Cố Thiến Doanh nhìn thấy dấu hôn trên cổ Tô Bắc, đột nhiên tỉnh ngủ.
Cô ấy mệt mỏi lắc đầu, đánh vật mãi mới ra được khỏi giường.
Tô Bắc nhanh chóng mở cửa phòng tắm, nhìn vào gương, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lên như thể vừa làm điều gì xấu.
Cô nhìn dấu hôn trên cổ mình, vừa xấu hổ vừa bực tức.
Cái tên Lộ Nam này, sao lại mạnh bạo đến vậy chứ!
Thế này thì tối nay cô làm sao mà đến gặp mặt mọi người đây!
Tô Bắc tức giận, phồng mồm chu mỏ lên, cô lấy hộp phấn ra, thoa một lớp phấn dày lên trên dấu hôn, thấy nó mờ đi trông thấy.
Lúc này cô mới yên tâm trở lại.
Khi Tô Bắc bước ra, Cố Thiến Doanh đã thay quần áo xong rồi.
Tô Bắc cầm túi xách lên, lấy ra một tập tài liệu, vứt sang cho Cố Thiến Doanh.
“Xem đi, đây là một số nhà đầu tư và đạo diễn có thể coi là khá quan trọng sẽ tham gia bữa tiệc tối nay. Em đọc một lượt đi, rồi nhớ lấy, tối nay đến đó dù là không có cơ hội nói chuyện tiếp xúc nhưng cũng không được mắc sai lầm gì với người ta, biết chưa?” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh gật đầu.
Cố Thiến Doanh mở ra xem, cái tên đầu tiên trong danh sách chính là Lộ Nam, theo ngay sau đó là Cố Niên Thành.
Cố Thiến Doanh bỗng giật mình.
Cô không biết mình nghĩ gì, đột nhiên nhìn Tô Bắc.
“Chị Bắc Bắc, chị biết không? Tại sao Cố Niên Thành muốn nâng đỡ cho Diệp Đình Lạc?” Cố Thiến Doanh tò mò hỏi.
Biểu cảm của Tô Bắc có chút không tự nhiên, cô đưa tay vén tóc ra sau tai.
“Cái này chắc là mấy chuyện thường tình trong giới giải trí, ai mà biết được chứ! Có lẽ là vì nhìn thấy ưng mắt, nên mới hết lòng nâng đỡ!” Tô Bắc nói.
Cố Thiến Doanh cúi đầu xuống, lẩm bẩm một mình: “Thật sự là như vậy sao?”
Tô Bắc tức giận nhìn cô ấy.
“Đừng nghĩ linh tinh nữa, giữa các em không có gì đáng phải so bì cả. Đương nhiên cho dù anh ấy nâng đỡ cho Diệp Đình Lạc, nhưng cũng không thể nào mà đàn áp em. Vậy nên, em không việc gì phải bận tâm, còn về Cố Thăng Trạch, em nên chú ý chút, anh ta không phải loại người tử tế gì đâu!” Tô Bắc thận trọng nói.
Cố Niên Thành và cô quen biết nhau, nể mặt cô, chắc chắn anh ấy sẽ không đàn áp Cố Thiến Doanh.
Còn về Cố Thăng Trạch, cô không hề ưa anh ta chút nào.
Điều Tô Bắc sợ nhất là Cố Thăng Trạch sẽ kiếm cớ để dìm Cố Thiến Doanh xuống.
Cố Thiến Doanh còn là một cô bé chưa trải sự đời, không hiểu được tâm địa lòng người, kể cả cô có muốn dạy bảo cho cô ấy biết, thì cũng phải từng chút từng chút một, không thể nói một lần là hiểu ngay được.
Tô Bắc không ngừng tự nhủ với bản thân mình rằng, cô không được vội vàng, hấp tấp.
Cố Thiến Doanh nhìn chằm chằm vào tập tài liệu ghi tên những thương nghiệp nổi tiếng đang nằm trên tay, tâm trạng có hơi bồn chồn.
Cô ấy nhìn Tô Bắc.
“Chị Bắc Bắc, thành phố giải trí nổi tiếng dưới sự chỉ đạo của Cố Niên Thành, là công ty giải trí lớn thứ hai ở thành phố Nam Hy, anh ấy có thể nâng đỡ Diệp Đình Lạc. Vậy tại sao chị nói anh ấy không thể đàn áp em, còn về Cố Thăng Trạch, chị rất ghét anh ta phải không?” Cố Thiến Doanh nói.
Tô Bắc đột nhiên nhớ đến lần Cố Thăng Trạch hại mình, anh ta đã bị Lộ Nam dạy cho một bài học.
Cô gật đầu.
“Quan hệ giữa chị và Cố Niên Thành rất tốt, anh ấy cũng không phải kiểu người cứ hễ cáu giận là mất hết lý trí, rồi giẫm đạp lên vị trí của người khác đâu, anh ấy sẽ không làm như vậy với em. Còn về Cố Thăng Trạch, chị không hề có chút ấn tượng tốt gì với anh ta, nói đúng hơn, chị ghê tởm anh ta!” Nhắc tới Cố Thăng Trạch, giọng Tô Bắc lại trở nên khó chịu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Thiến Doanh đột nhiên trở nên nhợt nhạt.
Giọng nói có đôi chút run rẩy.
“Chị Bắc Bắc, vậy có phải là chị cũng cực kỳ căm ghét những người có quan hệ với anh ta đúng không?” Cố Thiến Doanh thận trọng hỏi.
Tô Bắc vẫn còn đang để tâm tới vết hôn trên cổ, không để ý thấy sắc mặt Cố Thiến Doanh đã thay đổi.
Nghe Cố Thiến Doanh hỏi, cô thản nhiên trả lời.
“Không, cũng không hẳn là tất cả, chỉ đơn giản là chị ghê tởm con người Cố Thăng Trạch mà thôi!” Tô Bắc nói.
Nghe Tô Bắc nói vậy, Cố Thiến Doanh lúc này mới cảm thấy đỡ lo lắng hơn.
Cố Thiến Doanh xem xong những thông tin mà Tô Bắc đưa cho cô, hai người liền lên đường.
Bọn họ đi make up, làm tóc trước, gần tới giờ bữa tiệc bắt đầu, họ mới đi tới khách sạn.
Lúc Tô Bắc và Cố Thiến Doanh tới, vẫn chưa có nhiều người, bọn họ tìm một góc nào đó ngồi xuống.
Nói theo cách của Tô Bắc, bây giờ Cố Thiến Doanh vẫn còn là một ngôi sao mới nổi, chưa gây được sự chú ý. Vậy nên, đến sớm một chút là điều nên làm.
Còn những người đã có tầm ảnh hưởng kia, thường là phải tới khi tiết mục cuối cùng được bắt đầu mới thấy họ xuất hiện.
Bọn họ ngồi trên ghế sofa một lúc, chợt nhìn thấy Tô Noãn tới.
Cố Thiến Doanh không nhịn được, nhấp lưỡi một cái.
“Chẹp chẹp chẹp! Chị Bắc Bắc, em cũng đến phục Tô Noãn, rốt cuộc cô ta lấy đâu ra dũng khí và tự tin nhỉ. Bây giờ danh tiếng cũng đã mất rồi, vậy mà vẫn dám chạy đến đây!” Cố Thiến Doanh không thể không thở dài nói.
Tô Bắc cười khẩy một tiếng.
“Ai mà biết được chứ, dạo gần đây những người không có liêm sỉ tăng lên đáng kể, cô ta hoàn toàn có thể chọn gia nhập vào hàng ngũ những loại người như vậy!” Tô Bắc thờ ơ nói.
Đột nhiên, Cố Thiến Doanh giật nhẹ váy Tô Bắc.
“Bắc Bắc, chị nhìn kìa, Diệp Đình Lạc và Cố Niên Thành!” Giọng Cố Thiến Doanh không được tự nhiên nói.
Tô Bắc sửng sốt quay đầu lại nhìn.
Quả nhiên, Diệp Đình Lạc đang khoác tay Cố Niên Thành, trên mặt nở một nụ cười.
Cố Niên Thành cũng cười tươi rói như hoa mùa xuân, nhìn hai người họ như một cặp trời sinh, trai tài gái sắc.
Bây giờ tất cả mọi người trong giới đều biết, Diệp Đình Lạc có Cố Niên Thành chống lưng, vậy nên, bọn họ xuất hiện cùng nhau cũng là điều bình thường.
Ngay khi vừa bước chân vào bữa tiệc, đôi mắt của Cố Niên Thành không ngừng đảo quanh tìm kiếm bóng dáng Tô Bắc.
Anh ấy biết rằng, tối nay Tô Bắc chắc chắn sẽ tới.
Diệp Đình Lạc thấy anh ấy cứ nhìn ngó xung quanh, cảm thấy hơi lạc lõng.
Nhưng vừa nhìn sang, cô ấy liền thấy Cố Thiến Doanh đang ngồi cùng Tô Bắc.
Hai người mặc hai bộ váy khác nhau, một bộ màu xanh, một bộ màu đen, mỗi người đều toát ra một vẻ đẹp riêng.
Tô Bắc trong bộ trang phục màu đen trông rất xinh đẹp và gợi cảm, còn bộ váy màu xanh mà Cố Thiến Doanh khoác lên mình lại khiến cô ấy trông thật tinh tế và lanh lợi, nhìn như một nàng tiên xanh.
Diệp Đình Lạc khoác tay Cố Niên Thành, khẽ giật xuống.
Cô Niên Thành quay lại nhìn cô ấy.
“Sao vậy?” Anh ấy hỏi.
“Chị Bắc Bắc ở đằng kia kìa!” Diệp Đình Lạc dùng ánh mắt ra hiệu cho anh ấy biết.
Cố Niên Thành nhìn theo hướng mắt cô ấy chỉ. Quả nhiên, liền nhìn thấy ngay Tô Bắc.
Trên khuôn mặt anh chợt hiện lên một niềm vui sướng.
Thế nhưng, khi anh ấy vừa định đi đến chỗ Tô Bắc, thì liền bị một vài nhà cung cấp thực phẩm giữ chân lại.
Cố Niên Thành sở hữu rất nhiều khách sạn trong tay. Chính vì vậy, nguồn nguyên liệu thực phẩm sạch và tươi mới cần được cung cấp cũng rất lớn. Vậy nên, có rất nhiều người muốn hợp tác với anh ấy.
Cố Niên Thành bị giữ chân, không dễ gì mà đi qua bên đó được.
Anh ấy đành phải đứng đó tiếp chuyện với bọn họ.
Tô Bắc và Cố Thiến Doanh được dịp ngồi theo dõi.
Đột nhiên, ngoài cửa khách sạn có tiếng xì xào vọng lại.
Tô Bắc đưa mắt nhìn về phía đó.
Lộ Nam xuất hiện trong bộ vest tối màu, thong thả bước vào, Vân Phàm đi bên cạnh anh, vẻ mặt có hơi nghiêm nghị.
Nhìn hai người họ không giống tới để tham dự buổi tiệc, mà như thể tới để làm loạn nơi này lên.
Tô Bắc khẽ nhếch miệng cười.
Người đàn ông này, cứ đi đến đâu, là lại trở thành tiêu điểm ở đó.
Lộ Nam đi thẳng vào trong, đôi mắt anh đã ngay lập tức nhìn thẳng về phía Tô Bắc.
Anh định đi đến phía Tô Bắc nhưng đâu ai ngờ, Tô Bắc nhìn anh cười một cái rồi đưa Cố Thiến Doanh tới tiếp chuyện với các nhà đầu tư.
Mấy nhà đầu tư này cũng vừa mới đến.
Chỉ có điều, khí chất của Lộ Nam quá mạnh nên mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía anh, mà không có một ai để ý đến bọn họ.
Thế nhưng, mục tiêu chủ yếu tối nay của Tô Bắc chính là mấy nhà đầu tư này. Vậy nên, bọn họ vẫn được cô chú ý đến.
Nhìn thấy con cá lớn đã tới, Tô Bắc không dám chần chừ, liền đưa Cố Thiến Doanh qua đó.
Lộ Nam nhìn bóng lưng gợi cảm của cô, trong lòng cảm thấy có đôi chút lạc lõng.
Nhưng trong đầu anh thì đã nghĩ ngay đến việc, tối nay về phải trừng phạt cô gái tinh quái này thế nào.
Nhìn thấy anh rồi mà còn quay đi.
Tô Bắc nào có biết, trong đầu Lộ Nam lại có nhiều mưu mô đến vậy.
Cô đưa Cố Thiến Doanh qua đó, vui vẻ nói chuyện với các nhà đầu tư.
Cố Thiến Doanh đã rất xinh đẹp rồi, Tô Bắc còn nổi bật hơn.
Còn về phía mấy nhà đầu tư, dù cho có không muốn hợp tác nhưng cũng không thể từ chối việc tiếp chuyện với người đẹp, bọn họ dường như đang trò chuyện rất vui vẻ.
Nhưng khi Tô Bắc vừa nhắc tới việc hợp tác.
Tổng giám đốc Minh liền cầm ly rượu lên, cười nói.
“Nào nào nào! Anne, tôi mời cô thêm một ly!” Ông ta cười như thể không có chuyện gì.
Tô Bắc cũng không tiện vạch mặt ông ta, đành phải miễn cưỡng uống thêm ly nữa.
Bằng cách này, mấy nhà đầu tư ấy đã khiến cô và Cố Thiến Doanh phải uống không ít rượu.
Vốn dĩ, uống lẫn rượu vang đỏ và rượu vang với nhau sẽ rất dễ say, bọn họ cứ lần lượt một ly rượu vang đỏ, lại một ly rượu vang, rõ ràng là đang muốn chuốc say hai cô gái mà.
Tô Bắc hơi tức giận.
Đây là lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp như vậy trong tiệc rượu.
Tô Bắc lúc này đang mất bình tĩnh, ngay khi cô định làm lớn chuyện.
Đột nhiên, có một giọng nói tao nhã vang lên.
“Các giám đốc, sao các ông không biết thương hoa tiếc ngọc vậy! Tôi thấy, cô Anne và cô Cố Thiến Doanh đây có vẻ như uống say rồi!” Cố Niên Thành đi tới, nói bằng giọng thờ ơ.
Anh ấy đã đứng ở đó rất lâu rồi, thấy Tô Bắc bị chuốc đến say mèm, trong lòng bỗng lo lắng bất an.
Không dễ dàng gì mới thoát được khỏi mấy nhà cung cấp thực phẩm kia, lần này anh ấy nhanh chóng bước đến.
Mọi người xung quanh vừa nhìn thấy Cố Niên Thành, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Ở cái thành phố Nam Hy này, có thể không cần nể mặt bất kỳ ai nhưng tuyệt đối phải nể mặt Lộ Nam và Cố Niên Thành.
Tổng giám đốc Minh cười một tiếng.
“Tổng giám đốc Cố lại nói đùa rồi, chúng tôi làm sao dám chuốc say hai cô đây chứ, chỉ là vui vẻ quá, mọi người uống hơi quá chén mà thôi! Mọi người nói có phải không nào?” Tổng giám đốc Minh cười nói.
Mọi người xung quanh đều hùa vào nói phải.
Tô Bắc cười một cái, cũng không nói gì.
Cô và Cố Thiến Doanh cũng không chịu thiệt gì. Ở những nơi như này, cũng không nhất thiết phải xúc phạm mọi người.
Tô Bắc nở một nụ cười tươi rói nhìn mọi người xung quanh.
Cố Niên Thành đã khéo léo giúp Tô Bắc, anh ấy uống thêm vài ly, thế là không một ai dám mời Tô Bắc và Cố Thiến Doanh uống rượu nữa.
Tô Bắc giờ đây cũng thấy mất vui hơn trước nhiều rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!