Lộ Nam vừa bước vào, liền nhìn thấy Tô Bắc đang thẳng lưng ngồi trên ghế sofa, dáng vẻ trông thật ngớ ngẩn.
Lộ Nam tiện tay treo áo khoác lên.
Anh bước tới, ngồi bên cạnh Tô Bắc.
“Em sao vậy? Ngồi thẳng lưng như vậy để làm gì?” Lộ Nam vừa cười vừa hỏi.
Tô Bắc nhanh chóng trùng lưng xuống.
Cô chớp chớp mắt, chột dạ nói: “Thật sao? Em ngồi rất thẳng sao? Em đang tập luyện thôi, đừng làm phiền em!”
Nói xong, cô tiếp tục tư thế ưỡn ngực ngẩng đầu.
Lộ Nam vươn tay ra, ôm lấy vòng eo thon của cô.
“Đừng tập luyện nữa, em đã rất đẹp rồi” Giọng nói của Lộ Nam, ấm áp mơ hồ như mang theo nụ cười.
Tô Bắc lập tức bị đánh bại, không giả vờ được nữa.
Toàn thân cô không chút sức lực ngồi xuống ghế sofa.
“Được rồi, em vốn đã không kiên trì, anh lại đến đây như vậy, em chả còn cảm giác gì nữa!” Tô Bắc uể oải nói.
Lộ Nam khẽ cười một tiếng.
“Không sao, sự kiên trì vẫn có thể tập luyện theo những cách khác!” Anh vừa cười vừa nói đầy ẩn ý.
Tô Bắc không biết nghĩ đến điều gì, đưa tay ra véo vào eo anh.
“Anh nói bậy cái gì đó!” Tô Bắc cười nói.
Lộ Nam trong tiềm thức liền tránh ra.
Anh lại ngồi sát tới, đôi tay dùng lực mạnh hơn, ôm lấy Tô Bắc, để ngăn đôi tay nhỏ bé của cô khua múa loạn lên.
“Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, chúng ta đi ăn cơm thôi!” Lộ Nam nhẹ nhàng nói.
Tô Bắc bĩu bĩu môi.
“Thôi được rồi!” Cô nói.
Vì hôm nay vẫn còn sớm, nên Lộ Nam đưa Tô Bắc đi đến một nhà hàng rất xa ở Tứ Xuyên.
Tô Bắc trước đó chưa từng đến đây.
Khi món ăn được bày lên, cô nếm thử, liền không ngừng khen ngợi.
Hương vị ở nhà hàng này quả nhiên không tệ.
Chẳng trách Lộ Nam lại đưa cô tới đây.
Sau khi ăn xong, Lộ Nam vốn vẫn nghĩ sẽ đưa Tô Bắc đi vòng vòng xung quanh.
Nhưng Tô Bắc chợt nghĩ ra những đồ mà mình mua xem ra sắp giao đến rồi, cô liền lắc đầu, kéo Lộ Nam về nhà.
Quả nhiên, Tô Bắc vừa bước vào khu chung cư, liền nhận được điện thoại, chuyển phát nhanh của cô tới rồi.
Tô Bắc bảo anh ta đợi một lát, vội vàng kéo Lộ Nam lên tầng.
Lộ Nam nhìn Tô Bắc ký nhận chuyển phát nhanh, anh có chút tò mò.
“Sao đột nhiên em lại nhớ ra đã mua đồ? Mua cái gì vậy?” Lộ Nam tình cờ hỏi.
Tô Bắc vừa bước vào cửa cùng Lộ Nam, vừa giải thích.
“Em thấy một bộ đồ cũng không tệ ở một cửa hàng quần áo trên mạng, thế là tiện tay mua một bộ. Bởi vì ở cùng thành phố, lại mua đồ trên Kinh Đông, cho nên bộ đồ em vừa mua buổi chiều đã giao tới rồi.” Tô Bắc cười nói.
Sau khi Tô Bắc bước vào cửa, liền nhanh chóng bóc kiện hàng.
Lộ Nam đi vào phòng ngủ, thay quần áo.
Khi Lộ Nam bước ra cùng với bộ đồ ngủ màu xám nhạt, Tô Bắc đã bóc xong kiện hàng.
Lộ Nam nhìn thấy trên sofa một bộ đồ màu đen, đôi mắt anh khẽ lóe lên.
Đồ màu đen, Hàn Tinh mà ngày mai gặp, không phải nói rằng cậu ấy muốn mặc một bộ đồ màu đen sao?
Lẽ nào Hàn Tinh là Tô Bắc?
Trong đầu Lộ Nam vừa loé lên một ý nghĩ, anh liền nhanh chóng lắc lắc đầu.
Sao lại có thể, trước tiên không phải Hàn Tinh là một người đàn ông sao.
Hơn nữa, anh dường như hằng ngày đều ở cùng Tô Bắc, Tô Bắc làm gì, anh ta sao có thể không biết chứ!
Chắc là một sự trùng hợp!
Anh vừa nghĩ tới đó, chuông cửa bỗng nhiên kêu lên.
Tô Bắc nhanh chóng đứng dậy, đi ra mở cửa.
Lộ Nam nhìn thấy, ngoài cửa lại là một chuyển phát nhanh.
Lộ Nam có chút không bình tĩnh nữa rồi.
Anh luôn cảm thấy ở đây có gì đó kỳ lạ.
Tô Bắc ở cùng anh đã lâu như vậy, vẫn chưa từng mua nhiều đồ như thế.
Hôm nay sao chuyển phát nhanh lại nhiều như vậy?
Tô Bắc dưới sự chú ý của Lộ Nam, lấy kiện hàng, mở ra hai ba lượt.
Một chiếc mũ bóng chày màu đen hiện ra trước mắt Lộ Nam.
Vẻ mặt của Lộ Nam đột nhiên thay đổi vô cùng kỳ lạ.
Nếu như nói, một bộ đồ màu đen, anh còn có thể cho rằng là trùng hợp.
Nhưng lại thêm cả mũ bóng chày màu đen nữa?
Trên thế giới, e rằng không có nhiều sự trùng hợp như thế!
Lộ Nam cảm thấy giữa hai chuyện này, nhất định có mối liên hệ nào đó.
Tuy nhiên, anh lại hoàn toàn lại không thể liên kết hai chuyện này lại với nhau.
Lộ Nam nhíu mày nghi ngờ, nghĩ mãi vẫn không ra.
Tô Bắc sau khi mở kiện hàng, liền cực kỳ hứng thú mang về phòng và đi thay quần áo.
Nhìn bóng dáng của Tô Bắc, sắc mặt của Lộ Nam thay đổi không ngừng.
Dáng vẻ của Tô Bắc, xem ra rất giống như không hề biết gì cả.
Lộ Nam tự an ủi trong lòng, chắc là do anh đã nghĩ quá nhiều.
Anh ngồi trên ghế sofa.
Trong phút chốc, Tô Bắc bước ra cùng với bộ đồ màu đen, trên đầu đội chiếc mũ bóng chày màu đen.
Dáng người của Tô Bắc rất mảnh khảnh nhưng phần nào cần lồi sẽ lồi, phần nào cần lõm sẽ lõm, dáng người vô cùng đẹp.
Cô mặc bộ màu đen trông rất xinh đẹp.
Khi cô đội chiếc mũ bóng chày, cô cố tình buộc tóc đuôi ngựa, nhìn rất giống một sinh viên đại học, toàn thân tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.
Lộ Nam có chút đờ đẫn.
Tô Bắc nhanh chóng đứng trước mặt anh quay hai vòng.
“Đẹp không?” Cô vừa cười vừa nói, vẻ mặt rất phấn khích.
Lộ Nam gật gật đầu.
“Đẹp!” Anh bình tĩnh nói.
Trong lòng anh thắt lại.
Mặc dù Tô Bắc mặc bộ quần áo này thực sự trông rất đẹp.
Nhưng trong lòng anh lại có nút thắt không thể gỡ ra được, anh không vui nổi.
Lộ Nam suy nghĩ rồi lại suy nghĩ, cuối cùng anh vẫn mở miệng để thăm dò.
“Bắc Bắc, em qua đây, ngồi xuống, anh hỏi em chuyện này!” Lộ Nam nói.
Tô Bắc nhíu nhíu mày.
“Chuyện gì vậy?” Mặc dù miệng cô nói như vậy, nhưng vẫn qua đó ngồi xuống bên cạnh Lộ Nam.
Lộ Nam đưa tay ra, cởi chiếc mũ bóng chày trên đầu Tô Bắc xuống.
“Bắc Bắc, em quen biết hacker mạng không?” Lộ Nam hỏi.
Sắc mặt của Tô Bắc ngay lập tức thay đổi, có chút không tự nhiên.
Lộ Nam hỏi như vậy, lẽ nào anh ấy đã biết mối quan hệ giữa mình và Tô Hàn sao?
Tô Bắc nghĩ đến đó, tim đập rất nhanh.
Vẻ mặt của cô giả vờ bình tĩnh, cô chầm chậm lắc đầu.
“Lộ Nam, anh đang nghĩ gì vậy, hacker hack củng gì chứ, lẽ nào anh nghi ngờ, việc máy tính công ty bị đình trệ ngày hôm nay, hoàn toàn là do em làm sao?” Tô Bắc cố tình tỏ vẻ tức giận.
Lộ Nam lắc lắc đầu.
“Sao có thể chứ, chúng ta luôn ở cạnh nhau như vậy, anh cũng biết lúc máy tính công ty xảy ra vấn đề em cũng ở đó mà. Sao anh có thể nghi ngờ em chứ, anh chỉ tiện mồm hỏi như vậy thôi, sao em lại kích động như thế!” Lộ Nam bình tĩnh nói.
Tô Bắc méo méo miệng.
“Anh tiện mồm nói như vậy nhưng anh có ý nghi ngờ em trong đó, sao em lại không kích động chứ? Anh nói xem, nếu như em nghi ngờ anh ngoại tình với người phụ nữ khác, anh có kích động không?” Tô Bắc tức giận nói.
Lộ Nam bất lực nhìn cô.
“Bắc Bắc, hai chuyện này về tính chất vốn không giống nhau!” Lộ Nam nói một cách không vui.
Tô Bắc bĩu môi.
“Sao lại không giống nhau, sao em không nhận ra một chút xíu nào không giống nhau! Chẳng phải đều là không tin tưởng, nghi ngờ đối phương sao? Lẽ nào khả năng hiểu biết của em sai sao, vậy em hiểu sai chỗ nào. Lộ Nam, anh nói rõ đi!” Tô Bắc bĩu môi nhìn Lộ Nam, vẻ mặt không vui.
Lộ Nam nhìn dáng vẻ của Tô Bắc, bất lực lắc lắc đầu.
Có lẽ là anh đã nghĩ quá nhiều.
Nhìn dáng vẻ của Tô Bắc, cũng không giống như có chút quan hệ nào với đế quốc hacker.
Hơn nữa, kỹ thuật máy tính của Tô Bắc, anh cũng đã nghe nói, xem ra không thể như thế được.
Thực ra, kỹ thuật máy tính của bản thân Lộ Nam cũng không cao.
Tuy nhiên, kỹ thuật máy tính của Lộ Tây Tây lại vô cùng lợi hại.
Lộ Tây Tây cũng được coi là một hacker hàng đầu rất lợi hại.
Đừng nhìn vào dáng vẻ yếu đuối nhẹ nhàng của cô ta nhưng kỹ thuật máy tính của cô ta, tuyệt đối vượt trội hơn Vân Phàm.
Chỉ có điều, Lộ Tây Tây trước mắt không ở trong nước. Hơn nữa chuyện lần trước, cô ta và Lộ Nam đều xử lý rất cứng nhắc.
Lộ Nam đã nói rồi, đã nói lời cự tuyệt quan hệ với cô ta, hơn nữa không thể lại chủ động đi tìm cô ta.
Nghĩ đến vấn đề này, Lộ Nam lắc lắc đầu, anh thật sự đã nghĩ nhiều rồi!
Tô Bắc, không thể có bất cứ quan hệ gì với đế quốc hacker.
Tô Bắc nhìn thấy Lộ Nam không truy hỏi đến cùng nữa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa nãy nếu như cô không quấy nhiễu, lợi hại đổi chủ đề cuộc nói chuyện, nhất định đã bị Lộ Nam phát hiện rồi.
Đến lúc này, nếu như anh ấy thật sự chất vấn mình, thì bản thân nên nói như thế nào đây!
Câu hỏi này, dường như cô chưa từng nghĩ tới.
Bây giờ cô chỉ có thể, đợi hết ngày này qua ngày khác, đợi Lộ Nam phát hiện rồi tính tiếp.
Đến lúc đó, dùng biện pháp hợp lý để đối phó, cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Tô Bắc vừa mới nhẹ lòng, ai biết được, Lộ Nam lại nói tiếp.
“Bắc Bắc, sao em đột nhiên lại nhớ ra mua một bộ đồ màu đen vậy, thời tiết bây giờ nóng như vậy…” Lộ Nam vừa nói vừa quan sát Tô Bắc.
Sắc mặt của Tô Bắc lập tức cứng đờ lại.
Lộ Nam sao lại hỏi câu hỏi kỳ lạ như vậy chứ, cô chỉ là tùy ý mua quần áo, anh lại có thể truy hỏi kỹ càng sự việc như vậy.
Tô Bắc nuốt nước bọt.
“Thì là em nhìn thấy nó đẹp, nên tiện tay mua thôi! Sao anh lại hỏi như vậy, hơn nữa, cho dù trời nóng, em cũng ngồi trong phòng điều hòa, cũng không bị ánh nắng mặt trời chiếu vào!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam hỏi xong, cũng cảm thấy câu hỏi của anh quả thực có chút hơi quá.
Tô Bắc cũng chỉ là mua một bộ đồ thôi mà.
Bộ dạng đó của anh lại khiến Tô Bắc không hề dễ chịu.
Lộ Nam lắc lắc đầu.
“Không có gì, anh chỉ tiện hỏi vậy thôi, em đừng nghĩ nhiều, anh đi tắm trước đây!” Lộ Nam nói xong, liền đứng dậy đi về phía nhà tắm.
Tô Bắc có chút buồn bực, cô thay quần áo, đi lên cầu thang về phía bể bơi.
Dạo này kỹ thuật bơi của cô, mặc dù không thể nói rằng là điêu luyện nhưng so với trước đây không biết bơi,cái gì cũng không biết thì đã tốt hơn nhiều rồi.
Sau khi Tô Bắc lên tầng liền nhảy thẳng xuống bể bơi.
Nước từ khắp nơi dạt vào khắp người, khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tô Bắc chưa từng nghĩ tới, trước đây bản thân sợ nước như vậy, bây giờ lại có thể ở trong nước tự đo đi lại như thế này.
Nhưng tất cả những điều này, đều là Lộ Nam đã giúp cô thay đổi và tiến bộ.
Tô Bắc bơi trong nước khá lâu, tâm trạng cũng đã dễ chịu rất nhiều.
Cô lúc này mới lên bờ, thay quần áo, xuống tầng.
Buổi sáng hôm sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!