ai vậy?” Lộ Nam chỉ tiện miệng hỏi.

Tô Bắc sừng người.

Sắc mặt cô hơi hoảng loạn.

“Chuyện đó...Em hỏi xem Cố Thiến Doanh về nhà chưa? Con bé nói gặp được một người rất hài hước nên tiện thể kể cho em nghe, em thấy rất thú vị!” Tô Bắc tìm đại một cái cớ cho qua chuyện.

Lộ Nam gật đầu.

Tô Bắc ở cùng với Cố Thiến Doanh khiến anh vô tình nhớ tới chuyện ở khách sạn.

Bạn trai cũ của Tô Bắc, Lý Vân Khải.

Anh ta đột nhiên đối với quá khứ của Tô Bắc đầy tò mò.

Nhưng Lộ Nam hiểu rất rõ anh không thể điều tra vì nếu để Tô Bắc biết được, cô chắc chắn sẽ tức giận.

Nhưng anh hỏi cô cũng chưa chắc sẽ nói cho anh biết sự thật.

Lộ Nam thở dài bất lực.

Tô Bắc có lẽ cảm nhận được Lộ Nam không vui nên vẻ mặt có chút không thoải mái nhưng cô cũng không biết nói gì để giải tỏa bầu không khí này.

Chiếc xe không dễ dàng gì mới đến được gara của chung cư.

Tô Bắc vừa xuống xe liền cảm thấy cả người được thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhanh chân đi vào trong thang máy nhưng không ngờ Lộ Nam đã sải bước theo sau.

Trong lòng Tô Bắc rất hoang mang vì cô luôn cảm thấy Lộ Nam có tâm sự.

Quả nhiên cánh cửa thang máy vừa đóng lại, Lộ Nam đã mở lời rồi.

“Bắc Bắc, Lý Vân Khải thực sự là bạn trai cũ của em sao?” Lộ Nam trầm ngâm nói.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Bắc chau lại.

Cô nên trả lời thế nào, ở bữa tiệc đã nói như vậy rồi thì chắc chắn là thật rồi!

Nhưng cô hiểu rất rõ tính cách của Lộ Nam, chỉ cần cô nói là thật Lộ Nam nhất định sẽ không vui.

Tô Bắc nghĩ một lát rồi cười.

“Chuyện đó...Bọn em lúc học đại học tuổi cũng không còn nhỏ nữa nên chỉ là quen chơi thôi, không biết tính cách đối phương thế nào, sau này cảm thấy không hợp liền chia tay!” Tô Bắc cười gượng nói mà bản thân không biết rốt cuộc mình đang nói gì.

Lộ Nam gật đầu.

Anh đột nhiên kéo Tô Bắc lại và ôm vào lòng.

Tô Bắc cảm thấy hít thở cũng có hơi khó khăn, cô đưa tay đặt lên ngực mà cảm thấy tim đập liên hồi còn mang theo một nỗi đau lúc ẩn lúc hiện.

Tô Bắc lắc đầu.

Chắc chắn cô đang nghĩ lung tung, trái tim làm sao biết đau chứ, chỉ là cô xúc động quá mà thôi.

Cô cúi đầu ngả vào lòng Lộ Nam không nói gì.

Lộ Nam nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô mà sự khó chịu trong tim trào dâng từng cơn từng cơn.

Lý Vân Khải có lẽ là người đàn ông đầu tiên của cô!

Anh thẳng thừng cảnh cáo bản thân đừng khó chịu, đừng đem bản thân so bì với loại người đó, đừng nghĩ tới quá khứ của Tô Bắc.

Nhưng trong lòng anh lại kìm nén không được bực bội.

Lộ Nam ôm Tô Bắc càng ngày càng chặt khiến cô thở không nổi.

Thang máy vừa dừng, cô liền ra sức thoát ra khỏi vòng tay của Lộ Nam.

“Em hơi khó chịu, em vào trước đây!” Tô Bắc nói xong liền đi ra khỏi thang máy chạy về phía phòng.

Khi đi vào trong nhà, Lộ Nam phát hiện Tô Bắc đã vào trong phòng ngủ chính rồi.

Cô đóng chặt cửa phòng ngủ lại.

Sâu trong mắt Lộ Nam hiện lên sự cô quạnh vô cùng.

Anh đứng ở phòng khách nhìn phòng ngủ của Tô Bắc hồi lâu rồi mới quay người đi lên lầu.

Anh cảm thấy trong tim như có một ngọn lửa, anh buộc phải từ từ yên tĩnh một lát.

Lộ Nam lên lầu, anh ngụp đầu xuống nước mà cảm thấy toàn thân mình đều lạnh lẽo.

Lộ Nam bơi một vòng.

Đột nhiên anh nghe thấy ở một bên bể bơi có tiếng động nên bơi qua xem thì phát hiện ra Tô Bắc cũng lên lầu bơi rồi.

Lộ Nam nhanh chóng bơi tới chỗ Tô Bắc.

Tô Bắc đang bơi mải miết thì đột nhiên cảm thấy sau lưng có người.

Cô vừa ngoi lên khỏi mặt nước, Lộ Nam cũng ngoi lên.

Tô Bắc ngạc nhiên nhìn Lộ Nam.

“Sao anh lại ở đây?” Tô Bắc hỏi mà đầu vẫn rỏ nước.

Lộ Nam bình tĩnh nhìn cô một cái.

“Thế sao em lại ở đây?” Lộ Nam hỏi.

Sắc mặt Tô Bắc khẽ ngơ ngác.

“Em...đột nhiên em muốn bơi!” Tô Bắc tìm một lý do cực kỳ sứt sẹo nói.

Lộ Nam cười nhẹ một tiếng.

“Vậy sao? Vậy thì vừa hay anh cũng muốn bơi vậy nên liền xuất hiện ở đây!” Lộ Nam thong thả nói.

Tô Bắc nuốt nước bọt.

“Vậy thì anh tiếp tục đi, em cũng đi bơi đây!” Nói rồi Tô Bắc lại lao đầu vào trong nước bơi ra chỗ xa hơn.

Con ngươi Lộ Nam lóe lên, anh đưa tay lên vuốt nhẹ nước trên tóc rồi cũng bơi về hướng Tô Bắc.

Hai người em chạy anh đuổi mà bơi cả nửa ngày.

Tô Bắc mệt không bơi tiếp được nữa nên nhanh chóng bơi về bờ.

Lộ Nam nhìn thấy Tô Bắc định lên bờ nên tăng tốc, chỉ trong nháy mắt đã bơi tới trước mắt Tô Bắc rồi.

Anh nổi lên trước mặt Tô Bắc ngăn cô lại khiến cô không thể lên bờ.

Tô Bắc cũng ngoi lên khỏi mặt nước.

Cô có chút tức giận nhìn Lộ Nam.

“Lộ Nam, anh đang làm gì vậy?” Tô Bắc nhau nhó khuôn mặt nhỏ nói.

Lộ Nam chăm chú nhìn Tô Bắc một cái.

“Lẽ nào em không nhìn ra? Anh đang bơi đó!” Lộ Nam nói.

Tô Bắc tức không nói được gì.

Bơi thì bơi, sao mà anh cứ theo sau lưng cô làm gì, cả bể bơi lớn như vậy lẽ nào anh không thể ra chỗ khác bơi hay sao?

Hơn nữa anh nổi lên trước mặt mình làm gì?

Tô Bắc không thích nhất Lộ Nam như vậy.

Cô hiểu rất rõ rằng mỗi lần như vậy tâm trạng Lộ Nam chắc chắn không tốt!

Nhưng anh lại không muốn nói ra mà lần nào cũng tỏ ra không rõ ràng khiến Tô Bắc bất lực không biết làm sao.

Tô Bắc càng nghĩ càng tức giận.

Cuối cùng, cô thực sự không chịu được nữa mà thẳng thừng tạt nước vào Lộ Nam.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!